Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Chờ Huyết Linh Nhi tra xét trở về, Lục Ly lập tức lặng lẽ rút đi, trở lại giữa đoàn người, hắn và nhóm Doãn Thiên Phạn vào trong Thần Khí không gian bàn bạc.
- Có chút hóc búa!
Doãn Thành Duệ nhíu mày, hắn thở dài:
- Hay là thôi đi, nơi nào đều có thần dược, không cần thiết mạo hiểm, đi chỗ khác sưu tầm kỹ chút cũng có thần dược.
Doãn Nhược Lan không nói chuyện, nhưng xem biểu cảm cũng không ủng hộ đi mạo hiểm. Lục Ly có thể chống cự bạch tiểu thú, mãnh thú dạng cá kỳ dị kia hẳn là rất đáng sợ, ở nơi này lần đầu tiên gặp mãnh thú khác.
Đầm lạnh nhiệt độ phi thường thấp nhưng không đóng băng, có thể sống trong đầm lạnh như vậy, đáy đầm còn có bạch tiểu thú, tổng hợp lại những chi tiết này thì loài mãnh thú đó không thể nào quá yếu.
Lục Ly cùng Doãn Thiên Phạn không cam tâm, trên nghìn thần dược, hơn nữa còn có hơn ba trăm thần dược luyện thể. Lục Ly tiêu hao thần dược luyện thể rất nhiều, hắn không thể nào mặt dày liên tục xin Doãn gia. Hơn nữa qua một thời gian ngắn hắn sẽ rời khỏi Doãn gia đi Thần Phong đại lục, tự nhiên muốn dự bị một ít thần dược luyện thể.
Bác Long thuật tiểu thành, thần thuật phi độ hư không đại thành, Lục Ly chẳng những thực lực tăng nhiều, bản lĩnh chạy trốn cũng tăng nhiều. Lục Ly đã không còn nhiều băn khoăn khi đi Thần Phong đại lục, lần này sau khi ra ngoài hắn chắc chắn sẽ rời đi.
- Lục Ly, hay là như vậy?
Doãn Thiên Phạn trầm ngâm giây lát nói:
- Ngươi dụ tất cả bạch tiểu thú rời đi, ta mang mấy võ giả mạnh nhất thử xem có thể đánh chết bầy quái thú dạng cá này không, nếu không thể đánh chết thì chúng ta bỏ cuộc.
Nhất định phải dụ bạch tiểu thú đi, nếu không thì nhóm Doãn Thiên Phạn không chịu nổi. Dụ tất cả bạch tiểu thú rời đi, mấy chục người nhóm Doãn Thiên Phạn đánh với mấy chục con mãnh thú dạng cá thì áp lực không lớn, dù sao nhóm Doãn Thiên Phạn có mảnh nhỏ thánh binh, còn là con cháu danh môn, có nhiều bí thuật cường đại, sức chiến đấu đều rất dũng mãnh.
- Ta không có ý kiến.
Lục Ly nhún vai, đối với hắn thì dụ mấy vạn tiểu thú là chuyện nhỏ, hắn không có bất cứ áp lực. Mấu chốt là nhóm Doãn Thiên Phạn có thể chịu đựng được hay không?
- Đừng lo lắng chúng ta!
Doãn Thiên Phạn nhìn ra Lục Ly lo lắng, cười híp mắt nói:
- Ta kêu Lư Hải bố trí một ít thần văn cường đại, cho dù không đánh lại thì chúng ta ít nhất có thể dễ dàng rút đi, ngươi đừng quá xem nhẹ chúng ta.
- Được rồi!
Doãn Thiên Phạn đã nói đến thế thì Lục Ly còn có thể nói cái gì? Nhóm Doãn Nhược Lan cũng không tiện nói gì thêm. Lư Hải có thể bố trí một ít thần văn, dựa vào thủ đoạn của bọn họ đúng là không khó rút đi. Có làm được hay không thì phải thử một lần, nếu không thì thật sự khiến Lục Ly xem nhẹ.
Thương nghị giây lát sau, mọi người đi ra ngoài, Doãn Thiên Phạn tìm Lư Hải đi bố trí, Lục Ly thì một lần nữa đi tra xét.
Căn cứ Huyết Linh Nhi tra xét, Lục Ly phát hiện một điều, bạch tiểu thú ở đáy đầm lạnh vạn dặm, tức là nếu hắn cẩn thận một chút thì sẽ không kinh động mãnh thú dạng cá ở mặt trên.
Lục Ly suy nghĩ một hồi, khiến Huyết Linh Nhi bố trí một phen, dù sao những con mãnh thú dạng cá này hơi thở quá mạnh, cẩn thận một chút luôn tốt.
Bố trí một ngày, hai bên rốt cuộc bố trí xong xuôi. Lục Ly mang theo một đám người rút lui gần đó chờ đợi, bọn họ không thể nhúng tay chiến đấu bên này, ở lại càng vướng víu.
Doãn Thiên Phạn để lại bảy người, là bảy người có sức chiến đấu mạnh nhất, nếu bảy người này không thể đánh chết mấy chục con mãnh thú kia thì cả đám ở lại cũng không thể giết được.
Lục Ly mang theo một đám người lướt qua mấy chục vạn dặm, tìm một sơn cốc ẩn khuất cho bọn họ, dò xét bốn phía, xác định không có bạch tiểu thú thì yên tâm trở về.
- Chuẩn bị sẵn sàng chưa?
Hắn xa xa nhìn nhóm Doãn Thiên Phạn, thấy mọi người gật đầu, hắn lấy ra binh khí chui vào lòng đất, đi theo chỉ dẫn của Huyết Linh Nhi.
Lục Ly một hơi chui xuống lòng đất mười vạn dặm, theo chỉ dẫn của Huyết Linh Nhi đến dưới đầm lạnh. Lục Ly cố ý gây ra tiếng động lớn, rất nhanh kinh động bạch tiểu thú ở bên trên.
Lục Ly không chạy trốn, mà là thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân, đồng thời vươn ra thần niệm tra xét động tĩnh trong đầm lạnh, một khi đám mãnh thú dạng cá bị kinh động, hắn chỉ có thể co giò chạy trốn.
Lục Ly cách đầm lạnh khá xa, tuy rằng rất nhiều tiểu thú đều bị kinh động, nhưng những mãnh thú dạng cá này không nhúc nhích, có lẽ vì hơi thở của Lục Ly không mạnh, chúng nó không thèm quan tâm.
Vù vù vù!
Vô số tiểu thú liên tục không ngừng ùa xuống dưới, cơ thể Lục Ly bị rất nhiều bị bạch tiểu thú bao phủ, hắn vẫn không nhúc nhích. Dù sao bạch tiểu thú không phá mở phòng ngự của hắn được, hắn nhất định phải dụ tất cả bạch tiểu thú đi, như vậy mới có thể khiến nhóm Doãn Thiên Phạn càng dễ dàng thành công.
Lục Ly đi vòng trong lòng đất, không ngừng lôi kéo bạch tiểu thú, mất nửa canh giờ, hắn cơ hồ hấp dẫn tất cả bạch tiểu thú, rồi mới chậm rãi di chuyển về phía nam.
Mãnh thú dạng cá ở trên đầm lạnh không có bị kinh động, Lục Ly ung dung mang theo mấy vạn tiểu thú tiến lên, lòng đất xuất hiện đường hầm nhiều vô số kể, giống như tổ ong.
Tiến lên mấy nghìn dặm thì Lục Ly vòng về, kéo tiểu thú tụt lại ở phía sau, thế này mới tiếp tục tiến lên. Lục Ly không dám đi quá nhanh, sợ bạch tiểu thú ở vòng ngoài quay về, đến lúc đó nhóm Doãn Thiên Phạn sẽ có phiền phức.
Linh trí của đám tiểu thú này rất thấp, chỉ cần Lục Ly không chết, hoặc là không trốn xa chúng nó sẽ luôn luôn đi theo. Lục Ly đi mấy dặm về phía nam, xác định đa số tiểu thú luôn luôn đi theo, hắn bóp nát một miếng ngọc phù.
Doãn Thiên Phạn nhận ra, hắn gật đầu với nhóm Doãn Nhược Lan:
- Lục Ly đã thành công, đến lượt chúng ta!
- Tốt!
Đám người bay vọt lên, không dám quá nhanh, chuẩn bị hợp sức công kích một con quái ngư, thử xem sức chiến đấu của quái ngư như thế nào.