Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Hưu hưu hưu!
Thời điểm nữ tử trung niên bị giết, trong thành lại có mấy trăm người và năm vị võ giả Tứ Kiếp bay ra, Lục Ly dùng thần niệm quét tới, nội tâm đại định, Lão Vu Bà đã đi ra.
Lục Ly cần chính là Lão Vu Bà đi ra đuổi giết hắn, sau đó hắn nghĩ cách đánh chết Lão Vu Bà, chỉ cần giết chết Lão Vu Bà, những người còn lại không phải việc khó.
- Phanh!
U Linh Vương xé rách một tên võ giả Tứ Kiếp, rất nhanh Quỷ Ảnh bên kia cũng có kết quả, linh hồn một vị võ giả Tứ Kiếp đã hỏng, thi thể vô lực rơi xuống.
- Trở về!
Lục Ly khống chế U Linh Vương và Quỷ Ảnh trở về, bên kia Lão Vu Bà mang theo các võ giả Tứ Kiếp còn lại bay tới. Tuy rằng ngoại hiệu người này gọi là Lão Vu Bà, nhưng bề ngoài lại không xấu, ngược lại như là một phu nhân xinh đẹp.
Nàng nhìn chằm chằm vào Lục Ly, trong con ngươi toàn là vẻ lạnh lẽo và kinh nghi, nàng đến phía trước Lục Ly mấy trăm dặm thì dừng lại, mở miệng nói:
- Các hạ là ai? Vì sao phải nhằm vào bổn cung?
Địch nhân không động thủ, Lục Ly cũng không chủ động, Lão Vu Bà rất bình tĩnh không có vội vàng động thủ, Lục Ly sợ hiện tại động thủ, sẽ khiến Lão Vu Bà kinh sợ thối lui chạy trốn.
- Ta là ai ngươi còn không có tư cách biết!
Lục Ly cố ý chọc giận Lão Vu Bà nói:
- Lão Vu Bà ngươi làm nhiều việc ác, táng tận thiên lương, bổn tọa đi ngang qua nơi đây, nghe nói sự tích của ngươi, cho nên quyết định ra tay diệt ngươi. Ngươi tự mình kết liễu, hay là để ta tới động thủ? Nếu ta động thủ mà nói, sợ là ngươi không lưu được toàn thây .
- Khẩu khí thật lớn!
Trên mặt Lão Vu Bà lộ ra vẻ tức giận, nhưng nàng vẫn cố nén xuống , lạnh giọng nói:
- Ta là người Nguyệt gia, ngươi dám giết ta, không sợ Nguyệt gia giận dữ sao?
- Ha ha!
Lục Ly trào phúng cười nói:
- Ta rất tôn kính Nguyệt gia, nhưng loại người ác độc tà ác như ngươi, chắc chắn Nguyệt gia cũng không nhận đi? Nếu không ngươi cũng sẽ không tới đây sáng lập Hắc Nguyệt Cung. Nếu Nguyệt gia bởi vì ngươi mà đuổi giết bổn tọa, vậy quá làm bổn tọa thất vọng rồi, cũng sẽ làm cho người cả Tây Bộ cười nhạo.
- Đừng nói nhảm nữa!
Lục Ly giương trường đao trong tay lên nói:
- Lão Vu Bà, cho ngươi cơ hội cuối cùng, ngươi nghển cổ tự sát, ta để cho ngươi toàn thây. Nếu bổn tọa động thủ mà nói, chắc chắn biến ngươi thành thịt nát.
- Tự tìm chết!
Lão Vu Bà hoàn toàn tức giận rồi, nàng phẫn nộ quát:
- Toàn bộ động thủ, xé xác tên này ra!
Trong tay Lão Vu Bà xuất hiện một cái bếp lò đen tuyền, bỗng nhiên nàng giơ lên trời cao, cái bếp lò kia biến lớn, tiếp theo nắp lò mở ra, bột phấn màu đỏ sậm xuất hiện đầy trời, thổi về phía Lục Ly.
- Khói độc!
Lục Ly biến sắc, hắn còn có thể nhìn thấy bên trong khói độc kia có rất nhiều độc trùng cổ trùng kỳ dị, hắn cũng không dám đụng chạm tới loại đồ vật này. Hắn thu hồi U Linh Vương Quỷ Ảnh vào lấy Thần Hành Chu ra, thân mình chợt lóe lên đi vào, bay về nơi xa.
- Còn muốn chạy trốn? Đuổi!
Lão Vu Bà giận dữ, mang theo mấy võ giả Tứ Kiếp đuổi theo không bỏ, Lục Ly không điều khiển Thần Hành Chu đạt tới tốc độ cực hạn, nếu không nhóm người này tuyệt đối đuổi không kịp.
Hắn khống chế tốc độ Thần Hành Chu gần bằng tốc độ Lão Vu Bà, nhưng so với những người còn lại đều nhanh hơn vài phần, hắn làm như này là cố ý dẫn dắt Lão Vu Bà và đám người rời đi, không để bọn họ tiến vào thành trì. Hắn khống chế tốc độ, là muốn Lão Vu Bà đi lẻ, chờ khi hắn chặn đánh giết Lão Vu Bà, người còn lại không giúp được.
Chỉ cần đánh chết Lão Vu Bà, Lục Ly căn bản không sợ nhưng người còn lại, muốn tiêu diệt quá nhẹ nhàng.
Thiên Vận Thành, tuy rằng đã là nửa đêm, nhưng một số nơi vẫn có rất nhiều người, đặc biệt là quán rượu và rạp hát là nhiều người nhất.
- Vù!
Một tiếng xé gió bén nhọn vang lên, kinh động vô số người bên trong thành. Rất nhiều thần niệm quét tới, bên trong thành lập tức náo nhiệt lên.
Bọn họ tra xét thấy bóng hình một người rất quen thuộc, Lão Vu Bà!
Thiên Vận Thành ở gần Hắc Nguyệt Cung, có đôi khi Lão Vu Bà sẽ đi ngang qua đây, cũng sẽ bị rất nhiều người tra xét đến, còn có một lần Lão Vu Bà vào trong thành, giết người ở trước mặt mọi người trong thành, tự nhiên mọi người khắc sâu ký ức đối với nàng.
- Lão Vu Bà!
- Hư, ngươi muốn chết, dám hô to gọi nhỏ như thế?
- Đúng vậy, ngươi muốn chết cũng đừng liên lụy đến chúng ta, gọi cung chủ Hắc Nguyệt Cung!
- Không ngờ cung chủ Hắc Nguyệt Cung tự mình xuất động? Nàng đang đuổi giết người nào?
- Cái tiểu chiến thuyền kia là bảo vật gì? Không ngờ có tốc độ nhanh như vậy, đi, đi xem, đây chính là tin tức lớn.
- Người đâu, đi tra xét một chút…
Thiên Vận Thành lập tức trở nên náo nhiệt, vô số thám báo dồn dập xuất động, Lão Vu Bà Hắc Nguyệt Cung là mục tiêu của vô số người, mọi người trong thành cũng bắt đầu sôi nổi đưa tin, mang tình huống nơi này truyền cho các đại gia tộc ở gần.
Lục Ly cố ý làm như này, hắn cố ý bay qua từ Thiên Vận Thành, làm như vậy là có mấy cái mục đích: Thứ nhất là lôi kéo một ít thám báo đi ra và một số cường giả dụng tâm kín đáo. Như vậy có thể có một chút trợ giúp đối với chiến đấu của hắn sau này, khiến Lão Vu Bà phân tâm. Thứ hai là hắn phải cho người Hắc Ám Chi Thủ nhìn thấy, hắn đang hành động.
Còn có một chuyện quan trọng nhất là hắn muốn mượn mồm miệng người khác, đi lấp miệng người Nguyệt gia, như vậy hắn giết chết Lão Vu Bà, khả năng Nguyệt gia cũng không dám đuổi giết hắn.
Có đôi khi dư luận rất là quan trọng, Nguyệt gia là một cái siêu cấp gia tộc, khẳng định rất chú trọng thể diện.
Thời điểm đi ngang qua Thiên Vận Thành, Lục Ly bắt đầu hét lên, vận dụng Long Ngâm Thần Kỹ, như vậy toàn bộ Thiên Vận Thành đều nghe được:
- Lão Vu Bà, ngươi xuất thân danh môn Nguyệt gia, lại làm nhiều việc ác táng tận thiên lương, không ngừng bắt cóc nam tử anh tuấn trẻ tuổi, làm việc dơ bẩn hạ lưu. Ngươi có từng nghĩ tới ngươi sẽ làm Nguyệt gia hổ thẹn không? Nguyệt gia chính là danh môn Tây Bộ, uy danh hiển hách, ngươi làm như này chính là hủy hết uy danh mấy vạn năm của Nguyệt gia trong một sớm...