Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Tuy rằng mới tìm hiểu được một cái chân ý cường đại, khí tức Lục Ly cũng không có thay đổi quá lớn. Vẫn là một võ giả Nhị Kiếp nho nhỏ, nhưng hơi thở có thể so sánh với Nhị Kiếp đỉnh phong, có lẽ chờ tìm hiểu được cái chân ý này, là có thể đi độ kiếp, đánh sâu vào Tam Kiếp chi cảnh.
Ở Tam Trọng Thiên võ giả Tam Kiếp nhiều như chó, cho nên ở dưới cái nhìn mọi người chút khí tức này của Lục Ly quả thực yếu đến đáng thương. Trong mắt rất nhiều người toàn là vẻ ghen ghét, không ngờ một tên võ giả Nhị Kiếp nho nhỏ cũng có thể hiểu được chân ý mạnh như vậy?
- Vù!
Một bóng người bay vụt đến, thoáng cái đứng trước mặt Lục Ly, Lục Ly lập tức tràn đầy vẻ đề phòng, Thiên Ly Châu xuất hiện trong tay, tùy thời chuẩn bị chiến đấu.
- Tiểu tử, ngươi làm như thế nào tìm hiểu được Thần Âm Chân Ý, nói cho bổn tọa biết, bổn tọa sẽ thưởng lớn.
Đây là một hán tử cường tráng, hắn nhìn chằm chằm vào Lục Ly, mắt tràn đầy lửa nóng. Lục Ly trợn mắt, xem ra là một kẻ lỗ mãng. Đừng nói mình không có biện pháp truyền thụ biện pháp tìm hiểu, cho dù có thể truyền thụ Lục Ly cũng sẽ không nói cho hắn, dựa vào cái gì chứ?
Cho nên Lục Ly không để ý hắn, lập tức đi ra phía ngoài, người nọ là Tam Kiếp đỉnh phong phong, thấy Lục Ly không để ý hắn, lập tức nổi giận, vươn tay phải ra bắt được bả vai Lục Ly.
- Ngươi làm gì vậy?
Thân thể Lục Ly chợt lóe ra tránh đi, trợn mắt tức giận nhìn hắn, nếu không phải ở trên chiến thuyền, hắn đã dạy dỗ người này làm người. Hắn lạnh lùng nhìn người này nói:
- Muốn động thủ ở chỗ này?
Vô số quân sĩ vốn dĩ khoá chặt bên này, nghe thấy Lục Ly nói, một vị thống lĩnh lập tức mở miệng:
- Đừng gây chuyện, nếu không trục xuất khỏi chiến thuyền.
Tên Tam Kiếp đỉnh phong kia lập tức lặng lẽ rời đi, nhưng vẫn hung hăng trừng mắt nhìn Lục Ly một cái, Lục Ly nhún vai, không hề để ý người này, mà đi về phía Tần Chiến và Cam Lâm.
Hai người đã sớm bị kinh động, dồn dập cười đi tới chô Lục Ly, tâm tình Tần Chiến rất tốt, bước tới chắp tay nói:
- Chúc mừng lão đại!
- Lão đại?
Đám người kinh ngạc, cảnh giới Lục Ly thấp như vậy, vậy mà lại là lão đại của hai người? Xem ra người không thể đánh giá qua tướng mạo, nước biển không thể dùng đấu để đong đếm.
Quá nhiều người chú ý mình, Lục Ly không dám rêu rao như vậy, liền lôi kéo Tần Chiến và Cam Lâm đi vào tửu quán, tìm một phòng riêng ngồi xuống.
Phòng riêng tiện nói chuyện, bên trong còn có thần văn, Lục Ly gọi một ít rượu mở thần văn cấm chế ra, Tần Chiến lập tức hưng phấn dò hỏi:
- Lão đại tìm hiểu được cái chân ý lợi hại gì vậy?
- Không biết!
Lục Ly trả lời làm hai người không thể nào hiểu được, nào có chuyện không biết chân ý do mình tìm hiểu ra là cái gì? Lục Ly cười khổ giải thích nói:
- Ta vừa mới nhập môn, ta cảm giác chân ý này bác đại tinh thâm, vô cùng huyền diệu, đoán chừng phải đợi đến khi tìm hiểu được toàn bộ, mới có thể biết được.
- Vậy khẳng định là vô cùng cao cấp!
Trong mắt Tần Chiến và Cam Lâm đều lộ ra vẻ hâm mộ, Lục Ly mỉm cười gật đầu, hẳn là cái chân ý này rất cao cấp. Bởi vì cái thần âm chân ý này khiến cho Đại Đạo Chi Ngân cộng minh, hắn lợi dụng Đại Đạo Chi Ngân mới hiểu được, hơn nữa trước mắt hắn còn không biết chân ý này cụ thể là cái gì, cảm giác chỉ vừa mới nhập môn, thấy được một góc của núi băng.
Ba người hàn huyên một hồi, uống mấy chén rượu chúc mừng, Lục Ly thấy Cam Lâm có chút mất mát, cổ vũ vài câu, tính cách Cam Lâm thoải mái, rất nhanh đã vui vẻ lên.
- Ong ong!
Qua nửa canh giờ, thần văn phòng riêng nổi lên gợn sóng. Sắc mặt Lục Ly trở nên lạnh lùng, cho rằng có người tới càn quấy, sau khi mở thần văn ra mới phát hiện, không ngờ là Mục Uyển Thanh.
- Hoàng công tử!
Sau khi Mục Uyển Thanh cúi người hành lễ, hơi xin lỗi nói:
- Mạo muội quấy rầy, Uyển Thanh muốn bàn bạc lại với ngươi một lần, không biết Hoàng công tử có tiện hay không?
Mục Uyển Thanh lại tìm tới lần nữa, chuyện này rất dễ lý giải, thế nhưng nàng nóng vội như thế, lại nằm ngoài dự liệu của Lục Ly. Nếu người ta đã tìm tới cửa, Lục Ly cũng không tiện từ chối, hơi gật đầu nói:
- Có thể.
Trên mặt Mục Uyển Thanh lộ ra một tia vui mừng, lại hành lễ lần nữa nói:
- Hoàng hôn xuống, thỉnh công tử đến khoang thuyền của ta, Uyển Thanh đợi công tử quang lâm.
Mục Uyển Thanh đỏ mặt rời đi, Tần Chiến và Cam Lâm lập tức cười to, Tần Chiến chậc chậc nói:
- Không thể tưởng được, Lục Ly, rõ ràng âm thầm câu dẫn một đại mỹ nhân, mỹ nhân này ta chấm chín điểm.
Cam Lâm nhếch miệng cười nói:
- Thủ đoạn cua gái của Lục Ly càng ngày càng lợi hại. Ngươi xem mỹ nhân cũng nói, không muốn nói chuyện ở đây, mà là muốn hẹ Lục Ly đến khoang thuyền của nàng, ý tứ này quá rõ ràng, đây là muốn Lục Ly đi qua đêm.
- Chậc chậc!
Hai người Tần Chiến và Cam Lâm nở nụ cười hèn mọn, Lục Ly không có nửa điểm ngượng ngùng, vẫy vẫy tay nói:
- Không phải như các ngươi nghĩ đâu, thật sự có chút việc.
- Hiểu mà!
Tần Chiến búng tay một cái nói:
- Nhân luân đại đạo, đây là chính sự, cũng là đại sự.
- Ha ha ha!
Lục Ly cười ha ha, ở cùng hai người, là thời gian vui vẻ khó có được, có thể khiến hắn hoàn toàn mở rộng lòng, thả lỏng.
Uống với hai người một buổi trưa, đến lúc hoàng hôn thì có một đám Hồng Điểu ở gần đó, chủ động đuổi chiến thuyền. Gần đây không trung khu vực này thỉnh thoảng có lôi điện đánh xuống, ngẫu nhiên nổi lên gió bão, tốc độ chiến thuyền trở nên chậm, cho nên Hồng Điểu có thể miễn cưỡng đuổi theo. Đầy trời Hồng Điểu đuổi theo chiến thuyền, thật ra lại giống một bức tranh rất đẹp.
Lục Ly về khoang thuyền tắm gội một phen, hắn cũng không có bất cứ ý nghĩ gì, trên người toàn là mùi rượu, hắn sợ mất lễ nghĩa. Dưới ánh nhìn chăm chú của vô số người, hắn tiến vào khoang thuyền của Mục Uyển Thanh, chuyện này khiến cho rất nhiều người đố kỵ. Có không ít người nghĩ cách muốn tiếp cận mỹ nhân như Mục Uyển Thanh, nhưng Mục Uyển Thanh lại không cho chút mặt mũi nào.