Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Các trưởng giả còn lại trong gia tộc thọ nguyên rất dài, thân thể khoẻ mạnh, giải thích duy nhất cho tiếng chuông này chính là lão tộc trưởng quy thiên.
Rất nhanh trong chủ điện truyền đến từng tiếng khóc, tin tức được chứng thực, lão tộc trưởng thăng thiên, Mục gia mất một vị cường giả, cũng mất đi một tộc trưởng tốt.
Tin tức chậm rãi truyền ra, tất cả cường giả Mục gia ở bên ngoài đều gấp trở về, chỉ cần là tộc nhân có chút tiền đồ của Mục gia đều sẽ truyền tống về Mục Tiên Thành. Tộc trưởng quy thiên, chính là đại sự, mặt khác sau khi an táng tộc trưởng, tân tộc trưởng sẽ ra đời, tộc nhân Mục gia muốn tới thăm hỏi tân tộc trưởng.
Tộc trưởng chết đi chính là đại sự, toàn bộ đại gia tộc trong Lạc Thủy Lĩnh sẽ tới viếng, một hồi lễ tang oanh oanh liệt liệt kéo dài suốt nửa tháng, rốt cuộc Mục gia cũng yên ổn xuống.
Đương nhiên, đây là yên ổn ở mặt ngoài, bên trong lại là sóng ngầm mãnh liệt.
Ngày thứ ba sau khi lễ tang kết thúc, toàn bộ cường giả Tứ Kiếp trong gia tộc tập trung ở chủ điện mở đại hội gia tộc, bắt đầu tiến cử tân tộc trưởng.
Vốn dĩ dựa theo lẽ thường, tân tộc trưởng không cần tuyển, bởi vì nhất mạch bên Mục Uyển Thanh vẫn luôn chiếm cứ quyền chủ đạo trong gia tộc, đều là phụ truyền tử, tử truyền tôn, nhiều thế hệ truyền xuống.
Khi đó nhất mạch trực hệ cường giả như mây, chức vị tộc trưởng căn bản không tới phiên các mạch còn lại, cho nên không có nói đến chọn tộc trưởng, bình thường là lão tộc trưởng chỉ định tân tộc trưởng.
Thế nhưng lão tộc trưởng hôn mê đã lâu, hôn mê hơn một năm, cũng không có để lại bất cứ di huấn gì. Cho nên dưới sự đề nghị của nhị trưởng lão, tất cả trưởng lão và thống lĩnh trong gia tộc tụ tập ở nội điện bắt đầu chọn tộc trưởng.
Mục Vương Tinh rất là bi phẫn, nhưng không thể không đè nén tức giận trong lòng, trong khoảng thời gian này hắn âm thầm tìm rất nhiều trưởng lão, nhưng những trưởng lão đó đều lập lờ nước đôi, không có chuẩn bị trả lời. Thậm chí còn có một người ban đầu là người kiên định ủng hộ bọn họ, về sau nghe ngữ khí dường như không đúng.
Nhị trưởng lão chủ trì đại hội, lời nói của hắn rất khéo đưa đẩy, tỏ vẻ quốc không thể vô chủ, tộc không có khả năng không trưởng, lão tộc trưởng không có để lại bất cứ di huấn gì, cộng thêm trong tộc có rất nhiều tiếng nói, cho nên mới có cái đại hội này, muốn nghe ý kiến mọi người một chút.
Sau đó, có mấy vị thống lĩnh trực tiếp lên tiếng!
Trong tình huống bình thường, chọn tộc trưởng là sự tình của trưởng lão đường, thống lĩnh không có tư cách tham gia đại hội như vậy, chứ đừng nói lên tiếng ở đại hội .
Hết lần này tới lần khác có rất nhiều thống lĩnh lên tiếng, có người nói thái thượng trưởng lão cống hiến lớn đối với gia tộc, chiến lực cường đại, uy vọng cao, nên truyền chức vị tộc trưởng cho thái thượng trưởng lão, nếu không rất nhiều người sẽ không phục.
Cũng có thống lĩnh nói đại trưởng lão tài đức vẹn toàn, mấy năm nay sự vụ lớn nhỏ trong gia tộc đều do đại trưởng lão quản lý, bên ngoài các đại gia tộc cũng vô cùng tán thành đại trưởng lão, nên truyền chức vị tộc trưởng cho đại trưởng lão.
Đương nhiên, cũng có người ủng hộ Mục Vương Tinh, dù sao hắn cũng là con cháu trực hệ, trẻ tuổi tài cao, dưới sự dẫn dắt của Mục Vương Tinh, khẳng định gia tộc có thể tái hiện vinh quang năm đó.
Thực ra những thống lĩnh đó nói đều là phí lời, tất cả do thái thượng trưởng lão đại trưởng lão và Mục Vương Tinh không tiện nói, nên tìm một ít người tới nói.
Trong lòng các trưởng lão đã sớm chọn được người, nói nhiều hơn cũng không có ý nghĩa, khẳng định kết cục cuối cùng là phải bỏ phiếu. Gia tộc không có khả năng nội chiến, cũng không nội chiến nổi, Mục gia đã yếu như vậy, nếu còn nội đấu nữa sợ là Mục gia sẽ diệt vong.
Sau khi đại hội diễn ra được hơn ba canh giờ, rốt cuộc cũng bắt đầu bỏ phiếu, hơn ba mươi vị trưởng lão mỗi người một phiếu, cuối cùng ai đạt được số phiếu nhiều nhất, sẽ trở thành tân tộc trưởng.
Thời điểm vừa mới bắt đầu bỏ phiếu, truyền tống trận ở Mục Tiên Thành sáng lên, một nữ bốn nam xuất hiện bên trong truyền tống trận.
Vừa đến Mục Tiên Thành, Mục Uyển Thanh đã có loại cảm giác lệ nóng doanh tròng. Nàng sinh ra ở chỗ này, lớn lên ở đây, cười vui ở đây, cũng khóc thút thít tại đây. Tòa thành trì này để lại cho nàng quá nhiều ký ức, cũng thường xuyên xuất hiện trong giấc mộng của nàng.
Tuy rằng ở nhà mẹ đẻ mẫu thân, nàng sống không tồi, nhưng dù sao cũng là ăn nhờ ở đậu, cuối cùng cảm giác vẫn như là lục bình không rễ. Nơi này mới là gốc gác của nàng, mới là nhà chân chính.
Nàng đứng ở trong truyền tống trận, nhất thời có chút hoảng hốt. Xung quanh truyền tống trận có một đội quân sĩ trấn thủ, mấy cường giả nhìn tới, thấy khí tức Nho thúc quá mạnh, các quân sĩ lập tức khẩn trương lên.
Bên trong thành cũng có rất nhiều người đi tới đi lui, dung nhan Mục Uyển Thanh tuyệt mỹ như thế, hấp dẫn rất nhiều người chú ý. Thế nhưng lại không có người nhận ra nàng, chủ yếu là Mục Uyển Thanh rời đi nhiều năm, cộng thêm thân phận tôn quý, rất ít xuất đầu lộ diện, cho nên người thường không biết nàng.
- Tham kiến hai vị đại nhân!
Một tên tiểu đội trưởng đi tới, hành lễ với Mục Uyển Thanh và Nho thúc, hai người này đều là võ giả Tứ Kiếp, đối với bọn họ mà nói chính là chí cường giả. Hiện tại Mục gia mưa gió liên miên, tự nhiên những quân sĩ đó không dám đắc tội đại nhân vật bên ngoài.
Sau khi quân sĩ hành lễ, liền nhìn Nho thúc nói:
- Chư vị đến từ phương nào? Tới Mục Tiên Thành ta có chuyện quan trọng sao? Nếu cần sắp xếp, ta sẽ lập tức báo tin, thỉnh các trưởng lão trong gia tộc ra mặt chiêu đãi chư vị.
- Không cần, ta biết đi Trưởng Lão Điện như thế nào!
Nho thúc không nói gì, Mục Uyển Thanh lại mở miệng, trong tay nàng xuất hiện một khối lệnh bài, đám quân sĩ kia lập tức ngơ ngẩn, bọn họ rất quen thuộc với lệnh bài này, là Mục Vương Lệnh, chỉ có nhân vật tôn quý trong gia tộc mới có thể nhận được lệnh bài này.
- Đi!
Nếu Mục Uyển Thanh dẫn người trở về ủng hộ đệ đệ nàng thượng vị, tự nhiên muốn điệu cao lên, nàng phất phất tay mang theo Nho thúc Lục Ly Tần Chiến Cam Lâm bay về phía bắc.