Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Đám quân sĩ hai mặt nhìn nhau, nhưng không dám ngăn trở, tiểu đội trưởng kia nháy mắt ra dấu mang theo hai người đi theo ở phía sau, mặt khác một người nhanh chóng chạy như bay mà đi, bẩm báo thượng cấp của bọn họ.
Mục Uyển Thanh khí độ bất phàm, mang theo bốn người bước đi, Lục Ly suy nghĩ một chút liền truyền âm cho Tần Chiến Cam Lâm một câu, thu hai người vào trong Thiên Ly Châu.
Tuy Tần Chiến hiểu được một cái Thần Âm Chân Ý, nhưng cũng chỉ là Tam Kiếp đỉnh phong, ở đây cũng không có tác dụng quá lớn, Cam Lâm càng đừng nói đến. Rất có khả năng lần này sẽ bùng nổ đại chiến, cho nên vì an toàn của hai người, cũng vì không liên lụy Lục Ly, thu hai người vào Thiên Ly Châu là biện pháp tốt nhất.
Mục Uyển Thanh và Nho thúc phát hiện hai người biến mất, nhưng không thèm để ý, chiến lực hai người kia quá yếu, chỉ cần có Lục Ly là đủ rồi. Lục Ly có hơn một trăm đầu Phong Ma Thú, hai người đã tận mắt nhìn thấy, chỉ dựa vào Phong Ma Thú chiến lực tổng hợp của Lục Ly đã có thể quét ngang Tứ Kiếp trung kỳ bình thường.
Mục Uyển Thanh dẫn mọi người tới bên ngoài phủ thành chủ, tự nhiên bên này có quân sĩ trấn thủ, còn có một thống lĩnh Tam Kiếp đỉnh phong, mang theo năm mươi người bảo vệ đại môn phủ thành chủ.
- Hai vị đại nhân là người phương nào?
Tên thống lĩnh này đã sớm nhận được truyền tin của tiểu đội trưởng phía sau, thái độ hắn rất khách khí, chắp tay nói:
- Nếu hai vị đại nhân có việc, xin báo tên ra, ta sẽ lập tức báo lên các trưởng lão.
Tên thống lĩnh này trực tiếp ngó lơ Lục Ly phía sau, ở trong mắt hắn một tên Nhị Kiếp đỉnh phong khẳng định là tuỳ tùng, ăn mặc cũng không giống như là công tử quý tộc.
Mục Uyển Thanh lại giơ lệnh bài sáng ngời trong tay ra lần nữa, lạnh giọng nói:
- Mang ta đi gặp Mục Vương Tinh!
- Mục Vương Lệnh? Muốn gặp Tinh công tử?
Thống lĩnh nao nao, tiếp theo nhìn chằm chằm Mục Uyển Thanh vài lần, đôi mắt hắn trợn to nói:
- Ngài, ngài là Thanh tiểu thư?
Thời điểm Mục Uyển Thanh rời đi tuổi tác không lớn, thực lực cũng không mạnh, chỉ là một tiểu thư nũng nịu, tu vi Tam Kiếp trung kỳ mà thôi. Giờ phút này đột phá Tứ Kiếp, chắc mấy năm nay cũng trải qua rất nhiều chuyện, làm khí chất nàng thay đổi lớn, lúc trước vị thống lĩnh này gặp qua Mục Uyển Thanh vài lần, nên bây giờ mới miễn cưỡng nhận ra.
Mặt Mục Uyển Thanh vô biểu tình, lạnh giọng nói:
- Biết còn không dẫn đường?
- Vâng, vâng!
Thống lĩnh vội vàng gật đầu, mang theo Mục Uyển Thanh đi vào bên trong, tuy Mục Uyển Thanh mất tích nhiều năm, nhưng trong gia phả gia tộc không có gạch tên Mục Uyển Thanh, cho nên nàng vẫn là tiểu thư Mục gia, là tiểu thư tôn quý nhất.
Quan trọng nhất là, vị tiểu thư này đột phá Tứ Kiếp chi cảnh, hơn nữa mang theo một siêu cấp cường giả trở về. Khí tức Nho thúc quá mạnh, gần giống như thái thượng trưởng lão, làm sao vị thống lĩnh này dám có nửa điểm vô lễ?
Thống lĩnh mang theo bọn họ đi vào bên trong, thống lĩnh biết Mục Vương Tinh ở đâu, nhưng không dám dẫn đi qua, chỉ có thể dẫn họ đến thiên điện, đồng thời phái người bí mật đi thông báo thái thượng trưởng lão và đại trưởng lão.
Giờ phút này đang chọn tộc trưởng, sao hắn có thể mang đám người Mục Uyển Thanh đi qua? Ngộ nhỡ quấy nhiễu bên kia, khẳng định các trưởng lão sẽ xé xác hắn.
Mục Uyển Thanh lạnh lùng đi theo, thần niệm lại quét về bốn phía, nàng phát hiện bên trong phủ thành chủ đề phòng nghiêm ngặt, tình huống vượt qua ngày thường.
Nàng đã biết sự tình gia gia nàng quy thiên ở trên đường, nhìn tình huống bên trong thành cũng đã sớm an táng, giờ phút này gia tộc đề phòng nghiêm ngặt như thế, khẳng định là có đại sự.
Bên trong thành rất bình tĩnh, không giống có đại sự xảy ra, như vậy đáp án chỉ có một... gia tộc đang chọn tộc trưởng.
Mục Uyển Thanh lập tức dùng thần niệm quét đi, khoá chặt Trưởng Lão Điện, sau khi thấy bên trong đóng chặt cửa lớn, bên ngoài toàn là quân sĩ, nội tâm nàng khẳng định, thân hình hơi chuyển đi về phía Trưởng Lão Điện.
- Thanh tiểu thư!
Tên thống lĩnh này thuộc về nhất mạch đại trưởng lão, thấy Mục Uyển Thanh đi về phía Trưởng Lão Điện thì lập tức sốt ruột, đuổi theo nói:
- Đại trưởng lão có lệnh, hôm nay bất luận ai cũng không được đi loạn, xin ngài đi thiên điện chờ trước, ta sẽ phái người đi bẩm báo đại trưởng lão.
- Nho thúc!
Mục Uyển Thanh không để ý đến người này, chỉ trầm quát một tiếng, thân hình Nho thúc chợt lóe, một tay bắt lấy cổ người này, tiếp theo đi theo Mục Uyển Thanh về phía trước.
- Hả?
Xung quanh có rất nhiều quân sĩ, nhìn thấy Nho thúc dám ra tay bắt người, thì lập tức như lâm đại địch, dồn dập xông tới, quân sĩ ở khu vực gần đó cũng đều dồn dập tụ tập về phía bên này.
- Cút ngay!
Mục Uyển Thanh cầm Mục Vương Lệnh trong tay, nhanh chóng đi về phía trước mặt, khuôn mặt xinh đẹp lạnh lẽo âm trầm, như là một vị Ngọc La Sát. Nho thúc cũng phóng thích hơi thở trên người ra, giống như từng tòa núi lớn áp ép lên người ở gần đó, làm những quân sĩ kia hô hấp cũng có chút khó khăn, cả người rung động.
- Chuyện gì?
Cửa hông Trưởng Lão Điện mở ra, một vị trưởng lão đi ra, vừa ra liền gầm lên lên:
- Người nào dám giương oai ở Mục gia chúng ta?
Mục Uyển Thanh đứng lại, ánh mắt nhìn về phía vị trưởng lão kia, khóe miệng lộ ra ý cười nhàn nhạt, thế nhưng nhìn thế nào cũng có chút lạnh, nàng chắp tay nói:
- Uyển Thanh bái kiến Thất thúc công.
- Uyển Thanh?
Ánh mắt vị trưởng lão kia nhìn về phía Mục Uyển Thanh, sau khi nhìn vài lần, lại giận tím mặt, quở mắng:
- Mục Uyển Thanh, Thập Bát năm trước ngươi công nhiên vi phạm mệnh lệnh gia tộc đào hôn, làm gia tộc mất hết mặt mũi, giờ ngươi còn có mặt mũi trở về? Lại còn dám làm loạn trong gia tộc, ngươi cho rằng chúng ta không dám dùng tộc quy sao?
- Cái gì gọi là gây chuyện?
Mục Uyển Thanh cười nhạt nói:
- Tên nô tài này dĩ hạ phạm thượng, ta chẳng qua là bắt lấy hắn mà thôi, chuyện này cũng tính là gây chuyện sao? Lại nói chuyện đào hôn, hôn lễ này ta có từng đồng ý sao? Các ngươi chưa hỏi ý kiến ta, đã trực tiếp gả ta ra ngoài, chuyện này đối với ta công bằng sao?