Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Đại trưởng lão cũng mở miệng, nhìn quét tất cả trưởng lão nói:
- Ta và thái thượng trưởng lão đi lĩnh giáo bằng hữu bên ngoài, cho dù phát sinh bất cứ sự tình gì, các ngươi cũng không thể làm xằng làm bậy. Nếu ta chết, về sau các ngươi nghe theo Vương Tinh.
Coi như thái thượng trưởng lão và đại trưởng lão vẫn biết nhìn đại cục, không muốn thấy Mục gia đại loạn, một trận chiến định càn khôn, bọn họ thắng Mục Vương Tinh hoàn toàn mất đi cơ hội thượng vị, bọn họ thua toàn bộ người trong gia tộc đều phục tùng Mục Vương Tinh thống lĩnh, như vậy bất kể chiến cuộc như thế nào, gia tộc cũng có thể bảo tồn nguyên khí.
- Vù!
Hai người bay đi, đi theo Mục Uyển Thanh ra khỏi thành, tất cả trưởng lão đợi một lát cũng đi theo, đám thống lĩnh cũng đi theo lại đây. Về phần quân sĩ thì chưa có tư cách đi quan chiến, ở trong thành chờ đợi chiến cuộc kết thúc.
Ba người Mục Uyển Thanh bay ra khỏi thành trì mười vạn dặm, đứng thẳng trên một mảnh hoang lĩnh. Mục Uyển Thanh vừa bay tới, lập tức truyền âm nói với Lục Ly:
- Lục công tử, đợi lát nữa ta và Nho thúc đối chiến thái thượng trưởng lão, phiền ngươi giúp ta trấn áp đại trưởng lão một chút.
Ban đầu Lục Ly còn tưởng rằng phải đối phó một đám trưởng lão, hiện tại phát hiện chỉ đối phó một mình đại trưởng lão, trên mặt lộ ra vẻ nhẹ nhàng, đại trưởng lão chỉ là Tứ Kiếp trung kỳ, đối với hắn mà nói thật không có áp lực.
Hắn hơi gật đầu nói:
- Muốn chết, hay là muốn sống?
Mục Uyển Thanh lạnh lùng truyền âm nói, ánh mắt lộ ra một tia lạnh lẽo:
- Nếu hắn ngoan ngoãn đầu hàng nhận thua tạm tha hắn một mạng, nếu chấp mê bất ngộ, vậy không cần lưu tình.
- Được!
Lục Ly đáp lại một câu, càng ngày càng thưởng thức Mục Uyển Thanh, nữ tử này xem như một nhân vật, có trở thành nữ kiêu tiềm lực một thế hệ. Nếu tiếp tục phát triển, có lẽ có thể trở thành La Phi Yên thứ hai. Trái lại Lục Ly không xem trọng Mục Vương Tinh, hắn cảm thấy Mục Uyển Thanh càng thích hợp trở thành tộc trưởng Mục gia hơn.
- Vù!
Bên kia thái thượng trưởng lão và đại trưởng lão đã bay lại đây, các trưởng lão còn lại cũng bay đến, thế nhưng đứng ngoài ngàn dặm nhìn lại, không có một ai lại đây. Mọi người đều hình thành ăn ý, ai cũng sẽ không nhúng tay, chỉ đợi chiến cuộc kết thúc.
Ánh mắt thái thượng trưởng lão nhìn về phía Nho thúc, chiến ý dâng trào, có thể khai chiến với một người thực lực không khác mình lắm, đối với hắn cũng là một loại tăng lên.
Đại trưởng lão nhìn Mục Uyển Thanh, có chút ngần ngại ra tay, dù sao hắn cũng là trưởng bối, đối phó một hậu bối, cảm giác này như là bắt nạt người, đặc biệt là thây cốt lão tộc trưởng còn chưa lạnh.
- Hưu!
Nho thúc không thích nhiều lời, trực tiếp khai chiến, thân hình nhanh chóng bay về phía thái thượng trưởng lão. Cùng lúc đó Mục Uyển Thanh cũng động, hóa thành một đạo lưu quang không ngờ bắn về phía thái thượng trưởng lão.
- Hả!
Đại trưởng lão có chút ngơ ngác, Mục Uyển Thanh và Nho thúc đều đi tìm thái thượng trưởng lão, hắn khai chiến cùng ai? Đánh nhau cùng một Nhị Kiếp đỉnh phong sao? Như vậy không phải là làm nhục hắn sao.
Một đám trưởng lão và thống lĩnh đứng ở nơi xa, trên mặt cũng lộ ra vẻ kinh nghi, bọn họ vẫn luôn không rõ, Lục Ly đi theo tới chiến đấu là vì cái gì? Chán sống sao?
- Hắc, lão gia hỏa!
Lục Ly thấy bộ dạng của đại trưởng lão, rõ ràng có chút không vui, đây là hoàn toàn không coi hắn ra gì. Hắn nhướng mày nhìn đại trưởng lão nói:
- Đừng nhìn, đối thủ của ngươi là ta, nếu ngươi có thể thắng ta, ta giúp ngươi làm tộc trưởng Mục gia được không?
- Thật can đảm!
Đại trưởng lão giận tím mặt, hắn quản sự ở Mục gia nhiều năm, đừng nói thế hệ trẻ tuổi, cho dù trưởng lão thế hệ trước cũng phải cung cung kính kính đối với hắn. Tiểu tử này lại dám cuồng ngôn như thế?
- Nhận lấy cái chết đi!
Mục Uyển Thanh là cháu gái lão tộc trưởng, hắn có điều cố kỵ, Lục Ly là một ngoại nhân hắn không có nửa điểm nương tay, trong tay xuất hiện một thanh chiến đao, hóa thành một đạo hắc quang bay về phía Lục Ly.
Lục Ly không nhúc nhích, Thiên Ly Châu chợt lóe, tiếp theo U Linh Vương xuất hiện ở bên ngoài.
- Ngao!
Sau khi U Linh Vương đi ra, liền ngẩng đầu lên trời điên cuồng gầm lên một tiếng, hơi thở hung lệ truyền khắp nơi, cảm giác nhiệt độ xung quanh giảm xuống rất nhiều.
- Ô ô!
Thiên Ly Châu của Lục Ly lại sáng lên lần nữa, Quỷ Ảnh xuất hiện, phối hợp cùng U Linh Vương một tả một hữu bay về phía đại trưởng lão.
Khí tức U Linh Vương quá mạnh, nếu là U Linh Vương trưởng thành, đoán chừng thái thượng trưởng lão nhìn thấy cũng phải bỏ chạy, khí tức của U Linh Vương chưa trưởng thành cũng vô cùng khủng bố.
Sắc mặt đại trưởng lão lập tức thay đổi, sắc mặt mấy vị trưởng lão và thống lĩnh ở nơi xa cũng trở nên ngưng trọng, Mục Vương Tinh lại lổa vẻ vui mừng. Ban đầu mọi người cho rằng dựa vào một mình Nho thúc, rất khó trấn áp thái thượng trưởng lão và đại trưởng lão, hiện tại tên Nhị Kiếp đỉnh phong này lại cho bọn họ một niềm vui lớn.
- Hưu!
Đại trưởng lão hơi dịch chuyển thân thể muốn thối lui, nhưng khoảng cách gần như vậy, tốc độ U Linh Vương lại nhanh, hắn căn bản không kịp rút đi U Linh Vương đã đến gần rồi.
- Phanh!
Hắn chỉ có thể chém giết cùng U Linh Vương, giao thủ mấy chiêu nhanh như tia chớp, từng tia lửa loé lên, vài đạo thanh âm nặng nề truyền ra, nội tâm đại trưởng lão hơi có nắm chắc.
Đầu U Linh Vương này không quá biến thái, có lẽ hắn có thể miễn cưỡng trấn áp, thoạt nhìn U Linh Vương vẫn chưa trưởng thành, nếu không hắn chắc chắn không phải đối thủ.
Về phần Quỷ Ảnh, hắn lại không lo lắng, bởi vì trong linh hồn hắn có yêu hồn, hắn cho rằng tà ma quỷ quái bình thường vô pháp phá vỡ phòng ngự của yêu hồn.
Rất nhanh hắn phát hiện mình sai rồi, sau khi Quỷ Ảnh tiến vào trong linh hồn , hắn phát hiện yêu hồn ngăn cản có chút gian nan. Đoán chừng nhiều nhất ba nén hương yêu hồn sẽ có khả năng không chống đỡ được, nói cách khác hắn cần ở trong ba nén hương thời gian giết chết U Linh Vương, nếu không người chết chính là hắn.
- Aaa!