Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Nơi này gọi là Mộng Lam Lĩnh, lĩnh chủ còn là một nữ tử, Lục Ly không có đi chủ thành, mà chờ trong một cái tiểu thành. Hắn thả Tần Chiến và Cam Lâm ra, hai người an dưỡng một đoạn thời gian, khôi phục rất nhiều.
Ba người ở trong tiểu thành mấy ngày, Lục Ly cũng không có dừng lại, đi khắp nơi tìm hiểu tin tức. Bởi vì không còn thần thạch nên phải kiếm thần thạch, nếu không ba người bay qua mà nói, vậy không biết năm nào tháng nào mới có thể đến Lẫm Đông Đại Lục.
Sau khi tìm hiểu ba ngày, nội tâm Lục Ly hơi nắm chắc. Mộng Lam Lĩnh không có cách nào dễ kiếm thần thạch, nhưng khoảng cách giữa hai cái lĩnh khá xa, có một chỗ rất dễ kiếm thần thạch.
Phong Hỏa Lĩnh!
Cái lĩnh này đã hỗn loạn trăm năm, mấy đại gia tộc vẫn luôn tranh đoạt vị trí lĩnh chủ. Nhưng thế lực mấy đại gia tộc ngang nhau, hơn nữa sau lưng đều có lĩnh chủ và các gia tộc còn lại chống lưng, cho nên vẫn luôn giằng co không thôi.
Kết cục giằng co không thôi chính là sự hỗn loạn bất kham, nơi này đã hỗn loạn trăm năm, loạn đến mức tiểu võ giả cũng không dám ra ngoài, nếu không hoặc là bị giết, hoặc là bị cướp sạch không còn. Nơi này xuất hiện rất nhiều lưu phỉ, hơn nữa không phải là một hai người, mà là một đám quân đoàn.
Lục Ly nghe thấy có lưu phỉ hai mắt lập tức tỏa sáng, trước kia hắn ở Nhị Trọng Thiên đã đánh cướp qua đám lưu phỉ, Quỷ Châu cũng chính là đánh cướp mà có.
Sau khi Lục Ly có Phong Ma Thú và U Linh Vương, chỉ cần không gặp phải Tứ Kiếp hậu kỳ, hoặc là Tứ Kiếp trung kỳ đặc biệt cường đại, thì trên cơ bản không có áp lực.
Đám lưu phỉ bình thường, làm sao có thể có siêu cấp cường giả? Cho nên chỉ cần khiêm tốn một chút, vận khí tốt mà nói đánh cướp sẽ rất nhẹ nhàng. Mỗi cái lưu phỉ đoàn có mấy trăm mấy ngàn người, đoán chừng cướp sạch mười mấy quân đoàn, sẽ có hơn một tỷ thần thạch.
Sau khi xác định xong, Lục Ly liền tìm Tần Chiến và Cam Lâm, nói:
- Khả năng ta phải rời đi mấy tháng, các ngươi ở lại đây mấy tháng. Nhiều nhất ba bốn tháng sau ta sẽ trở về, đến lúc đó chúng ta sẽ trực tiếp truyền tống rời khỏi Tử Dương Đại Lục.
- Hả?
Tần Chiến và Cam Lâm đều ngẩn ra, tính tình Tần Chiến tương đối thẳng, lập tức nói:
- Không được, ngươi đi đâu chúng ta đi đó, cho dù chết ba huynh đệ chúng ta cũng muốn chết cùng một chỗ, ta không muốn lại tách ra.
Hai mắt Cam Lâm hơi chuyển, hỏi:
- Lục Ly, ngươi muốn đi cướp thần thạch sao? Chúng ta sẽ ở trong Thiên Ly Châu, sẽ không gây trở ngại cho ngươi đâu? Chẳng lẽ có nguy hiểm?
- Khẳng định có nguy hiểm, dù sao người khác cũng sẽ không tặng không thần thạch cho ngươi!
Lục Ly cười nhạt nói:
- Ta đi Phong Hỏa Lĩnh, rời khỏi nơi này không xa, bên kia có rất nhiều lưu phỉ đoàn, hiện tại thương thế các ngươi còn chưa khôi phục, đi qua lo lắng, không bằng ở bên này dưỡng thương. Yên tâm đi, ta có thể chạy ra khỏi tay hai đại gia tộc như Hồn Thiên Huyết Ưng, La Sát Hải thì chút chuyện này không tính là cái gì, ta khẳng định có thể nhẹ nhàng cướp đủ thần thạch trở về.
- Haiz…
Sắc mặt Tần Chiến ảm đạm xuống, mặt đầy vẻ uể oải, hắn thở dài:
- Lục Ly, chỉ trách chúng ta vô dụng, không thể giúp ngươi được cái gì, chỉ biết liên lụy ngươi.
Chiến lực Tần Chiến và Cam Lâm cũng không phải quá xuất chúng, tuy rằng mấy năm nay có chút tiến bộ, nhưng không phải đặc biệt rõ ràng. Đúng là đi theo Lục Ly đến Phong Hỏa Lĩnh không có ý nghĩa gì lớn, trừ bỏ ngây người ở trong Thiên Ly Châu ra, cái gì cũng không làm được.
- Đừng nói những chuyện này!
Lục Ly vỗ vỗ bả vai Tần Chiến nói:
- Mỗi người đều có cơ duyên của riêng mình, lúc nào đó cơ duyên của ngươi tới, có thể một bước lên trời thì sao? Đến lúc đó ta sẽ cần ngươi che chở ta.
- Được!
Tần Chiến biết đây là lời an ủi, nhưng trong lòng vẫn hơi thoải mái một ít, hắn và Cam Lâm liếc nhau, gật đầu nói:
- Được, ngươi đi đi, chúng ta sẽ ở lại đây, không đi đâu cả, chờ ngươi trở về. Nếu ngươi không trở lại, chúng ta sẽ luôn ở cái lĩnh này.
Lục Ly cười cười, nhưng không để ý nhiều, lần này đi hắn rất có tin tưởng. Bởi vì hắn đã tìm hiểu rõ ràng, đám lưu phỉ đoàn bên kia chỉ có ba đại quân đoàn đặc biệt cường đại, có cường giả Tứ Kiếp hậu kỳ, các quân đoàn còn lại đều không tính là quá mạnh, hắn tính toán cho dù không đánh lại, ít nhất cũng có cơ hội chạy trốn.
Ở Phong Hỏa Lĩnh, chỉ cần không đi trêu chọc mấy đại gia tộc và tam đại quân đoàn kia, hắn gần như có thể đi ngang qua. Đương nhiên bên kia cũng có một ít lão ma lánh đời, Lục Ly sẽ không quá kiêu ngạo, khiêm tốn phát tài là được.
Sau khi tạm biệt hai người, Lục Ly không có lập tức đi Phong Hỏa Lĩnh, mà đi mua bản đồ bên kia, sau đó lại tiêu phí một ít thần thạch tìm hiểu tin tức rồi mới một đường truyền tống đi qua.
Tốn mất năm ngày, Lục Ly đã đến một cái tiểu thành ở ngoài Phong Hỏa Lĩnh, phía tây cái tiểu thành này chính là địa bàn Phong Hỏa Lĩnh, tiểu thành vô cùng náo nhiệt, nơi này còn là một nơi tẩu tán tang vật.
Lục Ly ngây ngốc trong tiểu thành ba ngày, chủ yếu là tìm hiểu tình báo, tiêu phí ba ngày thời gian và trăm vạn thần thạch, Lục Ly đã cơ bản thăm dò rõ ràng tình huống Phong Hỏa Lĩnh.
- Đi!
Màn đêm buông xuống, Lục Ly như một cơn gió bay ra tiểu thành, phóng về phía Phong Hỏa Lĩnh. Đêm nay màn đêm càng thêm tối, hai mắt Lục Ly lại sáng lấp lánh, nhìn đại địa mênh mông vô bờ phía trước, Lục Ly giống như nhìn thấy từng tòa thần thạch bảo khố, chờ hắn đi khai quật thu lấy.
Đúng là Phong Hỏa Lĩnh rất loạn, Lục Ly lại đây chỉ tốn một ngày thời gian, đã gặp bốn nhóm người đánh cướp, thế nhưng nhân số đều không nhiều lắm, chỉ có vài người mà thôi, thực lực cũng không cao, đều là một ít võ giả Tam Kiếp bình thường.
Rất rõ ràng nhóm người này coi Lục Ly là Nhị Kiếp Chi Cảnh, cảm thấy dễ bắt nạt, muốn cướp sạch Lục Ly một phen, muỗi nhỏ cũng là thịt, có thể cắn một ngụm thì một ngụm.