Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Ba ngày sau, Lục Ly lại khỏe khoắn đi ra, lần nữa lao đi khu vực lửa. Điều này khiến người của hai phe ngạc nhiên, chẳng lẽ Lục Ly có sở thích tự ngược? Rảnh quá tự nướng mình? Khiến chính mình nhận hết thống khổ và hành hạ?
Lần này Lục Ly ở trong khu vực lửa màu đen ba giây mới bay ngược về, vừa về liền vào trong Thần Khí không gian của Doãn Thành Duệ.
- Ô...
- Ta không nhìn lầm chứ? Hình như Lục trưởng lão kiên trì thời gian càng lúc càng lâu?
- Đúng rồi, ta cũng cảm giác được, dường như lâu hơn lúc trước một giây!
- Không lẽ... Lục trưởng lão đang tăng mạnh sức đề kháng với lửa?
- Không, ta cảm giác hắn đang rèn luyện thân thể, rõ ràng thân thể của hắn đang tăng mạnh!
- Cái này cũng được sao?
Người xung quanh bàn tán xôn xao, kinh ngạc không thôi, rất nhiều người trên mặt lộ ra nét vui mừng. Nếu Lục Ly có thể ở trong lửa màu đen càng lâu thì chẳng phải là có thể đến gần đài cao kia, lấy được ba món báu vật?
Ba ngày sau, Lục Ly đúng giờ xuất hiện, theo sau bước nhanh hướng khu vực lửa, lần này mọi người đều kích động, ánh mắt khóa chặt Lục Ly, muốn nhìn xem hắn có thể ở trong lửa bao lâu.
- Năm giây!
Khi Lục Ly lùi về, trong đám người bùng nổ tiếng hoan hô, tuy rằng chỉ thêm hai giây nhưng thật sự kéo dài rồi.
Ngọn lửa cấp bậc cỡ này hoặc là vừa chạm vào sẽ bị đốt chết, hoặc ngăn lại được thì sẽ không bị đốt chết.
Lần này mọi người cảm ứng thật sự cẩn thận, hơi thở cơ thể của Lục Ly thật sự biến mạnh, tức là hắn tôi thể trong lửa, cơ thể rõ ràng mạnh hơn.
Lúc trước Lục Ly đã nói chỉ cần lấy được ba món báu vật thì rất có thể phá vỡ Lưỡng Cực Trận, mang mọi người ra ngoài.
Mọi người lần này đều không bế quan, đôi mắt trông mong chờ đợi Lục Ly ba ngày sau đi ra. Cơ thể của Lục Ly mạnh đến đáng sợ, năng lực phục hồi quá nhanh, bị đốt đến mức đó mà khỏe lại mau như vậy.
Ba ngày sau, Lục Ly lại xuất hiện, tiếp tục lao vào Hỏa Trận, lần này hắn kiên trì thời gian càng lâu, cỡ mười giây, đi thêm trăm bước.
Đừng nhìn chỉ là trăm bước, đây còn là vì Lục Ly không có tăng nhanh tốc độ, nếu hắn tăng nhanh tốc có lẽ trong vòng mười giây có thể đi đến đài cao.
Đương nhiên, ai cũng không xác định chỗ đài cao còn có lửa mạnh hay không, cho nên Lục Ly cũng không dám xông loạn, chỉ có thể đi từ từ.
- Cái này...
- Đi bẩm báo Long ca, nếu còn không tìm cách, e rằng báu vật sẽ bị Nhị Kiếp đỉnh phong kia cướp đi!
- Long ca tu dưỡng lâu như vậy còn chưa khỏe lại sao?
Bên Thương gia sốt ruột, Lục Ly ở trong lửa màu đen càng lúc càng lâu, cứ tiếp tục thế này thì mọi chuyện muộn màng, ba món báu vật đều bị Lục Ly thu vào tay.
Thương Long còn đang tu dưỡng, nhưng sau khi nhận được tin tức thì cũng bất lực. Hắn bị thương quá nặng, ít nhất còn cần chữa thương nửa tháng, hiện tại ra ngoài cũng vô dụng.
Thương Long chỉ có thể truyền lời ra ngoài, khiến mọi người bình tĩnh đừng nóng, đừng xằng bậy. Dù sao Lục Ly cách quá xa, cho dù mọi người thả ra thần thông mạnh nhất, lấy ra báu vật cũng khó tổn thương lớn đến hắn.
Ngày thứ mười tám.
Lục Ly lần thứ tư đi vào khu vực lửa màu đen, lần này hắn có thể kiên trì dài đến mức gần như không giới hạn.
Đúng vậy!
Lửa màu đen đã không thể tạo thành tổn thương trí mạng cho Lục Ly, chỉ cần Lục Ly liên tục dùng thần dược chữa thương, về mặt lý luận thì hắn có thể luôn ở trong lửa màu đen.
Trông thấy Lục Ly ung dung đi ở bên trong, nhàn nhã không ngừng tới gần ba món báu vật, người của Doãn gia và Thương gia trái tim treo cao, toàn bộ đôi mắt trông mong nhìn Lục Ly.
Nghìn bước, năm trăm bước, ba trăm bước!
Thương Long, Doãn Thiên Phạn đều bị kinh động, hai người đã gần lành vết thương, vừa đi ra liền nhìn chằm chằm Lục Ly, nhìn thấy Lục Ly từng bước một đi hướng đài cao, trong mắt hai người lộ cảm xúc đặc biệt.
Lúc này Lục Ly cực kỳ căng thẳng, tuy rằng Huyết Linh Nhi tra xét quanh đài cao hẳn là không xuất hiện lửa đặc biệt nào khác, nhưng Thất Âm Điện kỳ dị như vậy, ai biết khi nào phát sinh việc tà môn gì nữa?
Lục Ly lấy một viên đan dược ra, ăn vào rồi chậm rãi đi hướng đài cao, khi cách đài cao một trượng thì trong lòng đột nhiên dâng lên cảm giác nguy cơ trí mạng, cùng lúc đó, Huyết Linh Nhi cũng truyền âm:
“Chủ nhân, lùi!”
Vèo!
Lục Ly hóa thành một luồng sáng cấp tốc bay ngược về, trên đài cao đột nhiên ánh sáng lấp lánh, Hào Giác tự động bay lên giữa không trung, theo sau trong Hào Giác phát ra tiếng rít như ma quỷ.
Bùm!
Lục Ly còn chưa trở lại, nghe thấy tiếng kèn đó thì cảm giác linh hồn như bị đánh mạnh, thân thể thoáng chốc lăn xuống mặt đất, ôm đầu thống khổ kêu rên.
Không chỉ riêng là Lục Ly, vào thời khắc này mọi người đều ôm đầu, có người thống khổ hét to, có người lăn lộn dưới đất, có người toàn thân co giật, có người không chịu nổi đập đầu xuống đất.
Trong linh hồn của nhóm Doãn Thiên Phạn, Doãn Nhược Lan, Thương Long đều có yêu hồn cấp cao thủ hộ, yêu hồn của Lục Ly càng cường đại, nhưng mọi người đều không ngăn được công kích linh hồn của Hào Giác.
May mắn Hào Giác chỉ vang lên năm lần thì ngừng, mọi người hết đau nhói linh hồn, nhưng trán rịn mồ hôi lạnh. Vừa rồi cảm giác đó quá đáng sợ, giống như là có một đám ma quỷ muốn xé rách linh hồn của họ.
Vèo!
Lục Ly bay về, hắn bởi vì lùi nhanh, vừa rồi đã đến khu vực lửa màu lam, cho nên tuy rằng lăn xuống đất nhưng không bị thương quá nặng, nhưng hắn vẫn vào trong Thần Khí không gian của Doãn Thành Duệ, vậy thì tốc độ khôi phục sẽ càng mau hơn.
Ngâm trong nước thánh, trên mặt Lục Ly còn đọng lại biểu cảm nghĩ mà sợ, Hào Giác kia quá mạnh, tuyệt đối là một món chí bảo viễn cổ.
Hắn còn chưa tới gần báu vật này, Hào Giác đã tự động kích phát, nếu tới gần rồi Hào Giác phát động thì Lục Ly sẽ phải ăn mấy vòng trong lửa màu đen, đến lúc đó e rằng hắn sẽ thành cục than.
“Không thể mạo hiểm, còn phải tiếp tục tăng lên cơ thể!”
Lục Ly ngẫm nghĩ, cần tăng tiến cơ thể thêm nữa, ít nhất lỡ lăn vào lửa màu đen thì không đến nỗi bị đốt chết, vậy thì dù bị Hào Giác công kích, hắn ngã xuống đất cũng sẽ không chết.