Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Tứ Gia rất sảng khoái đi trở về, Lục Ly ở lại trên phòng khách quán rượu này, chờ đợi tin tức của Tứ Gia. Hắn vẽ hai bức họa cho Tứ Gia, đồng thời nói đây là nô lệ Thác Bạt Ưng vừa mới mua ở trong Quỷ Bảo trở về.
Nghe thấy là người Thác Bạt Ưng mua về, Tứ Gia có chút do dự, nhưng sau khi biết được Thác Bạt Ưng mua một lần mấy ngàn người, hắn liền không thèm để ý. Hai tên nô lệ mà thôi, không tính là đại sự gì.
Lục Ly an tâm chờ đợi tin tức, hắn cũng không dám lơ là, lúc nào cũng quan sát tình huống bốn phía, sợ ngộ nhỡ người Thác Bạt gia động thủ với hắn. Ngộ nhỡ Tứ Gia tìm một nhóm người lại đây, nói hắn là gian tế trực tiếp bắt lấy mà nói, vậy hắn liền chết oan.
Lần này chờ chính là hai ngày, nhưng hai ngày này lại gió êm sóng lặng, ngày thứ ba Tứ Gia tới, sau khi tiến vào phòng Lục Ly, sắc mặt hắn có chút khó coi.
- Chuyện của ngươi có chút khó làm!
Tứ Gia vừa tiến đến liền đi thẳng vào vấn đề nói:
- Hai tên nô lệ kia bị đưa đi Lôi Ngục Sơn đào quặng. Bên kia là địa phương Thác Bạt gia chúng ta quản lý rất nghiêm khắc, ta không động tay động chân được, cho nên đành bất lực.
- Lôi Ngục Sơn?
Lúc trước Lục Ly đã tìm hiểu tin tức Thác Bạt gia, hắn biết một ít tình huống về cái Lôi Ngục Sơn này. Đây là một trong những bảo địa khai thác tài nguyên quan trọng nhất Thác Bạt gia, nơi đó sản xuất Lôi Huyết Thạch giá trị liên thành, tự nhiên trông coi rất nghiêm khắc.
Lục Ly không nghĩ tới mạnh mẽ đi cướp người, nơi đó là một trong những nơi quan trọng nhất Thác Bạt gia, ít nhất có Tứ Kiếp hậu kỳ tọa trấn, đoán chừng thần văn bên trong cũng rất cường đại, ngộ nhỡ có vòng bảo hộ cường đại, cho Lục Ly đánh cũng không đánh mở thì sao.
Lục Ly trầm ngâm một lát, lại chắp tay nói:
- Tứ Gia không thể ngẫm lại xem có biện pháp nào sao? Ta có thể trả thêm một ít thần thạch. Ngươi cũng điều tra rõ ràng, hai người kia không phải người quan trọng gì, đối với Thác Bạt gia các ngươi mà nói, không đáng giá nhắc tới.
- Khó…
Tứ Gia nặng nề thở dài, không nói gì. Lục Ly đã hiểu, giới chỉ trong tay chợt lóe lên, hắn lại lấy ra hai trăm vạn thần thạch, nói:
- Chỉ cần Tứ Gia có thể giúp ta cứu hai người này ra, trở về ta lại cho Tứ Gia hai ngàn vạn thần thạch.
Tứ Gia nhận lấy tùy tiện nhìn lướt qua, hai mắt lập tức tỏa sáng, hắn chần chờ một lát, có vẻ khó xử nói:
- Được rồi, ta sẽ tận lực đi thử, dựa vào ta khẳng định là không được, ta phải đi tìm một vị tộc thúc tính toán một chút, ngươi ở đây chờ tin tức đi.
Tứ Gia đi rồi, Lục Ly lập tức gọi một tên tiểu nhị tới tìm hiểu sự tình Lôi Ngục Sơn, sau khi tìm hiểu một phen nội tâm hắn hơi động. Lôi Ngục Sơn cũng không phải không có biện pháp đánh hạ, bởi vì Lôi Ngục Sơn rất lớn, phạm vi bao phủ trăm vạn dặm. Tuy rằng ngày thường có quân sĩ tuần tra, nhưng vẫn có cơ hội đi vào.
Ban đầu Lục Ly cho rằng địa phương kia có thần văn đạo tràng bao phủ, hiện tại xem ra hẳn là không có thần văn, phạm vi trăm vạn dặm sao có thể bố trí thần văn được? Chỉ có thể dựa vào quân sĩ trấn thủ tuần tra.
- Trước từ từ đã!
Lục Ly suy nghĩ một lát, quyết định chờ Tứ Gia, nếu Tứ Gia có thể nhẹ nhàng làm được, hắn sẽ không đi mạo hiểm. Nếu không hắn sẽ là kẻ địch với Thác Bạt gia, cũng rất dễ dàng bị cường giả trấn thủ Lôi Ngục Sơn đánh chết.
Sau khi chờ thêm ba ngày, Tứ Gia cũng chậm rãi đi tới, lúc gần đến nơi mặt liền trầm xuống, hắn nói:
- Huynh đệ à, việc này quá khó làm, gần đây gia tộc đang chỉnh đốn nội vụ. Ta tìm một vị tộc thúc, khẩn cầu hắn thật lâu, hắn nói muốn âm thầm cứu người ra vô cùng khó, trừ phi đi mua được trưởng lão trấn thủ bên kia …
Lục Ly mày nhăn lại, dò hỏi:
- Cần bao nhiêu thần thạch?
Tứ Gia vươn một cái ngón tay ra nói:
- Ba trăm triệu, hơn nữa ngươi phải đưa một nửa trước, chúng ta cần đi mua chuộc trưởng lão bên kia, nếu không căn bản không có khả năng âm thầm đưa hai người ra.
- Nhiều như vậy?
Sắc mặt Lục Ly trầm xuống, chần chờ một lát, hắn cắn răng nói:
- Hiện tại ta không có ba trăm triệu thần thạch, ta cần đi gom góp, Tứ Gia có xác định làm được không?
Tứ Gia gật đầu, Lục Ly gật đầu nói:
- Vậy xin Tứ Gia chờ một hai tháng, ta đi gom góp thần thạch, đến lúc đó xin Tứ Gia hỗ trợ thêm, sẽ không thiếu phần của ngươi.
- Ừm, mau chóng đi đi, Lôi Ngục Sơn rất nguy hiểm, ngươi cố gắng đừng chết.
Tứ Gia dặn dò một câu, nghênh ngang rời đi, Lục Ly chờ hắn đi rồi mặt hoàn toàn đen lại. Quả nhiên tên Tứ Gia này là cái thùng cơm, chuyện gì cũng không làm được, còn muốn lừa thần thạch của hắn?
Nếu thật sự có thể làm được, cũng chỉ tốn một câu nói mà thôi, căn bản không cần tiêu phí ba trăm triệu thần thạch. Rất rõ ràng tên Tứ Gia này muốn lừa thần thạch của hắn, hoặc là muốn lần lượt moi thêm càng nhiều thần thạch.
Lục Ly không có nhiều thần thạch như vậy, hắn cũng sợ cho nhiều, đến lúc đó Tứ Gia thấy hơi tiền nổi máu tham bí quá hoá liều, tìm người xử lý hắn.
Cho nên lời vừa rồi của Lục Ly, là muốn hắn yên tâm.
Lục Ly quyết định tự mình đi cứu hai người, hắn muốn đi Lôi Ngục Sơn trước, nếu có thể mua được quân sĩ bên trong thì mua. Không mua được, hắn chỉ có thể mạnh mẽ đoạt người, đến lúc đó mang theo hai người bỏ trốn mất dạng.
Hắn đi vào trong thành, truyền tống đến gần một cái tiểu thành, liên tục truyền tống vài lần, cũng đến Lôi Thành. Lôi Ngục Sơn nằm ở phía bắc Lôi Thành vạn dặm, thực ra Lôi Thành được xây dựng lên là vì Lôi Ngục Sơn.
Bên trong Lôi Thành có rất nhiều quân sĩ, sản nghiệp cũng nhiều, hàng năm trong Lôi Ngục Sơn có mấy vạn quân sĩ đóng quân, những quân sĩ đó đều được luân phiên, cần nghỉ ngơi, Lôi Thành chính là địa phương bọn họ nghỉ ngơi thả lỏng.
Chỗ nào cũng là quán rượu thanh lâu, Lục Ly di chuyển ở trong thành, nhìn thấy nhiều quân sĩ như vậy, nội tâm hắn lại thả lỏng một ít. Những quân sĩ này đều là quân sĩ trong Lôi Ngục Sơn, ít nhất tìm hiểu tình báo sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều.