Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Nàng ở bên trong một cái tuyệt địa, cũng coi như là bí cảnh!
Doãn Như Lan suy nghĩ một chút nói:
- Nếu ngươi muốn đi gặp nàng, ta cũng có thể mang ngươi đi, thế nhưng chỉ có thể đứng từ xa nhìn vài lần, không thể tới gần. Nàng đang bế tử quan, chính Lục Tổ tự mình hạ lệnh, bất luận kẻ nào cũng không được quấy nhiễu nàng. Về phần đôi mắt nàng, Doãn gia chúng ta vẫn luôn suy nghĩ biện pháp. Đáng tiếc còn thiếu vài vị thần dược, đặc biệt là một loại Cửu Khúc Liên cực kỳ khó tìm, ra giá trên trời vẫn không có ai bán ra.
- Cửu Khúc Liên!
Lục Ly âm thầm nhớ kỹ, trầm ngâm một lát nói:
- Dẫn ta đi nhìn nàng đi, khả năng không bao lâu nữa ta sẽ đi Phi Hỏa Đại Lục, sợ là không trở về nhanh được.
- Phi Hỏa Đại Lục?
Lông mày Doãn Như Lan hơi nhíu lại nói:
- Đi Phi Hỏa Đại Lục sẽ phải đi qua Ngân Viêm Hải Vực, đừng nói ngươi cho dù cường giả cấp Lĩnh Chủ cũng có khả năng chết ở bên trong, vì sao ngươi muốn qua bên kia?
- Ta muốn giúp Đại Ma Vương đi làm một chuyện, muốn đi Nghịch Long Cốc!
Lục Ly không muốn nói chuyện Lục Linh, thuận miệng giải thích.
- Đại Ma Vương!
Ánh mắt Doãn Như Lan lộ ra vẻ nhớ lại, chậc chậc nói:
- Đại Ma Vương kia của các ngươi rất lợi hại nha, ta cảm giác rất có khả năng nàng là cường giả cấp Lĩnh Chủ, nhưng không hiểu vì sao vẫn luôn ở Nhị Trọng Thiên nho nhỏ?
- Cường giả cấp Lĩnh Chủ?
Lục Ly bị dọa sợ, ban đầu hắn đoán nhiều nhất Đại Ma Vương cũng chỉ là Tứ Kiếp đỉnh phong, không phải Ngũ Kiếp? Vậy mà Doãn Như Lan nói nàng là cường giả cấp Lĩnh Chủ?
- Đúng rồi!
Lục Ly vẫn luôn có một ít việc không nghĩ ra, giờ phút này vừa lúc hỏi:
- Năm đó Đại Ma Vương đánh nát phân thân Phượng Hậu, vì sao Phượng Hậu không phái người hạ giới trả thù? Cho dù Đại Ma Vương là cường giả cấp Lĩnh Chủ, Phượng Hậu cũng có thể tùy tiện phái mấy tên Lĩnh Chủ hạ giới đi.
- Ta cũng không rõ!
Doãn Như Lan mê mang lắc đầu, suy đoán nói:
- Ta đoán… rất có khả năng nàng cũng có một vị cường giả Đế cấp làm chỗ dựa, hơn nữa còn là một vị cường giả cấp Đại Đế. Nếu không lấy tính tình của Phượng Hậu không có khả năng không trả thù, hoặc là nàng là phu nhân một vị Đại Đế?
Lục Ly suy nghĩ một chút cảm thấy rất có khả năng, Đại Ma Vương nói Nhị Trọng Thiên có quy tắc của Nhị Trọng Thiên, cho dù Phượng Hậu hạ giới nàng cũng có thể áp chế, điểm này Lục Ly không tin. Suy đoán của Doãn Như Lan càng có khả năng hơn, Phượng Hậu ở trong Đế cấp không tính là quá cường đại, nếu Đại Ma Vương là phu nhân một vị Đại Đế cường đại, chuyện này rất dễ lý giải.
Vấn đề là nếu Đại Ma Vương là đế hậu, vì sao cứ mãi ở Nhị Trọng Thiên? Địa phương kia có cái gì tốt chứ? Tài nguyên cao cấp nhất Nhị Trọng Thiên, ở Tam Trọng Thiên đều là hàng cấp thấp.
- Bỏ đi, không nghĩ nữa!
Lục Ly lắc lắc đầu, suy nghĩ chuyện này không có ý nghĩa, hắn cũng không có tâm đi quản. Hắn gật gật đầu nói:
- Như Lan tiểu thư, mang ta đi nhìn Thanh Ti đi, ta sẽ đứng từ xa nhìn vài lần, cũng coi như hoàn thành một tâm nguyện.
- Tâm nguyện?
Ánh mắt Doãn Như Lan lộ ra một tia giảo hoạt, thấp giọng hỏi:
- Có phải lúc trước ngươi và nàng phát sinh qua chuyện gì hay không? Nàng cũng thường xuyên nhắc về ngươi.
- Không có!
Lục Ly cười khổ một tiếng nói:
- Ta nào xứng đôi với nàng? Ta từng cứu mệnh nàng, nàng cũng từng cứu mệnh ta, chúng ta là bằng hữu.
- Nếu nàng nghe được lời này của ngươi, sẽ rất đau lòng…
Doãn Như Lan mếu máo, tiếp theo đứng dậy nói:
- Đi thôi, ta dẫn ngươi đi gặp nàng, ta cũng có một vài năm không thấy nàng.
Thiên Hỗn Giới!
Đây là một cái bí cảnh, cũng là một chỗ tuyệt địa, bởi vì nơi này đặc biệt nguy hiểm, ngoài một số ít địa phương, những địa phương còn lại ngay cả Tứ Kiếp hậu kỳ đi vào cũng đều khả năng chết ở bên trong.
Sau khi Lục Ly theo Doãn Như Lan tiến vào, lập tức cảm giác nơi này kỳ diệu. Bởi vì nơi này rất tối, tối đến dọa người, cảm giác so với Ngục Ám Giới ở Hỗn Độn Luyện năm đó còn đen hơn.
Thế nhưng đám người Lục Ly ngồi truyền tống trận, xung quanh có rất nhiều lâu đài phía trên đều có hạt châu, tản mát ra ánh sáng nhu hòa, chiếu sáng khắp nơi.
Bên ngoài lâu đài có một cái vòng bảo hộ siêu cấp cũng loé lên ánh sáng nhàn nhạt, cho dù như thế chỉ cần tầm mắt vượt qua vài trăm thước, Lục Ly phát hiện không thấy rõ cái gì.
- Nơi này gọi là Thiên Hỗn Giới, cũng là vì nơi này như một cái hỗn độn, không có một tia ánh sáng.
Doãn Như Lan giới thiệu nói:
- Trong bóng tối nơi này có rất nhiều tồn tại cường đại ẩn núp, hơn nữa ở trong đêm tối bất động mà nói, ngươi căn bản không cảm giác được chúng nó tồn tại. Ta cũng không dám xông loạn, rất dễ dàng chết ở bên trong.
Lục Ly hơi gật đầu, hắn phóng thích thần niệm một chút, phát hiện tiến vào trong bóng tối cũng vô dụng, nơi này hạn chế thần niệm. Nếu tồn tại cường đại ẩn núp trong bóng tối, đột nhiên giết ra, đúng là sẽ làm cho ngươi không kịp phòng ngừa.
- Đi thôi, chúng ta cưỡi truyền tống trận đi qua, nếu bay qua sẽ quá nguy hiểm!
Doãn Như Lan nói một tiếng, trong lâu đài có một lão giả đi ra, trầm mặc đi theo hai người cùng bước vào truyền tống trận, hiển nhiên là sợ hai người gặp nguy hiểm.
Một đạo bạch quang hiện lên, Lục Ly phát hiện đến một tòa núi lớn, bên này có một tòa lâu đài, trong lâu đài tối tăm có ánh sáng, bên ngoài cũng có một cái vòng bảo hộ cường đại.
Trong lâu đài này có một lão giả tọa trấn, Lục Ly dùng thần niệm quét tới, thế nhưng phát hiện hơi thở lão giả này như núi, rất có khả năng là cường giả Tứ Kiếp đỉnh phong.
- Tham kiến Thập Thất lão tổ!
Doãn Như Lan mang theo Lục Ly đi vào lâu đài, ngoan ngoãn hành lễ với lão giả kia, Lục Ly hành lễ theo nhưng không có nói chuyện.
Lão giả không có mở mắt, chỉ lạnh lùng nói:
- Không nên đi quấy nhiễu nàng.
Doãn Như Lan gật đầu, mang theo Lục Ly đi ra, hai người đến bên cạnh vòng bảo hộ, Doãn Như Lan chỉ vào một mảnh đen nhánh phía trước nói.