Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Máu tươi bắn toé, tàn thi rơi lả tả, trường hợp cực kỳ huyết tinh. Nhóm Doãn Thiên Phạn, Lục Ly hoàn toàn thay đổi sắc mặt. Không chỉ bởi vì đã chết một huynh đệ, càng quan trọng là xác chết này xông đến thì mọi người còn sống nổi không?
Thương Viêm có chiến giáp cường đại, có nhóm Thương Long, Thương Cáp bảo hộ, muốn đánh chết hắn ngay lập tức thì quá khó khăn. Xác nam này đã giết tới, nếu không chặn lại thì người phe mình sẽ bị giết sạch.
Lục Ly cắn răng, chỉ có thể tự mình đứng ra chống chọi giây lát, dựa vào mấy người khác e rằng rất khó ngăn trở, cho dù Doãn Thiên Phạn cùng Doãn Nhược Lan phỏng chừng đều không ngăn được, bởi vì bọn họ không có cơ thể, lực lượng mạnh như Lục Ly.
Lục Ly xoay người vọt tới, tốc độ như tia sáng đỏ, phát ra Bác Long thuật, nhanh chóng đến gần xác nam kia. Xác nam cảm ứng được Lục Ly tới gần, huơ nắm tay nhanh như tia chớp đấm về phía Lục Ly.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Nắm đấm đánh nhanh tới, Lục Ly cảm giác bị đông lạnh toàn thân, tựa như một mảnh bầu trời đè xuống. Trong khoảnh khắc này, Lục Ly cảm giác không thể nhúc nhích, không thể đánh trả, chỉ có thể chờ đợi tử vong.
- Hây!
Lục Ly rống to một tiếng, toàn thân bảy trăm hai mươi huyệt đạo dâng trào năng lượng, vận chuyển Bác Long thuật, hắn cảm giác toàn thân lại cuồn cuộn lực lượng dùng không hết, giơ nắm đấm đánh mạnh vào ngực xác nam.
Bùm!
Bùm!
Vang hai tiếng nặng nề, Lục Ly và xác nam cùng văng ra, khác nhau là ngực phải của Lục Ly có một lỗ máu, xác nam thì chỉ bị đẩy lui.
- A...
Người bên Doãn gia hay Thương gia vào thời khắc này đều chấn động. Lục Ly có thể chặn lại công kích của Cổ Nam Thi mà không chết? Còn có thể làm Cổ Nam Thi bị chấn bay ra mấy vạn trượng xa? Cơ thể của Nhị Kiếp đỉnh phong này mạnh đến cỡ nào?
Nhưng ngẫm lại Lục Ly có thể ngăn lửa màu đen đốt cháy, bắt lấy ba món báu vật như Hào Giác, mọi người cảm thấy có thể chấp nhận. Người của Doãn gia cảm khái nhiều nhất, nếu Lục Ly có thể trưởng thành nhanh chóng như vậy mãi thì không chừng thật sự hy vọng thành tựu vô thượng Thần Thể.
Vèo!
Phương xa, Cổ Nam Thi lại xông đến, tốc độ quá nhanh. Tuy Lục Ly ăn một viên dược chữa thương, nhưng không có biện pháp lập tức khôi phục tình trạng vết thương, vấn đề là hắn không đứng ra ngăn chặn thì ai có thể làm được?
Vèo!
Lục Ly hóa thành tia chớp xông lên trên, lần này hắn học thông minh, một bàn tay cầm thần thiết, một bàn tay khác công kích Cổ Nam Thi. Khi nắm tay của Cổ Nam Thi đánh vào người Lục Ly thì hắn dùng thần thiết đỡ.
Bùm!
Nắm đấm sắt của Cổ Nam Thi đập vào thần thiết, Lục Ly phun ra búng máu, bị đánh văng ra. Lần này tuy rằng không bị xuyên qua thân thể, nhưng bị chấn thương ngũ tạng lục phủ.
- Giết!
Bên kia, Doãn Thiên Phạn cùng Doãn Nhược Lan trầm giọng quát lên, bọn họ biết Lục Ly dùng mạng của mình chế tạo cơ hội cho mọi người, nếu bọn họ không thể cấp tốc đánh chết Thương Viêm thì Lục Ly rất nhanh sẽ không chịu nổi mà bị Cổ Nam Thi đánh chết.
Ầm ầm ầm!
Lần lượt liều mạng công kích, lại bị đám người Thương Long nhiều lần chặn lại, đánh lui. Thương Long cùng Thương Cáp không phải kẻ yếu, người của Thương gia đều liều mạng, nếu để nhóm Doãn Thiên Phạn giết Thương Viêm thì bên Thương gia sẽ cực kỳ bị động.
Thương Viêm cùng Thương Cáp đều bị thương, hơn nữa bị thương khá nặng, đám người Doãn Thiên Phạn như nổi điên tấn công dồn dập, hai người không thể tránh khỏi bị thương. Nhưng bọn họ rất tự tin trong thời gian ngắn có thể ngăn chặn, nhưng Lục Ly có thể cản nổi không?
Ầm!
Lục Ly hết lần này đến lần khác bị đánh bay ra, trong miệng phun máu càng lúc càng nhiều, sắc mặt càng ngày càng khó coi, Cổ Nam Thi này quá mạnh, đã chết nhiều năm mà còn như vậy, trong thân thể không có bất cứ năng lượng, hoàn toàn dựa vào sức mạnh cơ thể, nếu khi còn sống phỏng chừng chỉ trông vào thần uy là có thể đè Lục Ly dẹp lép.
Ầm!
Lại một lần nữa bị đánh ra ngoài, Lục Ly đã bị thương rất nặng, hắn liếc hướng đám người Doãn Thiên Phạn, nhìn thấy bên kia còn vất vả tấn công chưa xong thì sắc mặt trở nên cay đắng.
Thương Viêm bỗng lấy một món báu vật ra, đó không phải mảnh nhỏ thánh binh mà là một điện đồng rất cổ xưa. Báu vật kia có thể phát ra ánh sáng màu vàng, sánh bằng dải sáng từ thánh binh, nhiều lần cản công kích của Doãn Thiên Phạn, Doãn Nhược Lan.
Báu vật này hẳn là báu vật thần văn, tạo nghệ thần văn của Thương Viêm rất mạnh, có một món báu vật thần văn cũng rất bình thường. Cộng thêm Thương Long cùng Thương Cáp liều mạng phụ trợ, nhóm Doãn Thiên Phạn rất khó đánh chết Thương Viêm.
Bùm bùm bùm!
Bên kia, Thánh Hoàng Chi Nữ không ngừng truy sát Phong Ma Thú, đã sắp đánh chết tất cả Phong Ma Thú. May mà Lục Ly thu U Linh Vương về, nếu không thì giờ phút này U Linh Vương đều bị đánh chết.
Hơn một trăm con Phong Ma Thú, đó là sức mạnh chiến đấu cường đại của Lục Ly, lần này lại toàn bộ bị hủy. Nhưng giờ phút này Lục Ly không rảnh đau lòng, Phong Ma Thú không chết thì cả đám chết.
Bùm!
Cuối cùng một con Phong Ma Thú bị đánh chết
Thánh Hoàng Chi Nữ như u hồn bay tới, Lục Ly trông thấy nàng bay hướng mình thì trong lòng tuyệt vọng. Một Cổ Nam Thi đã làm Lục Ly sắp không chịu nổi, giờ thêm một Thánh Hoàng Chi Nữ thì hắn tuyệt đối thua.
- Nguy rồi!
Đám người Doãn Thiên Phạn phát hiện Thánh Hoàng Chi Nữ lao về phía Lục Ly thì hoàn toàn thay đổi sắc mặt, Doãn Thiên Phạn biết rõ nếu Lục Ly chết thì bọn họ cũng không sống được, cho nên hắn cơ hồ không có do dự nói:
- Đi ngăn lại cái xác nữ kia!
- Hây!
Doãn Thiên Phạn đột nhiên công kích một phát rồi xoay người lao hướng Thánh Hoàng Chi Nữ. Nhưng đám người Thương Long không ngốc, làm sao có thể khiến Doãn Thiên Phạn dễ dàng rút đi? Lục Ly mà chết thì bọn họ sẽ giảm bớt áp lực rất nhiều. Chỉ cần Lục Ly chết đi, nhóm Doãn Thiên Phạn cũng chỉ có thể chờ chết.
Vì vậy, Thương Long vung cờ xí cuốn lấy, bao trùm chính mình và Doãn Thiên Phạn vào. Thương Long lấy ra miếng ngói, tuy bị mẻ nhưng còn có thể chống chọi một thời gian, hắn định bám chân Doãn Thiên Phạn tạm thời, để Thánh Hoàng Chi Nữ đánh chết Lục Ly.