Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 3175 - Chương 3162: Hắc Nguyệt Thành

Bất Diệt Long Đế Chương 3162: Hắc Nguyệt Thành

#share_by_CandyFamily

#t.me/tutiengioi

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

U Linh Vương và mấy chục đầu Phong Ma Thú cùng nhau công kích, từng đạo thanh âm nặng nề vang lên, lâu đài hơi chấn động, nhưng không tổn hao chút gì, thậm chí phía trên không lưu lại bất cứ dấu vết gì.

- Bảo bối tốt!

Lục Ly vui mừng, đây là bảo bối phòng ngự siêu cường, nếu hắn gặp võ giả cường đại, trốn vào bên trong, ít nhất có thể tạm thời giữ mệnh.

Lục Ly vội vàng hỏi một cái sự tình mấu chốt khác:

- Tốc độ thế nào? Toà thành này có thể bay không?

- Có thể bay!

Huyết Linh Nhi truyền âm nói:

- Tốc độ cụ thể thế nào thì phải thử một chút. Chủ nhân, ngươi tiến vào thành đi, ngươi yên tâm toàn bộ người bên trong đã bị ta vây khốn.

- Được!

Lục Ly thu hồi U Linh Vương Phong Ma Thú Quỷ Ảnh, bay vào trong thành, một đạo quang mang loé lên, Lục Ly bị truyền tống đi vào, xuất hiện ở trong một cái đại điện vô cùng xa hoa.

- Vù!

Tiếp theo cả tòa thành run rẩy, bay lên trời, gào thét bay về nơi xa. Toà thành này rất lớn, ít nhất chu vi khoảng trăm dặm, đây chính là một tòa núi lớn.

- Hả...

Xung quanh có thám báo của các thế lực lớn nhỏ, bọn họ đi theo Lục Ly mà đến, nhìn thấy Hắc Nguyệt Thành bay lên, còn tưởng rằng một tòa núi lớn bay lên.

- Đó là Hắc Nguyệt Thành, không ngờ Hắc Nguyệt Thành còn có thể bay? Hơn nữa tốc độ này...

- Quả nhiên truyền thuyết không sai, toà Hắc Nguyệt Thành này là một kiện siêu cấp bảo vật, không nói cái gì… ít nhất tốc độ này đã có thể so với Tứ Kiếp hậu kỳ đi?

- Đáng tiếc, bảo vật này bị Hoàng Thiên Bá đoạt đi.

- Đây là thứ hắn nên được, nếu ngươi đi giết Lão Vu Bà, bảo vật này chính là của ngươi, vấn đề là… Ngươi có năng lực này sao?

Đám người cảm khái không thôi, rất nhanh tòa thành kia đã biến mất ở bầu trời phía đông.

- Tốc độ này thực không tồi!

Lục Ly dùng thần niệm dò xét ra ngoài, cảm ứng một chút rất là vừa lòng, hắn suy nghĩ một chút lập tức truyền âm nói:

- Huyết Linh Nhi, nơi này đã có thần văn cường đại như vậy, vậy cũng có thể thu nhỏ toà thành này đúng không?

- Đương nhiên!

Huyết Linh Nhi khẳng định nói:

- Trên thực tế, trong thành là tiểu không gian do một cường giả luyện hóa ra, không gian bên trong rộng ít nhất ngàn dặm, có mười mấy vạn cái phòng. Những cái phòng đó không chỉ dùng để ở, còn có thể giam giữ người. Nơi này còn có mê trận rất mạnh, nếu không cách nào mạnh mẽ phá vỡ thần văn, đi vòng vòng ở bên trong mà nói, cả đời sẽ bị vây chết ở bên trong.

- Hít!

Lục Ly đi qua vô số hiểm cảnh, gặp rất nhiều mê trận, ánh mắt hắn lập tức trở nên nóng bỏng, bảo vật này quá trân quý, thử nghĩ một chút, nếu hắn gặp một đám Tứ Kiếp trung kỳ, hắn không cần chiến đấu với kẻ địch, chỉ cần dụ kẻ địch tiến vào, sẽ có thể vây khốn toàn bộ ở bên trong, cuối cùng có thể đánh chết từng tên.

- Vù!

Bên ngoài Hắc Nguyệt Thành đã thu nhỏ, biến thành một cục đá, tiếp tục bay mấy nén hương thời gian rồi vào trong một cái hẻm núi. Lục Ly tra xét một chút, xung quanh cũng không có người, hắn dò hỏi:

- Những quân sĩ đó đâu, ngươi có thể giết chết toàn bộ không?

Lục Ly lười giết những quân sĩ cấp thấp đó, nếu nơi này có thần văn cường đại, vậy trực tiếp oanh sát là tốt rồi.

- Có thể!

Huyết Linh Nhi trả lời đơn giản bằng hai chữ, Lục Ly liền mặc kệ, ngồi xếp bằng ở trong đại điện, lấy đan dược chữa thương ra bắt đầu chữa thương. Lão Vu Bà đã bị giết chết, võ giả Tứ Kiếp đều chết, đám quân sĩ còn lại cũng không chạy trốn được mấy người, xem như lần này hoàn thành nhiệm vụ một cách viên mãn.

Tám trăm triệu tiền thưởng tới tay, bọn họ có thể lập tức khởi hành. Hiện tại Lục Ly cần làm, chính là lập tức chữa trị thương thế, sau đó dịch dung lẻn vào bên trong thành, truyền tống đi Thần Âm Thành.

Thương thế trên người hắn quá rõ ràng, rất dễ dàng bị người hoài nghi, cho nên cần chữa trị thương thế trước. Thân thể hắn cũng đủ cường đại, cộng thêm có đan dược chữa thương đỉnh cấp, nên chữa trị rất nhanh.

Sau hai canh giờ, ngoại thương của Lục Ly gần như được chữa lành, đương nhiên xương cốt và nội tạng muốn khôi phục thì không nhanh như vậy. Lục Ly mặc kệ, đứng dậy chuẩn bị rời đi.

- Vù!

Lục Ly ra khỏi Hắc Nguyệt Thành, tiếp theo từng khối thi thể trong Hắc Nguyệt Thành bị truyền tống ra, toàn bộ đều bị thần văn giết chết, trong hẻm núi chất đầy thi thể, tự nhiên không gian giới của bọn họ đều bị Lục Ly thu hồi.

- Các ngươi đi đi, về sau đừng làm ác.

Lục Ly thả sáu người lúc trước ra, đầu sỏ tội ác đã bị giết, giết sáu người này hay không cũng không sao cả. Sáu người nhìn thấy mặt đất đầy thi thể, tất cả đều là người Hắc Nguyệt Thành, thì sợ tới mức mất hồn, lập tức hoảng sợ chạy trốn.

- Đi!

Lục Ly thu hồi Hắc Nguyệt Thành, thân thể bay đi như quỷ mị, hắn tiếp tục bay về hướng đông như cũ, diễn trò phải diễn đủ, tuy rằng cuối cùng khẳng định sẽ bị Nguyệt gia tra ra, nhưng khi đó hắn đã đến chỗ sâu trong Thần Âm Hải rồi.

Thần Âm Hải không lớn, đây là hắn so sánh với các hải vực còn lại, chứ thật ra nó cũng không nhỏ.

Phiến hải vực này rất kỳ lạ, rất nhiều nơi thường xuyên có thần âm kỳ diệu truyền ra, bên trong ẩn chứa một ít áo nghĩa thiên địa, cho nên hấp dẫn rất nhiều cường giả tiềm tu ở bên này.

Trên Thần Âm Hải còn có một điều đặc biệt, đó là ở đây có một loài chim gọi là Hồng Điểu. Số lượng loại chim này rất nhiều, khắp hải vực chỗ nào cũng có, những con chim này bay giữa không trung giống như là một rặng mây đỏ. Thỉnh thoảng chúng nó sẽ cùng nhau kêu to, tiếng kêu vô cùng dễ nghe, hơn nữa còn có thể hô ứng với thần âm trong Thần Âm Hải, cùng nhau diễn tấu ra một đoạn nhạc khúc mỹ diệu.

Hôm nay trên biển có sương trắng nhàn nhạt, khói mù vạn dặm, có một đám Hồng Điểu bay một hòn đảo nhỏ, phát ra từng tiếng kêu nhẹ, sau khi đàn Hồng Điểu này dạo xung quanh một vòng, liền dừng lại ở phía trên đảo nhỏ.

Trên đảo nhỏ có người, là một cái tiểu thế lực, nhóm người này coi như không thấy Hồng Điểu. Những con Hồng Điểu này giết không hết, bọn họ cũng đã quen với những tháng ngày có Hồng Điểu nhảy múa ở xung quanh.

Bình Luận (0)
Comment