Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Mục Uyển Thanh bất chấp tất cả, không có nửa điểm sợ hãi, Lục Ly nhìn thấy cũng âm thầm gật đầu, Mục Uyển Thanh này có vài phần phong thái nữ tử hào kiệt.
Bối phận Thất thúc công rất cao, nhưng thực lực lại không quá cao, thân phận cũng không phải đặc biệt cao. Chính vì vậy Mục Uyển Thanh cường ngạnh đi qua, khiến Thất thúc công tức đến mức thiếu chút nữa hộc máu. Nếu không phải thực lực Mục Uyển Thanh không khác hắn lắm, phía sau lại có Nho thúc đi theo, khẳng định Thất thúc công sẽ gọi người trực tiếp bắt lấy nàng.
- Hiu hiu hiu!
Càng ngày có càng nhiều quân sĩ trong gia tộc bị kinh động, tụ tập về bên này, mọi người đều nghe được lời nói giữa Thất thúc công và Mục Uyển Thanh, vô số quân sĩ đều tỏ vẻ kinh hãi.
Đại tiểu thư mất tích nhiều năm đã trở lại, lại còn mang theo một siêu cấp cường giả, hơn nữa công nhiên chuẩn bị đại náo gia tộc, bắt lấy một vị thống lĩnh, cường thế oán giận trưởng lão.
Hôm nay là ngày Trưởng Lão Điện mở đại hội, là ngày chọn tộc trưởng, Mục Uyển Thanh trở về ở thời khắc mấu chốt như thế, có phải là Mục Vương Tinh mời đến giúp đỡ hay không?
Thất trưởng lão cũng suy xét đến điểm này, hắn trầm giọng nói:
- Mục Uyển Thanh, sự tình lúc trước không nhắc đến, hiện tại gia tộc đang có chuyện quan trọng, trước tiên ngươi đi thiên điện chờ, lát nữa đại trưởng lão và chư vị trưởng lão sẽ tiếp kiến ngươi.
Trong Trưởng Lão Điện đang bỏ phiếu, thời khắc mấu chốt như thế, làm sao có thể để Mục Uyển Thanh đi quấy rầy được? Tất cả chờ sự tình bên kia được định đoạt, đi ra ứng đối Mục Uyển Thanh cũng không muộn.
- Sự tình quan trọng? Là chọn tộc trưởng sao?
Mục Uyển Thanh cười cười, tiếp theo lạnh giọng nói:
- Ta là trực hệ Mục gia, còn có được Tứ Kiếp chi cảnh, dựa theo tộc quy hẳn là ta được ban chức vị trưởng lão đúng không? Cho dù không có chức vị trưởng lão, đại sự như thế sao ta có thể không có tư cách tham gia?
Thất thúc công biến sắc, quả nhiên Mục Uyển Thanh tới không có ý tốt, hắn mặt nghiêm nói:
- Hồ đồ, thân phận ngươi là một nữ tử, đừng nói đến mất tích nhiều năm, công nhiên kháng cự mệnh lệnh gia tộc đào hôn, hiện tại không bắt ngươi xem như đã ban ơn, còn dám càn quấy.
- Ha ha ha!
Mục Uyển Thanh cười ha ha, trong nụ cười toàn là vẻ cô đơn, nàng lộ vẻ mặt trào phúng nói:
- Quả nhiên là người hiền bị bắt nạt, nhất mạch chúng ta yếu đi, mỗi người đều có thể bắt nạt đúng không? Càn quấy? Hôm nay bổn tiểu thư sẽ cứng rắn đến cùng! Thất thúc công, cuối cùng ta hỏi ngươi một tiếng, có cho hay không cho? Không cho, ta sẽ giết đi vào!
Trong tay Mục Uyển Thanh xuất hiện một thanh trường kiếm màu trắng, Nho thúc vỗ một cái khiến tên thống lĩnh kia hôn mê đi. Hắn ném thống lĩnh sang một bên, trên tay xuất hiện một thanh chiến đao màu đen, sát khí cuồn cuộn trên người tràn ngập ra, Lục Ly không có phóng thích khí thế, chỉ lấy Thiên Ly Châu ra.
Mục Uyển Thanh mặc một bộ áo đen, tư dung dáng người tuyệt đỉnh, cộng thêm hơi thở của cường giả Tứ Kiếp, khí thế Ngọc La Sát, làm nàng cảm giác uy phong lẫm lẫm, như là một nữ chiến thần.
Xung quanh lập tức ồ lên, gần đó đã tụ tập hơn một ngàn người, đều là tộc nhân Mục gia, bọn họ đều có chút hoảng loạn và không biết làm sao. Tộc trưởng vừa mới chết đi, thực lực gia tộc tổn hao nhiều, hiện tại lại muốn nội chiến sao? Bọn họ nên nghe ai?
Mục Uyển Thanh đi từng bước về phía trước, Nho thúc và Lục Ly gắt gao đuổi theo, khí thế Nho thúc quá mạnh, tựa như từng tòa núi lớn áp đi, khiến Thất thúc công cảm giác linh hồn đều đang run rẩy.
Thất thúc công chỉ có bối phận cao, chứ thực lực không mạnh, chiến lực tổng hợp cũng yếu, hắn bị Nho thúc ép tới mức lui từng bước về phía, trên mặt toàn là vẻ tức giận và bi phẫn.
Mục Uyển Thanh bất chấp tất cả, trước khi tới nàng đã nghĩ kỹ rồi, mấy mạch khác cường đại, làm hoà là chuyện không thể, chỉ có thể cường thế trấn áp, nếu thật sự không được sẽ huyết tẩy Mục gia. Vì đệ đệ nàng, vì người già phụ nữ và trẻ em trực hệ, nàng không còn đường nào khác.
- Phanh phanh phanh!
Thất thúc công liên tục lui mấy chục bước, cách đó không xa chính là Trưởng Lão Điện, Thất thúc công cắn răng đứng vững không muốn lui nữa, nếu không mặt già sẽ mất hết.
- Két…
Cửa lớn Trưởng lão điện bị đẩy ra, từng trưởng lão nối đuôi nhau mà ra, bên ngoài nháo đến như vậy, bọn họ không có khả năng không biết. Vốn dĩ sắp bỏ phiếu xong, nhưng không thể không tạm dừng. Nếu không sợ là Mục Uyển Thanh thật sự muốn giết vào, đến lúc đó sẽ làm Mục gia máu chảy thành sông.
Nếu chỉ là một mình Mục Uyển Thanh, chúng trưởng lão sẽ không lo lắng, mấu chốt là Nho thúc quá mạnh, khí tức không khác thái thượng trưởng lão lắm, cường giả như thế không đối đãi thận trọng, sẽ xảy ra đại sự.
- Tỷ!
Mục Vương Tinh đã sớm muốn đi ra, khi hắn nhìn thấy bóng người chỉ có trong mộng mới xuất hiện, trong mắt lập tức đỏ lên, cố nén không cho chính mình rơi lệ. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm Mục Uyển Thanh, sợ là chớp mắt Mục Uyển Thanh sẽ biến mất.
Mục Uyển Thanh nhẹ nhàng gật đầu, không có nhìn Mục Vương Tinh quá nhiều, giờ phút này cục diện không cho phép nàng phân tâm, ánh mắt nàng nhìn về phía thái thượng trưởng lão và đại trưởng lão, suy nghĩ một chút hơi khom người nói:
- Uyển Thanh tham kiến thái thượng trưởng lão, đại trưởng lão cùng chư vị trưởng lão.
Thái thượng trưởng lão hừ một tiếng, không để ý đến, đại trưởng lão lại hơi gật đầu cười nói:
- Uyển Thanh đã trở lại rồi sao? Trở về là tốt! Có chuyện gì trở về lại nói sau, ngươi dẫn bằng hữu ngươi xuống sắp xếp trước đi, lát nữa ta sẽ tự mình tới gặp ngươi.
Đại trưởng lão nói chuyện vân phong khinh đạm, muốn nhẹ nhàng hóa giải sự tình. Mục Uyển Thanh lại không nhúc nhích, nàng cũng không muốn vòng vo với đám người, lạnh giọng nói:
- Gia gia quy thiên, dựa theo quy củ Mục Vương Tinh là truyền nhân trực hệ, vì sao còn không kế thừa chức vị tộc trưởng? Các ngươi còn mở đại hội gì? Muốn chọn tộc trưởng sao? Các ngươi khinh nhất mạch chúng ta không còn ai sao? Hay là các ngươi muốn xây nhà bếp khác, phân chia Mục gia?