Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lão giả này đứng cung kính ở một bên, Lục Ly lại nhìn chằm chằm nữ tử kia, ánh mắt lão giả lập tức truyền lại đây một tia cảnh cáo. Xung quanh có một ít nam tử nhìn chằm chằm nữ tử, nhưng cũng không dám tới gần.
Chuyện này nói lên cái gì?
Nói lên lão giả này là hộ vệ, thủ hạ của nữ tử!
Có thể sử dụng cường giả như thế làm hộ vệ, thân phận nữ tử này không đơn giản, rất có khả năng là tiểu thư siêu cấp đại gia tộc. Loại nữ nhân này Lục Ly càng không dám trêu chọc, hắn xoay người chuẩn bị trở về.
Nhưng đúng vào giờ phút này nữ tử lại hơi quay đầu nhìn Lục Ly, truyền âm nói:
- Vị này chính là… Hoàng Thiên Bá công tử đúng không?
Lục Ly dừng chân, ánh mắt trở nên lạnh lùng, đề phòng theo bản năng. Hắn chỉ dùng qua cái tên Hoàng Thiên Bá này một lần, đó chính là lúc đánh chết Lão Vu Bà, đột nhiên người này truyền âm, chẳng lẽ nàng là người Nguyệt gia?
Nhìn thấy dáng vẻ âm thầm đề phòng của Lục Ly, nữ tử xinh đẹp cười, lại truyền âm lần nữa nói:
- Hoàng công tử, tiểu nữ không có ác ý, ta muốn làm một cuộc giao dịch với ngươi, có thể dời bước đến phòng ta được không?
Mỹ nữ mời, hơn nữa còn là đi đến phòng nàng, đổi là những người khác sẽ vô cùng hưng phấn, trực tiếp đáp ứng rồi. Nhưng Lục Ly lại không trả lời, mà liếc mắt nhìn nữ tử và lão giả bên cạnh một cái thật sâu.
Một lát sau, Lục Ly hơi gật đầu, hắn từ thấy được sự chân thành trong mắt nữ tử và lão giả này, không có một tia sát ý. Vừa rồi hắn thúc giục Đại Đạo Chi Ngân, lực cảm giác rất khủng bố, nếu hai người có nửa điểm sát ý, không thể thoát được sự tra xét của hắn.
Nữ tử cúi người hành lễ, tiếp theo gật đầu ra hiệu với Lục Ly, nàng dẫn Lục Ly tiến vào một cái khoang thuyền, lão giả kia đi theo ở phía sau, bảo trì một chút khoảng cách với Lục Ly và nữ tử, chuyện này làm cho Lục Ly hơi yên tâm.
Sau khi tiến vào khoang thuyền, lão giả kia không đi theo nữa, khoang thuyền này cũng giống của Lục Ly, nhưng được bố trí lại một chút, trở nên càng thêm lịch sự tao nhã, còn có một cỗ mùi hương nhàn nhạt.
- Để ta mở cấm chế ra!
Nữ tử nở nụ cười, sau khi được Lục Ly đồng ý, nữ tử mở cấm chế trong khoang thuyền ra. Trai đơn gái chiếc ở cùng một chỗ, hơn nữa còn có rất nhiều người nhìn thấy, thế nhưng nữ tử này lại không thèm để ý đến thanh danh của chính mình, thì làm sao Lục Ly lại để ý chứ?
Trong khoang thuyền có một cái bàn vuông nho nhỏ, nữ tử ngồi quỳ trên mặt đất, lấy nước trà nấu lên, Lục Ly thản nhiên ngồi ở đối diện, nhìn nữ tử nấu trà.
Vừa nhìn đã biết nữ tử xuất thân danh môn, động tác tao nhã, rõ ràng từ nhỏ được trải qua huấn luyện. Tư dung nàng tuyệt đỉnh, trên người mang theo hương khí nhàn nhạt, khí chất cũng rất không tồi. Thế nhưng nội tâm Lục Ly lại một mảnh bình tĩnh, Mục Doanh Doanh ưu tú như thế, còn tình thâm nghĩa trọng nhưng hắn vẫn đè nén xuống, càng đừng nói một nữ tử lần đầu tiên gặp mặt.
- Hoàng công tử, mời uống trà!
Trà nấu xong, nữ tử dùng hai tay bưng lại đây, tiếp theo nghiêm túc nói:
- Trước tự giới thiệu một chút, tại hạ là Mục Uyển Thanh, hôm nay mạo muội mời, kính xin Hoàng công tử đừng trách tội Uyển Thanh càn rỡ.
- Không sao.
Lục Ly bưng trà nhưng không có uống, ngộ nhỡ bên trong có vấn đề thì sao? Hắn để nước trà xuống, nói:
- Uyển Thanh tiểu thư, có chuyện gì cứ nói thẳng là được. À, sao Uyển Thanh cô nương biết tên của ta vậy?
- Hắc Nguyệt Cung!
Mục Uyển Thanh nhẹ nhàng cười nói:
- Thời điểm công tử đại triển thần uy, đánh chết Lão Vu Bà ở Thiên Vận Thành, đúng lúc Uyển Thanh ở gần đó. Thấy công tử phong tư vô thượng, cũng khâm phục công tử dám làm dám chịu.
- Hả!
Lục Ly hơi kinh ngạc, không nghĩ tới bên trong Thiên Vận Thành lại cất giấu hai cường giả, vậy mà hắn lại không nhận ra được? Mục Uyển Thanh chính là Tứ Kiếp sơ kỳ, thực lực hộ vệ nàng càng mạnh, theo đạo lý hẳn là Lục Ly có thể cảm giác được.
- Ha ha, ta và Nho thúc thu liễm hơi thở!
Mục Uyển Thanh nhìn ra được nghi hoặc của Lục Ly, hơi thở trên người nàng chợt tắt, vậy mà biến thành một người bình thường, trên người không có nửa điểm thần lực và hơi thở võ giả dao động.
Lục Ly hơi gật đầu, nhưng vẫn không có buông lỏng cảnh giác, hắn dò hỏi:
- Uyển Thanh tiểu thư tìm ta có chuyện gì sao?
- Muốn xin ngươi hỗ trợ!
Mục Uyển Thanh đi thẳng vào vấn đề nói:
- Lần này ta đi Lạc Thủy Lĩnh Lẫm Đông Đại Lục, ta muốn xin công tử giúp ta tọa trấn một chút, có khả năng phải ra tay một hai lần. Phương diện thù lao công tử yên tâm, nếu không ra tay mà nói, ta sẽ cho công tử hai tỷ thần thạch, nếu ra tay mà nói, ta sẽ cho chục tỷ thù lao. Sẽ không chậm trễ quá nhiều thời gian của công tử, nhiều nhất chỉ một hai tháng.
- Hả!
Lục Ly hơi kinh ngạc, Mục Uyển Thanh này ra tay rất hào phóng, không ra tay đã cho hai tỷ? Ra tay mà nói sẽ cho chục tỷ, chẳng lẽ nàng coi trọng chiến lực của mình. Nếu nàng thật sự thấy hắn đánh chết Lão Vu Bà mà nói, vậy cũng có thể lý giải.
Tuy trên người Lục Ly vẫn còn mấy trăm triệu thần thạch, nhưng vẫn rất thiếu, tới Lẫm Đông Đại Lục rồi, không đại biểu liền đến Doãn gia Đoạn Kiếm Sơn, Đoạn Kiếm Sơn nằm ở ở Trung Bộ. Lẫm Đông Đại Lục lớn hơn so với Tử Dương Đại Lục, Lục Ly muốn một đường truyền tống đi qua, sẽ tiêu tốn rất nhiều.
Cho nên Lục Ly đi Lẫm Đông Đại Lục, vẫn phải nghĩ biện pháp kiếm thần thạch, hiện tại có cơ hội như vậy, tự nhiên Lục Ly có chút tâm động.
Hắn trầm ngâm một lát, dò hỏi:
- Uyển Thanh tiểu thư, có thể nói cho ta biết một chút ngọn nguồn sự tình được không? Ngươi yên tâm, bất luận như thế nào, ta tuyệt không tiết lộ ra ngoài nửa chữ, ta có thể lập Chủ Thần Huyết Thệ.
- Không cần!
Mục Uyển Thanh lắc đầu nói:
- Ta tin tưởng nhân phẩm của công tử, công tử có thể thay trời hành đạo, đánh chết Lão Vu Bà, đây là việc làm của hào kiệt, Uyển Thanh tin tưởng.
Mục Uyển Thanh suy nghĩ một chút, hỏi:
- Công tử biết gì về Lẫm Đông Đại Lục không?