Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Lão Vu Bà, ngươi có biết xung quanh có bao nhiêu người hận ngươi đến tận xương tuỷ, có bao nhiêu người muốn mang ngươi ra thiên đao vạn quả không, ngươi có biết ngươi làm những chuyện ác đó sẽ sớm bị trời phạt...
- Lão Vu Bà... Hôm nay ta muốn thay trời hành đạo, giết chết ngươi, thay những nam tử trẻ tuổi vô tội chết đó báo thù rửa hận. Cho dù sau này Nguyệt gia đuổi giết ta, mang ta thiên đao vạn quả, ta cũng không thẹn với lòng...
Lục Ly hét to hết lần này đến lần khác, thanh âm rung trời cao, vang vọng phạm vi mấy trăm dặm, trong thành lập tức sôi trào. Vô số người đang ngủ, tu luyện bị kinh động, bay hết lên không trung.
Đúng là tiếng xấu của Lão Vu Bà rất rõ ràng, vô số người hận đến tận xương tuỷ, nhưng những việc này chỉ có thể ngầm nói ra, ai dám nói rõ? Hiện tại Lục Ly lại công bố những chuyện ác của Lão Vu Bà với công chúng, hơn nữa ở trước mặt người toàn thành mắng nàng, làm sao không khiến người bên trong thành oanh động chứ?
Lão Vu Bà tức giận đến thiếu chút nữa điên lên, tốc độ lập tức bạo tăng, nhanh chóng đuổi theo Thần Hành Chu. Lục Ly khống chế tốc độ Thần Hành Chu nhanh hơn một chút, rất nhanh một người một thuyền vạch phá trường không bay về phương xa.
- Chắc cũng đủ rồi!
Rời khỏi Thiên Vận Thành mấy chục vạn dặm, Lục Ly cảm thấy đã đủ, tiếp tục bay về phía trước là không thể nào, chủ yếu là sợ Lão Vu Bà từ trong tức giận tỉnh táo lại.
Thời điểm một người mất đi lý trí, mới là thời khắc đánh giết tốt nhất.
Các võ giả Tứ Kiếp còn lại của Hắc Nguyệt Cung bị ném ở phía sau, đoán chừng chờ các nàng lại đây ít nhất cũng cần nửa nén hương thời gian, cường giả giao chiến, một giây là có thể định sinh tử.
Nếu nửa nén hương thời gian Lục Ly vẫn không thể đánh chết Lão Vu Bà, vậy hắn không thể giết chết người này, hắn có bao xa thì nên trốn bấy xa.
Đột nhiên Lục Ly khống chế Thần Hành Chu ngừng lại, không chỉ có dừng lại, còn bắt đầu bay ngược. Lão Vu Bà đuổi theo ở phía sau, ánh mắt lập tức lộ ra sát ý dày đặc, nàng giơ tay lên, cái bếp lò kia lại bay lên lần nữa. Cùng lúc đó nàng còn lấy ra một cái tiểu ấn, nhanh chóng đánh tới Thần Hành Chu.
Dụng ý của Lão Vu Bà rất rõ ràng, nàng muốn dùng tiểu ấn đập vỡ Thần Hành Chu, sau đó để khói độc màu hồng phấn bao phủ Lục Ly. Nàng tin tưởng chỉ cần Lục Ly bị khói độc màu hồng phấn bao phủ, sinh tử của Lục Ly chắc chắn bị nàng khống chế.
Nhưng nàng suy nghĩ nhiều rồi…
Lục Ly đã sớm thay đổi bộ phận chuyển hướng của Thần Hành Chu, lúc trước là Huyết Linh Nhi khống chế Thần Hành Chu, về sau Huyết Linh Nhi nói cho Lục Ly biết nếu khống chế thần văn bên trong, hiện tại Lục Ly có thể sử dụng Thần Hành Chu giống như cánh tay.
Thần Hành Chu vẽ ra một đường cong, tốc độ cũng đột nhiên tăng mạnh, thoáng cái lướt qua bên trái Lão Vu Bà, khi đi ngang qua Lão Vu Bà, Lục Ly thả Quỷ Ảnh ra.
- Vù!
Quỷ Ảnh như một trận u phong, thổi tới chỗ Lão Vu Bà, nháy mắt tiến vào trong thân thể của nàng. Nhưng Lão Vu Bà giống như không sợ, sắc mặt không có bất cứ thay đổi gì.
- Vù vù vù!
Sau khi Lục Ly bay qua, từng con Phong Ma Thú xuất hiện, bốn phía lập tức có cuồng phong gào thét. Lục Ly khống chế Thần Hành Chu bay vòng vòng quanh Lão Vu Bà, từng con Phong Ma Thú được thả ra, toàn bộ phóng thích thần thông phong hệ.
Phong chi lực ở bốn phương tám hướng bị điều động lại đây, toàn bộ cuốn về phía Lão Vu Bà mà đi, khiến tốc độ Lão Vu Bà giảm đi. Lần đầu tiên sắc mặt nàng trở nên ngưng trọng, bởi vì nàng biết Phong Ma Thú.
- Công kích!
Lục Ly hạ lệnh, một bộ phận Phong Ma Thú bắt đầu bắn ra cột sáng, Lục Ly biết dựa vào U Linh Vương khẳng định rất khó đánh chết Lão Vu Bà, chỉ có thể dựa vào lượng lớn Phong Ma Thú công kích. Chỉ cần Lão Vu Bà bị thương, như vậy đánh chết Lão Vu Bà không phải việc khó.
- Vù!
Giới chỉ trong tay Lão Vu Bà loé sáng, lấy ra một viên cầu màu đen, tiếp theo thân mình chớp động, nhảy vào trong viên cầu. Mấy chục cột sáng đánh trúng viên cầu, nhưng viên cầu kia lại kiên cố đến mức đáng sợ, vậy mà không bị xuyên thủng.
- Lão Vu Bà này thật nhiều bảo vật!
Lục Ly có chút đau đầu, nếu mấy chục cột sáng cũng không thể đánh bại viên cầu này, vậy thì công kích nhiều lần cũng vô dụng. Lão Vu Bà này lấy đâu ra nhiều bảo vật như vậy? Chẳng lẽ là Nguyệt gia cho?
- Chỉ có thể bí quá hoá liều!
Lục Ly cắn chặt răng, rất nhanh viện quân phía sau sẽ đuổi tới, hắn cần nhanh chóng đánh chết Lão Vu Bà, nếu không nhiệm vụ lần này liền thất bại.
- Vù!
Hắn khiến Phong Ma Thú ngừng công kích, khống chế Thần Hành Chu bay qua, sau khi đến gần viên cầu, hắn thả U Linh Vương ra.
- Ngao ngao!
U Linh Vương gào rống một tiếng, lợi trảo hung hăng chộp tới viên cầu, chỉ có điều viên cầu loé lên quang mang vạn trượng, lực lượng của U Linh Vương khủng bố như thế vậy mà cũng không cách nào xé rách.
- Vù!
Lục Ly bất chấp tất cả, thân mình chợt lóe lên xuất hiện ở bên ngoài, trong tay xuất hiện một khối thiết phiến màu đen, hắn điên cuồng quán chú thần lực vào, hung hăng nện Thần Thiết lên viên cầu.
- Oanh!
Lần này viên cầu không chống đỡ được, chia năm xẻ bảy, Lão Vu Bà bên trong thoáng hiện. Trong mắt nàng toàn là vẻ kinh hãi, nhìn chằm chằm Lục Ly nói:
- Mảnh vỡ Thánh Binh, vậy mà ngươi lại có mảnh vỡ Thánh Binh!
- Ngao ngao!
U Linh Vương vọt đến công kích Lão Vu Bà. Lão Vu Bà chính là Tứ Kiếp trung kỳ, còn là cường giả thành danh đã lâu, tự nhiên tốc độ phản ứng rất nhanh. Nàng hoàn toàn không để ý đến U Linh Vương, trong tay xuất hiện một mũi tên màu lam, mang theo tiếng rít bén nhọn, hung hăng đâm tới đầu Lục Ly.
- Mảnh vỡ Đế Binh …
Lục Ly cảm ứng hơi thở một chút, nội tâm âm thầm kêu khổ, Lão Vu Bà này quá nhiều bảo vật, mảnh vỡ Đế Binh cũng có. Hắn phản ứng rất nhanh, phi kiếm bay ra, đâm tới Lão Vu Bà, đồng thời trong tay hắn xuất hiện một cái đại thuẫn, đó là do Thiên Biến Đỉnh biến thành.
- Phanh!