Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Nhóm Doãn Thiên Phạn sớm trở về, việc Lục Ly gặp mấy vạn tiểu thú ở bên kia cũng truyền ra, mọi người nhìn thấy Lục Ly bình an trở về, toàn thân không một vết trầy thì cảm giác như nhìn người thần.
- Ai nhận biết mớ thần dược này?
Lục Ly ném ra vô số thần dược, nói:
- Ta chỉ cần thần dược luyện thể, làm phiền phân chia giùm ra, thứ khác thì mấy người Thiên Phạn tùy ý phân phối.
- Ôi chao!
Nhìn thấy Lục Ly cơ hồ không có bất cứ do dự ném ra từng gốc thần dược như vứt cỏ dại, rất nhiều người đều hút ngụm khí lạnh. Vị Lục trưởng lão này càng lúc càng khiến bọn họ xem không hiểu, ai lấy được thần dược, báu vật thì thuộc về người đó, đây là quy củ mới được đặt ra, Lục Ly hoàn toàn có thể nuốt hết thần dược, dù sao không có hắn cũng không lấy được. Thậm chí nếu mọi người lỗ mãng đi hái có thể bị nhiều thương vong, có thể nói Lục Ly cứu mạng nhiều người.
- Cái này...
Đám người Doãn Thiên Phạn có chút lúng túng, Doãn gia có thần dược, nhưng ai mà không muốn lấy được càng nhiều? Cũng tính là một trong những chiến tích bọn họ đi vào, sau khi ra ngoài có thể được cao tầng gia tộc thừa nhận.
- Đừng lề mề.
Lục Ly nhìn lướt qua Doãn Thiên Phạn nói:
- Người làm việc lớn không câu nệ tiểu tiết, quan hệ giao tình giữa ta và Doãn gia không phải mớ thần dược này có thể so sánh.
Doãn Nhược Lan nhẹ gật đầu, Lục Ly nói không sai, Lục Ly và Doãn Thanh Ti là bằng hữu, còn được Lục Tổ cùng Doãn gia xem trọng như vậy, chắc chắn trong đó có nhiều câu chuyện.
- Được rồi!
Doãn Thiên Phạn lần này xem như hoàn toàn chịu phục Lục Ly, cúi gặp người chắp tay vái:
- Lục trưởng lão, lúc trước Thiên Phạn hơi mạo phạm, Thiên Phạn xin lỗi tại đây, về sau ngươi là một thành viên của Doãn gia chúng ta, Doãn Thiên Phạn này nhận Lục trưởng lão.
- Ha ha ha!
Lục Ly cười lớn nói:
- Vậy còn kêu ta là trưởng lão làm gì? Trực tiếp gọi Lục Ly đi, ngươi nhìn Nhược Lan đã bao giờ gọi ta là trưởng lão?
- Tốt, Lục Ly, Lục huynh, ha ha ha!
Doãn Thiên Phạn cười to, thân thiết cầm tay Lục Ly, hai người nhìn nhau một cái đều cười to, khúc mắt trước kia biến mất sạch.
Có mặt đều là công tử tiểu thư đứng đầu, không xa lạ gì thần dược, đây là một trong những môn học bắt buộc, mọi người cùng nhau phân loại, tách ra thần dược luyện thể.
Phía trước mọi người được đến hơn năm mươi gốc thần dược, bên trong có sáu gốc thần dược luyện thể, những người này đều lấy ra đưa cho Lục Ly. Đương nhiên Doãn Thiên Phạn cũng dành cho bồi thường, Doãn Thiên Phạn không hổ là công tử hào môn có phong độ đại tướng, hắn chia đều thần dược, mỗi người đều có thu hoạch, mỗi người đều vui vẻ.
- Đi thôi!
Doãn Thiên Phạn vung mạnh tay, mang đội xuất phát, đám người nghe lời hơn nhiều, ánh mắt nhìn Lục Ly trở nên khác. Một mình Lục Ly có thể ngăn mấy vạn con tiểu thú, ở đây chỉ cần có Lục Ly thì bọn họ được bảo đảm an toàn rồi.
Mọi người lại lần nữa tiến lên nửa tháng, mãi không tìm được lối ra, cũng không tìm được biên giới, càng không gặp gỡ nhóm Thương Long.
Đoàn người không biết đã đánh chết bao nhiêu tiểu thú, tính bảo thủ thì ít nhất cỡ mười vạn con, trong khoảng thời gian này thu hoạch khá nhiều thần dược, lại hái được bảy, tám trăm gốc. Mọi người đều đưa thần dược loại luyện thể cho Lục Ly, bởi vì không có hắn thì nhiều người đã chết.
Thật ra mọi người có một loại biện pháp có thể tránh né rủi ro, đó là đi vào Thần Khí không gian của một người, khiến Lục Ly hoặc là Doãn Thiên Phạn mang bọn họ đi. Đặc biệt là Lục Ly phòng ngự nghịch thiên, một người có thể dễ dàng chặn đứng mấy vạn bạch tiểu thú, mọi người có thể thoải mái tu luyện ở bên trong, khiến một mình Lục Ly mang theo cả đám cũng dễ đi hơn.
Nhưng không ai lựa chọn làm như vậy, rất nhiều người thậm chí thà chết quyết đi vào. Có thể đến đây đều là tinh anh của các gia tộc, cường giả đứng đầu nhất thế hệ trẻ. Bọn họ có niềm kiêu hãnh của chính mình, giây phút đi vào đã chuẩn bị tinh thần phải chết.
Nếu sợ hãi nguy hiểm, sợ hãi tử vong thì bọn họ vào đây có ý nghĩa gì? Chẳng bằng yên phận ở trong gia tộc, vĩnh viễn sẽ không có nguy hiểm.
Một đám thiên chi kiều tử cùng thiên chi kiều nữ, từ nhỏ đã được gia tộc dạy dỗ nghiêm khắc. Bọn họ có tôn nghiêm của mình, trốn trong không gian giới chỉ như con chó rúc trong ổ, sẽ bị tất cả mọi người xem nhẹ, về sau cũng không cách nào ngẩng đầu làm người.
Hơn nữa, mọi người đã thành công tổ hợp chiến trận, cơ bản sẽ không gặp tình huống quá nguy hiểm, ngoài ra còn có Lục Ly ở. Bọn họ không cần quá lo lắng, chỉ cần tập trung dốc hết sức tiến công thì tốt rồi, Lục Ly là đội cứu lửa tốt nhất.
- Chỗ này rốt cuộc lớn cỡ nào?
Đây là câu hỏi mà nhóm Lục Ly, Doãn Thiên Phạn, Doãn Nhược Lan suy nghĩ, đi nhiều ngày như vậy mà không gặp nhóm Thương Long thì hơi kỳ lạ.
Nhưng không gặp gỡ, cũng không tìm được lối ra thì chỉ có thể tiếp tục tìm. Một đám người tiếp tục tiến lên, lần này đi năm ngày thì lại phát hiện một chỗ tốt, phía trước có một đầm lạnh, phát hiện nhiều thần dược mọc trong đầm.
Người đi tra xét trở về bẩm báo, Lục Ly hành động, khiến Huyết Linh Nhi đi tra xét một phen. Không ngoài dự đoán của Lục Ly, đáy đầm có nhiều bạch tiểu thú, lần này rốt cuộc phát hiện mãnh thú khác.
Một loài cá!
Trong đầm lạnh có một loài cá, loài cá có chân, ngoài cơ thể đều là vảy, thoạt trông không giống như cá mà càng giống một loài mãnh thú kỳ dị.
Loài cá này rất lớn, dài cỡ trăm trượng, miệng có thể nuốt vào một tòa thành bảo, chúng nó có bốn chân, có hai cọng râu dài, cái đuôi thật dài, trên đuôi mọc gai phản chiếu tia sáng lạnh chói mắt.
Loài mãnh thú dạng cá này không quá nhiều, chỉ cỡ mấy chục con, rải rác quanh đầm lạnh. Tiểu thú gồm bốn, năm vạn con, đều rúc trong sơn động ở đáy đầm lạnh.
Thần dược ở đây quá nhiều, không chỉ có bốn, năm trăm gốc, tính phỏng chừng có trên nghìn gốc. Bây giờ Lục Ly đã nhận biết một ít thần dược luyện thể, phát hiện thần dược luyện thể ở đáy đầm lạnh cỡ ba trăm gốc trở lên.