Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 3191 - Chương 3178: Nhất Chiến Công Thành

Bất Diệt Long Đế Chương 3178: Nhất chiến công thành

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Hắn gào lên một tiếng, lấy ra một chiếc đèn, đây là một kiện bí bảo, hắn muốn thiêu chết U Linh Vương. Cây đèn kia bay múa trên trời, từng đạo hỏa hoa từ trong đèn bay ra, tập kích về phía U Linh Vương.

Nhưng tốc độ U Linh Vương quá nhanh, di chuyển giống như một trận gió, mỗi lần đánh xong một kích liền lui, thỉnh thoảng có hoả tinh dừng ở trên người U Linh Vương, làm vảy nó hơi bốc khói nhẹ, nhưng không đủ để mất mạng.

Một bên khác, chiến cuộc của thái thượng trưởng lão lâm vào cục diện bế tắc, chiến lực của Nho thúc và thái thượng trưởng lão người tám lạng kẻ nửa cân, vốn dĩ hắn cho rằng Mục Uyển Thanh chỉ là Tứ Kiếp sơ kỳ, không đủ tạo thành nửa điểm uy hiếp cho hắn. Ai ngờ Mục Uyển Thanh lại tìm hiểu được một cái không gian chân ý tương đối lợi hại, có thể ảnh hưởng một tia tốc độ của hắn.

Tuy rằng tốc độ giảm bớt một chút, cũng không thể tạo thành ảnh hưởng quá lớn đối với hắn, nhưng lại làm hắn rơi xuống hạ phong, bị Nho thúc đè lên đánh.

- Hả!

Đám trưởng lão bên kia hai mặt nhìn nhau, ban đầu bọn họ cho rằng dựa vào chiến lực của thái thượng trưởng lão và đại trưởng lão, có thể nhẹ nhàng áp chế Nho thúc và Mục Uyển Thanh, lại không nghĩ rằng hai người bị Mục Uyển Thanh nhẹ nhàng áp chế.

Không ngờ tên Nhị Kiếp đỉnh phong nho nhỏ kia có được một con chiến thú cường đại và một quỷ hồn lợi hại như vậy.

Chiến đấu kéo dài, dần dần bên thái thượng trưởng lão càng ngày càng khó khăn, bởi vì thái thượng trưởng lão đã bị Nho thúc chấn thương, hơn nữa còn bị chấn thương hai lần. Tuy rằng thoạt nhìn không có vấn đề quá lớn, nhưng tiếp tục đi xuống khẳng định sẽ xảy ra chuyện.

Bên đại trưởng lão còn có thể miễn cưỡng chống đỡ, thế nhưng theo thời gian trôi qua, yêu hồn của hắn càng ngày càng ngăn cản khó khăn, cả người U Linh Vương đều là vết thương, nhưng muốn đánh chết U Linh Vương vẫn rất gian nan.

Lục Ly vẫn luôn không nhúc nhích, thản nhiên ở một bên nhìn. Hai mắt đại trưởng lão hơi chuyển, thần đèn trong tay hắn xoay tròn một vòng, vô số ngọn lửa màu trắng bay đi, ép lui U Linh Vương.

- Nhận lấy cái chết!

Đại trưởng lão gào to một tiếng, thân hình bay đi như một mũi tên nhọn, sát khí cuồn cuộn trên người hắn tràn ngập ra, chiến đao trong tay loé lên ngọn lửa mãnh liệt, hắn chuẩn bị phóng thích sát chiêu mạnh nhất, muốn một chiêu chém chết Lục Ly.

- Ha ha!

Lục Ly không có lui về sau, Thiên Ly Châu trên tay sáng lên, tiếp theo từng con Phong Ma Thú xuất hiện, hắn không có thả ra quá nhiều, chỉ là ba mươi con Phong Ma Thú mà thôi.

- Hô hô!

Phong Ma Thú vừa ra, mười lăm đầu Phong Ma Thú phóng thích thần thông phong hệ, sừng trên đầu những con Phong Ma Thú còn lại sáng lên.

- Tê tê!

Một đám trưởng lão thống lĩnh nơi xa hít hà một hơi, khí tức của Phong Ma Thú có thể so với võ giả Tứ Kiếp, Lục Ly một lần thả ra ba mươi đầu Phong Ma Thú, chính là ba mươi võ giả Tứ Kiếp.

Phải biết rằng toàn bộ Mục gia cộng lại cũng chỉ có hơn ba mươi võ giả Tứ Kiếp, gần như một mình Lục Ly đã có thể chống lại Mục gia.

- Không tốt!

Đại trưởng lão kinh hô một tiếng, hắn bị thần thông phong hệ trói buộc khiến tốc độ giảm đi, độc giác trên đầu mười lăm con Phong Ma Thú truyền đến hơi thở, khiến linh hồn hắn toát ra nguy cơ trí mạng.

- Lão nhân, hiện tại đầu hàng nhận thua còn kịp!

Thanh âm của Lục Ly vang lên, hai mắt đại trưởng lão lập loè, cắn răng không nói gì, trên người phóng thích một loại vòng sáng màu trắng. Bảo hắn đầu hàng, so với chết còn khó khăn hơn, chứ đừng nói là đầu hàng hai tên hậu bối.

- Vù vù vù!

Từng đạo bạch quang hăng hái bay đi, liên tiếp bắn lên màn hào quang trên người đại trưởng lão, thủ đoạn phòng ngự của đại trưởng lão khá tốt, vậy mà chặn được mười đạo cột sáng, thế nhưng về sau vẫn bị xuyên thủng.

- Ầm ầm ầm!

Năm cột sáng còn lại bắn lên trên người đại trưởng lão, bắn thân thể hắn ra năm cái huyết động, còn may không đánh trúng bộ vị mấu chốt, cũng không có bị giết chết.

- Chuyện này!

Người bên nhất mạch đại trưởng lão luống cuống, nếu đại trưởng lão bị giết, không chỉ có Mục gia sẽ mất đi một cường giả, bên bọn họ cũng sẽ mất đi người dẫn đầu, quần long vô chủ.

Độc giác trên đầu Phong Ma Thú lại bắt đầu sáng lên lần nữa, Lục Ly hỏi một câu cuối cùng:

- Đầu hàng hay không? Không đầu hàng, vậy giết không tha.

Lục Ly nói cũng là để cho Mục Uyển Thanh nghe, Mục Uyển Thanh bên kia không có bất cứ thái độ gì, tự nhiên là tán thành cách làm của hắn. Ánh mắt thái thượng trưởng lão nhìn lướt qua bên này, nội tâm giận không thể tả, nhưng cũng không biết làm như thế nào cho phải.

- Tặc tử, ta liều mạng với ngươi!

Đại trưởng lão nổi giận gầm lên một tiếng, bỗng nhiên trường đao trong tay bổ ra một cột sáng kinh thiên, mang theo hỏa lãng cuồn cuộn thổi quét đi, không gian bốn phía bị cuốn lên, giống như không trung đều bị thiêu đốt vậy.

- Ha ha!

Thân hình Lục Ly nhanh chóng lui về phía sau, trong tay xuất hiện một thanh phi kiếm, hắn vẽ ra một đường cong, bắn ra. Mười mấy đạo cột sáng bên kia cũng bắn ra, lại một lần nữa xuyên thủng vòng bảo hộ của đại trưởng lão, lần này thương thế của đại trưởng lão càng nghiêm trọng hơn.

- Vù!

Một đạo lưu quang màu xanh lục bay tới, bắn vào trong cơ thể đại trưởng lão, phi kiếm quấy đảo ở bên trong, thân thể đại trưởng lão lập tức biến thành thịt nát.

Sự tàn nhẫn của Lục Ly trấn trụ rất nhiều người, cũng khiến ánh mắt rất nhiều người lộ ra vẻ thù hận. Nhưng Lục Ly lại không để ý chút nào, nếu nhóm người này dám làm xằng làm bậy, hắn không ngại thay Mục Uyển Thanh giết nhiều thêm mấy người.

- Vù vù!

U Linh Vương và Quỷ Ảnh phóng về phía thái thượng trưởng lão, gia nhập trận doanh bên kia. Thái thượng trưởng lão vừa thấy thế, biết tiếp tục đi xuống khẳng định hắn cũng sẽ chết.

Con ngươi hắn lập loè vài vòng, thở dài:

- Thôi, thôi, giang sơn đời nào cũng có người tài, thế hệ mới thay thế hệ cũ. Lão phu nhận thua, ta sẽ đi Địa Viêm Sơn bế quan, sự tình gia tộc, lão phu mặc kệ.

Bình Luận (0)
Comment