Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Vù!
Bầu trời phía tây truyền đến một tiếng xé gió, tiếng xé gió kia vô cùng bén nhọn, đây là âm thanh bay ở tốc độ cao tạo thành. Người trên đảo lập tức như lâm đại địch, bởi vì nghe tiếng xé gió, rõ ràng là có chiến thuyền cường đại tới gần bên này.
- Pi pi!
Đám Hồng Điểu bị sợ hãi, từng con bay lên trời, hóa thành một mảnh mây lửa, che trời.
- Là chiến thuyền Thần Âm Lĩnh!
Cường giả trên đảo dùng thần niệm khoá chặt ba chiếc chiến thuyền, đây là ba chiếc chiến thuyền to lớn, sau khi nhìn thấy phía trước chiến thuyền còn có một cái ký hiệu nhạc cụ đặc thù, thì tất cả đều lập tức yên tâm xuống.
Chiến thuyền Thần Âm Lĩnh chưa bao giờ tham dự sự tình Thần Âm Hải, cũng không chủ động công kích, bọn họ chỉ đi ngang qua nơi này. Ba chiếc chiến thuyền vạch phá trời cao mà đi, rất nhanh biến mất ở phương xa, chuyện này làm cho người trên đảo hoàn toàn yên tâm.
Chiến thuyền có năm tầng, mỗi chiếc chiến thuyền đều có thể chở mấy nghìn người, mỗi người còn có một cái phòng đơn độc, tầng ở giữa còn có tửu quán trà lâu, khiến người ta không quá mức nhàm chán.
Tốc độ siêu cấp chiến thuyền rất nhanh, nếu đi bằng tốc độ nhanh, ba tháng là có thể đi qua. Thế nhưng bình thường chiến thuyền sẽ khống chế tốc độ, ước chừng nửa năm thời gian là có thể đi qua.
- Thật nhiều Hồng Điểu!
Ba người Lục Ly Tần Chiến Cam Lâm ngồi uống trà trong một phòng trà ở lầu ba. Ra biển đã năm ngày, vẫn luôn gió êm sóng lặng, nội tâm ba người cũng hơi thả lỏng một chút, lúc này mới có tâm nhàn hạ ra ngoài đi dạo, uống trà.
Trà nơi này không phải miễn phí, ba người uống một buổi trưa, không có mấy ngàn thần thạch là không được. Thế nhưng Lục Ly huỷ diệt Hắc Nguyệt Cung lấy được sáu trăm triệu thần thạch, lại thu hết không gian giới của đám người Lão Vu Bà, giờ phút này trong không gian giới của hắn còn dư lại mấy trăm triệu thần thạch, đủ cho ba người phung phí một trận.
Trong quán trà có rất nhiều người, gần như sắp ngồi kín, đi qua Thần Âm Hải tốn nhiều nhất nửa năm, thời gian ngắn như thế, rất nhiều người lười đi tu luyện, ở trong phòng buồn bực đến sợ, dứt khoát uống trà ở đây, hoặc là uống rượu ở bên cạnh.
- Vù vù!
Sau khi phi hành hơn một canh giờ, bên ngoài nổi lên gió to, tiếp theo sóng to gió lớn cuốn lên. Cho dù gió có lớn, sóng có cao hơn nữa thì cũng không có ảnh hưởng đối với mọi người, thế nhưng sau khi sóng nổi lên, từng tiếng sóng biển kỳ dị vang lên ở bên tai mọi người.
Dần dần quán trà không còn âm thanh, tất cả mọi người đều an nhàn lắng nghe tiếng sóng biển này, đám người Lục Ly cũng ngừng uống trà và nói chuyện với nhau, nghiêng tai lắng nghe tiếng sóng biển kỳ dị.
- Xôn xao...rầm... xôn xao!
Đúng là tiếng sóng biển ẩn chứa giai điệu kỳ diệu nào đó, Lục Ly nghe xong nội tâm cũng có chút xúc động. Không chỉ là Lục Ly, rất nhiều người đều có cảm giác xúc động, thế nhưng có thể hiểu được chân ý ở bên trong lại ít ỏi không có mấy người. Rất nhiều võ giả định cư ở bên này, nghe mấy trăm năm cũng không thể hiểu được.
Đương nhiên!
Cũng có rất nhiều người tìm hiểu được vài loại chân ý cường đại ở bên trong, nếu không cũng sẽ không hấp dẫn nhiều người lại đây như vậy, Thần Âm Hải cũng sẽ không loạn như thế.
Sau khi nghe xong hơn một canh giờ, tiếng sóng biển dần dần ngừng lại, đám người Lục Ly mở mắt. Lục Ly cười tủm tỉm nhìn hai người Tần Chiến và Cam Lâm nói:
- Thế nào? Có thu hoạch gì sao?
Tần Chiến lắc đầu, Cam Lâm hơi suy nghĩ một chút nói:
- Có một chút xúc động, nhưng muốn bắt lấy, lại luôn không bắt được.
- Ha ha ha!
Lục Ly cười ha ha, uống một ngụm trà nói:
- Không cần cấp, loại đồ vật cơ duyên này, càng cấp càng không chiếm được, thoải mái một chút, có lẽ sẽ có thu hoạch bất ngờ.
- Các ngươi nói chuyện đi, ta lên boong tàu ngồi một hồi!
Đột nhiên Cam Lâm đứng dậy, Tần Chiến nhìn theo, phát hiện mười mấy người ngồi trên boong tàu, đều đang nhắm mắt xếp bằng. Hắn cũng ngồi không yên, gật đầu nói:
- Ta cũng đi, nhìn xem mấy tháng này có thu hoạch được gì không.
- Đi đi, có việc ta sẽ gọi các ngươi.
Lục Ly phất phất tay, hắn có thể hiểu được sự cấp thiết muốn đề cao chiến lực của hai người, đây là bị hắn kích thích. Lục Ly không có lên boong tàu bế quan, đúng như lời hắn nói nếu vận khí tốt, ở đâu cũng giống nhau, nói không chừng ở đây uống trà cũng ngộ đạo.
- Ào ào!
Canh giờ trôi qua, bên ngoài lại nổi gió, thần âm lại vang lên. Càng ngày càng nhiều người đi boong tàu, Lục Ly nghe thêm một canh giờ nữa, nhưng vẫn không có bất cứ thu hoạch gì, hắn cũng lười đi nghe tiếp, một mình nhắm mắt phẩm trà, khó có được nhàn nhã.
Ngồi một lát, Lục Ly cảm thấy nhàm chán, nên đi ra khỏi trà lâu, dạo một vòng trên boong tàu, lại vào trong tửu lầu, bên trong toàn là một đám tửu quỷ, không có cái gì đẹp.
Lục Ly đi loanh quanh, đi tới boong tàu phía sau chiến thuyền, hắn tùy ý đảo qua hai mắt lập tức sáng ngời. Trên boong tàu có một vị mỹ nữ đứng, một nữ tử xinh đẹp rất trẻ tuổi.
Nữ tử mặc một cái váy lụa đen, tương đối bó sát, khiến diệu dáng người đều hiển lộ ra. Từ góc độ này của Lục Ly nhìn lại, có thể nhìn thấy gò má của nàng. Gò má như ngọc, ngũ quan vô cùng tinh xảo, là mỹ nhân khó gặp.
Nữ tử này đang nhíu mày nhìn sóng biển phương xa, trên mặt mang theo một chút bi sầu nhàn nhạt, làm người ta không nhịn được sinh ra tâm thương tiếc.
Túi da đẹp có rất nhiều, nhưng khí chất thì lại thiếu, khí chất nữ tử này rất không tồi, chỉ đứng ở kia cũng có thể khiến cho bất cứ nam tử nào bảo hộ.
Lục Ly nhìn thoáng qua liền thu hồi ánh mắt, mỹ nữ rất nhiều, nhưng hắn không có tâm tư đi trêu chọc. Hắn nhìn lướt qua xung quanh, nhìn thấy cách nữ tử đó không xa có một lão giả đang đứng, vẻ mặt còn cung kính, nội tâm hơi có chút tò mò.
Bởi vì thực lực lão giả này rất mạnh, tuy rằng không cảm ứng được cụ thể, nhưng Lục Ly lại suy đoán ra người này ít nhất là Tứ Kiếp trung kỳ, rất có khả năng là Tứ Kiếp hậu kỳ.