Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Thế nhưng ở Tam Trọng Thiên lăn lộn một đoạn thời gian, tầm mắt bọn họ cũng cao hơn, nơi này mới là đại thế giới chân chính, Nhị Trọng Thiên chỉ là một cái giếng nhỏ. Xưng vương xưng bá ở Nhị Trọng Thiên, giống như là trên núi không có lão hổ khỉ con xưng bá vậy.
Võ giả Tứ Kiếp trong Tam Trọng Thiên nhiều như lông trâu, thực lực giữa Tứ Kiếp sơ kỳ, Tứ Kiếp trung kỳ, Tứ Kiếp hậu kỳ, Tứ Kiếp đỉnh phong lại chênh lệch như trời với đất. Đừng tưởng rằng đột phá Tứ Kiếp là có thể biến thành cường giả, ở Tam Trọng Thiên cũng chỉ có thể miễn cưỡng đủ nhìn.
Tạm thời hai người không nghĩ nhiều, không phải nói muốn đột phá Tứ Kiếp chi cảnh là có thể đột phá, cho dù tới Tam Kiếp đỉnh phong rồi, nếu như không có đủ nắm chắc, bọn họ cũng không dám đi độ kiếp, rất dễ dàng thần hồn câu diệt.
Thế nhưng Doãn Thịnh Duệ lại vỗ ngực bảo đảm với hai người, chỉ cần hai người có thể đạt tới Tam Kiếp đỉnh phong, đến lúc đó hắn sẽ xin Doãn gia, cấp cho một ít tài nguyên thượng đẳng, trợ giúp hai người độ kiếp.
Có những tài nguyên đó, xác suất hai người độ kiếp thành công có thể tăng lên tam thành. Đây cũng là lý do vì sao Doãn gia lại có nhiều người đạt tới Tứ Kiếp như vậy, đại gia tộc đều có tài nguyên phụ trợ độ kiếp, có thể càng dễ dàng sinh ra võ giả cảnh giới cao, như vậy có thể không ngừng sinh ra cường giả mới.
Có Doãn gia bảo đảm, hai người yên tâm đi bế quan, sau khi thời gian trôi qua bảy tháng, Lục Ly xuất quan. Không phải Bác Long Thuật đại thành, mà là rốt cuộc Doãn Như Lan cũng đã trở lại.
Chiến sự ở tiền tuyến hơi bình định xuống, Doãn Như Lan sợ chậm trễ Lục Ly, cho nên nói mấy câu với trưởng lão bên kia, một mình truyền tống trở về.
Lục Ly mở cấm chế ra, nhìn thấy bên ngoài có một nữ tử mặc lục bào. Nhiều năm không gặp nhưng dung mạo Doãn Như Lan vẫn không có một tia thay đổi, thứ khác biệt duy nhất chính là sự thành thục, nàng duyên dáng yêu kiều đứng ở nơi đó, như là một gốc hoa lan thanh cao.
Trên mặt nàng nụ cười nhàn nhạt, rất là tươi đẹp, nụ cười đặc biệt khiến người ta thoải mái. Khí chất của nàng không thuần khiết trong sáng như Mục Doanh Doanh, mà mang theo một tia nghịch ngợm của nữ hài nhà bên, lại có chút cao quý trang nhã, vô cùng hấp dẫn người.
- Ha ha!
Nàng không nói mà cười, sau khi nhìn kỹ Lục Ly vài lần, mới nói:
- Lục Ly, ngươi có thể đến Đoạn Kiếm Sơn nhanh như vậy, chuyện này thực làm cho ta kinh ngạc. Thế nhưng… tại sao cảnh giới ngươi vẫn thấp như vậy? Ngay cả Tam Kiếp cũng chưa đột phá?
- Hổ thẹn!
Trên mặt Lục Ly lộ ra vẻ xấu hổ, sờ sờ cái mũi nói:
- Ta vẫn luôn trọng tu luyện thân thể, không có dụng tâm tìm hiểu chân ý, cũng không một mực tăng cảnh giới lên độ kiếp.
- Với chút thực lực này ngươi làm như thế nào từ Tử Dương Đại Lục lại đây? Có lẽ thực lực hai vị bằng hữu kia của ngươi cũng không mạnh đi?
Doãn Như Lan có chút nghi hoặc, nàng biết rõ Tử Dương Đại Lục cách bên này bao xa. Nếu không phải nàng có cường giả gia tộc hộ vệ, một mình muốn đi qua, chắc chắn vô cùng khó khăn.
- Có chút số mệnh!
Lục Ly tùy tiện cười giải thích nói:
- Ta thu phục được một ít chiến thú kỳ dị, giết một vài võ giả Tứ Kiếp, làm một ít nhiệm vụ, giúp một cái gia tộc chút chuyện, lấy được hơn mười tỷ thần thạch, liền một đường truyền tống lại đây.
- Hả…
Doãn Như Lan nao nao, Doãn Thịnh Duệ cũng giống như nàng tràn đầy vẻ kinh ngạc. Doãn Thịnh Duệ không có hỏi thăm chuyện của Lục Ly, đơn giản vì Lục Ly là người Thiên Tàn Lão Nhân coi trọng, nên lúc này mới khách khí với Lục Ly.
Lại không nghĩ rằng Lục Ly giết qua một ít võ giả Tứ Kiếp? Chuyện này không phải nói giỡn chứ?
Lục Ly thấy hai người đều không quá tin tưởng, Thiên Ly Châu chợt lóe sáng, hắn thả U Linh Vương cùng mấy đầu Phong Ma Thú ra, hơi thở hung lệ của U Linh Vương tràn ngập mà ra, kinh động các quân sĩ thủ vệ bên ngoài.
- Chiến thú này thật mạnh!
Doãn Thịnh Duệ cảm khái một tiếng, truyền âm ra ngoài bảo các quân sĩ tạm thời đừng gấp. Doãn Như Lan hơi gật đầu, tiếp theo lại càng thêm hiếu kỳ nói:
- Chiến thú bực này đều có linh trí rất cao đúng không? Ngươi làm như thế nào thu phục được?
- Đánh cho chúng nó trọng thương, sau đó thông qua biện pháp đặc thù câu thông, bảo chúng nó đi theo ta vạn năm.
Lục Ly nhẹ nhàng giải thích một câu, lại khiến hai người ngơ ngẩn lần nữa, Lục Ly có thể đánh U Linh Vương và Phong Ma Thú trọng thương sao? Vậy không phải chiến lực hắn có thể so với võ giả Tứ Kiếp à?
Hai người thấy Lục Ly không có ý tứ nói tiếp, thì cũng không tiện hỏi, Doãn Như Lan hơi gật đầu nói:
- Không tồi, tiến bộ rất nhanh, không uổng công năm đó ta ra tay cứu ngươi. Thế nhưng... Ngươi ở Tam Trọng Thiên đừng quá rêu rao, nếu Phượng Hậu biết được tin tức của ngươi mà nói, khẳng định sẽ phái người đuổi giết ngươi.
- Phượng Hậu là Đại Đế nơi nào ?
Lục Ly dò hỏi, đây chính là chuyện lớn, còn có một cái Trường Tôn gia, nếu nhận được tin tức của hắn khẳng định sẽ đuổi giết. Doãn Như Lan giải thích nói:
- Phượng Hậu ở phía bắc Thần Phong Đại Lục, xếp hạng thứ tư trong các Đại Đế ở Thần Phong Đại Lục, tuy rằng chiến lực không quá mạnh mẽ, nhưng dù sao cũng là Đế cấp.
- Thần Phong Đại Lục!
Lục Ly âm thầm nhớ kỹ, bởi vì hắn đang muốn đi Thần Phong Đại Lục. Doãn Thịnh Duệ thấy hai người ôn chuyện, hắn cười cười chắp tay đi xuống, để không gian lại cho hai người.
Lục Ly lại dò hỏi một chút về Trường Tôn gia, nhưng Doãn Như Lan không biết quá nhiều. Sau khi Lục Ly nói đến Nguyệt Lượng Hồ, cuối cùng Doãn Như Lan cũng nghĩ ra.
Nguyệt Lượng Hồ ở phía đông Thiên Thủy Đại Lục, cách bên này rất xa. Lục Ly vừa nghe liền yên tâm xuống, dù sao hắn cũng sẽ không chạy loạn, muốn đi Thiên Thủy Đại Lục cũng không có thần thạch truyền tống.
- Thanh Ti bế quan ở đâu? Đôi mắt nàng có thể trị khỏi không?
Lúc trước không dám hỏi Thiên Tàn Lão Nhân nhiều, giờ phút này gặp được Doãn Như Lan, hắn cũng không có nhiều cố kỵ như vậy, Lục Ly thuận miệng liền hỏi.