Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 3212 - Chương 3199: Hư Không Chi Kính

Bất Diệt Long Đế Chương 3199: Hư Không Chi Kính

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Trong lịch sử các gia tộc có nhiều thiên tài nghịch thiên, nhưng đa số chưa hoàn toàn lớn lên đã bị chết yểu. Dù sao một võ giả muốn trở thành cường giả chắc chắn phải trải qua vô số chiến đấu, chiến đấu thì sao tránh khỏi không có người chết? Muốn trở thành cường giả Chí Tôn nhất định phải đạp lên vô số xác chết đi lên cao, những võ giả thiên tài chết đi bị cường giả Chí Tôn giẫm đạp bước lên cao.

Doãn Phủ Thuận phất tay:

- Vào đi!

Một trăm người lập tức bay lên, chiến thuyền ở phía xa cũng có một trăm người bay ra, không nhiều không ít. Hai bên đều nhìn đối phương, tràn ngập cảnh giác, trong mắt đều lộ ra vẻ thù hận.

Người hai bên bay hướng góc trái Thất Âm Điện, bên kia bị đánh mở một góc, đủ cho bốn, năm người cùng đi vào. Nhưng người hai bên không ùa nhau đi vào, dường như đều có ăn ý, bên này là Phạn công tử và Doãn Nhược Lan đi vào đầu tiên, tiếp đó bên kia cũng có hai người đi vào. Tứ Bình Đảo là Doãn Thành Duệ và một người khác đi vào, đối phương lại có hai người vào.

Hai trăm người rất nhanh vào gần hết, Lục Ly chờ tới cuối cùng, lần này hắn đi vào không mong lấy được bảo bối, chỉ muốn giúp đỡ Doãn gia, cố gắng hết sức giúp bên Doãn gia thắng được cuộc chiến đoạt bảo này.

Đám người vào gần hết, Lục Ly và một công tử đứng bên cạnh nhìn nhau một cái, hai người xông vào. Đối diện cũng còn lại vài người, nhìn thấy Lục Ly bay vào thì hơi hoang mang.

Doãn gia hết người dùng rồi sao? Nhị Kiếp đỉnh phong mà cũng vào, dù có một ít thần thông và năng lực kỳ dị thì cảnh giới chênh lệch nhiều như vậy, có thể có tác dụng gì?

Lục Ly xông vào, một luồng sáng trắng vụt qua, hắn cảm giác bị truyền tống đi. Trong lòng Lục Ly không sợ hãi, nếu Thất Âm Điện giống như bên ngoài chỉ có phạm vi mấy trăm trượng thì mới khiến hắn thất vọng.

- A...

Chờ rơi xuống đất, Lục Ly nhìn quét bốn phía, hơi bất ngờ. Bởi vì xung quanh không có người nào, hơn nữa dường như hắn lơ lửng giữa trời?

Dưới chân cảm giác thật sự đạp mặt đất, không trung hình như có tấm gương? Bởi vì Lục Ly nhìn thấy dưới lòng bàn chân có một ảnh ngược, giống hệt như hắn.

Bốn phía có sương trắng dày đặc, tầm nhìn chỉ cỡ nghìn trượng xa, thần niệm của Lục Ly vươn ra ngoài tra xét, phát hiện phạm vi giống như thị lực. Khắp nơi trừ sương trắng không có gì cả, thứ duy nhất có thể nhìn thấy là ảnh phản chiếu dưới lòng bàn chân.

- Hư Không Chi Kính!

Lục Ly cảm khái một tiếng, không có bất cứ sợ hãi, hắn đi vào các loại hiểm địa rất nhiều, gặp phải ảo cảnh cũng nhiều, nơi này chắc chắn là ảo cảnh rồi.

Cốp cốp cốp!

Lục Ly gõ gương dưới đất phát ra âm thanh trầm đục, hắn ngẫm nghĩ, lấy ra phi kiếm, kết quả phi kiếm đâm xuống đất thì bị bật ngược về.

“Huyết Linh Nhi, đi ra làm việc nào!”

Lục Ly ngồi xếp bằng, không chạy lung tung, nghiệp vụ có chuyên môn riêng, phá giải thần văn nên giao cho Huyết Linh Nhi làm. Dưới chân Lục Ly phát sáng, Huyết Linh Nhi đâm vào tấm gương dưới đất.

Lục Ly ung dung ngồi xếp bằng bắt đầu tu luyện, loại ảo cảnh này chắc chắn không có nguy hiểm, hẳn là sẽ không gặp phải bất cứ người nào. Cho nên hắn không suy nghĩ nhiều, càng không có quá nhiều hưng phấn cùng kích động.

Vô dục thì cương!

Lục Ly vào đây vốn không phải vì tìm bảo bối, đơn thuần đến hỗ trợ, hắn tin tưởng Huyết Linh Nhi, phá vỡ ảo cảnh này sẽ không quá khó khăn.

“Chủ nhân!”

Một canh giờ sau, Huyết Linh Nhi truyền âm:

“Cho ta thời gian mười ngày, ta mang ngươi đi ra ảo cảnh này.”

Huyết Linh Nhi không có khiến Lục Ly thất vọng, Lục Ly hoàn toàn an tâm.

Hư Không Chi Kính!

Nếu có người đứng ở trên trời cao nhìn xuống mà thấy cảnh tượng trên Hư Không Chi Kính thì sẽ phát hiện có hai trăm người đều đứng trên Hư Không Chi Kính.

Những người này thật ra cách nhau không quá xa, đại khái chỉ có mấy vạn trượng, nhưng người ở bên trong không tra xét được đối phương.

Những người này hoặc là xoay vòng vòng, hoặc công kích lung tung, hoặc bay tứ phía, nhưng sự thật là đám người xoay quanh trong không gian phạm vi mấy chục trượng. Đương nhiên cũng có người nhắm mắt ngồi xếp bằng, có người lấy một ít trận thạch, công cụ kỳ dị ra, nghĩ biện pháp phá trận.

Từng ngày dần trôi qua, lại không có một người phá vỡ thần văn pháp trận, rất nhiều người nóng ruột nóng gan, càng nhiều người tỉnh táo lại, vắt óc nghĩ biện pháp phá giải thần văn ảo cảnh. Có thể tiến vào đều là tinh anh của các gia tộc, sẽ không giống đồ ngốc đi lung tung, mà sẽ bình tĩnh nghĩ biện pháp.

Mười ngày sau, Lục Ly đúng giờ mở mắt ra, Huyết Linh Nhi cơ hồ rất ít nói mạnh miệng, nó nói mười ngày thì chắc chắn sẽ không kéo dài thời hạn. Quả nhiên, sau khi Lục Ly mở mắt ra khoảng nửa canh giờ thì Huyết Linh Nhi truyền âm:

“Chủ nhân, có thể, ngươi đi theo ta, ta ở đằng trước dẫn đường, có thể thoải mái mang ngươi đi ra ngoài.”

“Được rồi, đi đi!”

Lục Ly gật đầu, trong tay xuất hiện kiếm nhỏ màu xanh, nơi này rất có thể tùy thời gặp phải nguy hiểm, hắn không thể không đề phòng.

Bác Long thuật của hắn tiểu thành, là có thể thả ra, nhưng hắn sẽ không vô duyên vô cớ thả ra, hắn cảm giác vận dụng Bác Long thuật sẽ có giai đoạn suy yếu. Theo như kinh nghiệm lúc trước của Lục Ly, bất kỳ đan dược thần thuật nào tăng phúc cơ thể, sau khi vận dụng sẽ có giai đoạn suy yếu.

Bởi vì những lực lượng này vốn không phải bình thường thuộc sở hữu của hắn, thân thể đột nhiên được đến sức mạnh cường đại, tuy rằng thân thể tạm thời có thể chịu đựng, nhưng thời gian lâu chắc chắn không chịu nổi gánh nặng, sẽ có di chứng rất nặng.

Huyết Linh Nhi ở đằng trước dẫn đường, Lục Ly đi theo một đường tiến lên, hắn khép mắt lại thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng tình huống bốn phía, một khi xuất hiện nguy cơ thì hắn sẽ kịp thời phản ứng lại.

“Chủ nhân, phía trước có một người!”

Huyết Linh Nhi đột nhiên truyền âm đến, Lục Ly nhíu mày hỏi:

“Mặc chiến giáp gì? Màu trắng hay màu lam?”

Hai phe địch ta lần này có khác nhau, chiến giáp thống nhất, bên Doãn gia mặc chiến giáp màu trắng, chẳng qua Lục Ly đến muộn nên không có phần của hắn.

Bình Luận (0)
Comment