Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Hây!
Thương Cáp cũng đột nhiên phản kích, điên cuồng công kích Doãn Nhược Lan, khiến Doãn Nhược Lan cũng không cách nào đi chi viện Lục Ly. Người của Thương gia khác cũng làm như vậy, ban đầu bọn họ vất vả chống đỡ phòng ngự, giờ phút này ngược lại biến thành bọn họ chủ công.
Vù vù vù!
Nhưng có hai người kịp xông về phía Lục Ly, muốn giúp hắn chống chọi giây lát. Hai người đứng ở giữa đường nhìn Thánh Hoàng Chi Nữ như quỷ hồn bay tới, thân thể khẽ run.
Bùm bùm!
Thánh Hoàng Chi Nữ đột nhiên tăng tốc lướt qua giữa hai người, hai bàn tay nhỏ xanh nhạt vỗ nhẹ vào họ. Hai người ngực lập tức nổ tung, thân thể bay ra ngoài, ở giữa không trung phun ra búng máu, chớp mắt đã chết.
“Tiêu đời.”
Lục Ly nhìn hai người bay lên cao, cảm giác tiếp theo đến lượt mình. Hắn cảm giác Thánh Hoàng Chi Nữ mạnh hơn Cổ Nam Thi nhiều, bị bàn tay nhỏ xinh đẹp đó vỗ lên người thì phỏng chừng hắn cũng sẽ nháy mắt chết đi.
Vèo!
Thánh Hoàng Chi Nữ bay đến gần, tốc độ nhanh đến nỗi xem không rõ, Lục Ly nhìn thấy nàng nâng lên bàn tay xinh đẹp vỗ nhẹ vào trán của mình.
Thần uy như có như không bao phủ Lục Ly, khiến hắn vào thời khắc này thân thể không nhúc nhích được, chỉ có thể trơ mắt nhìn bàn tay kia vỗ lrên trán.
“Chết chắc!”
Lục Ly khép mắt lại, không có giãy giụa, bởi vì sau lưng là Cổ Nam Thi đánh tới, cho dù hắn giờ phút này thúc đẩy thần binh đi công kích Thánh Hoàng Chi Nữ cũng không ngăn được công kích của Cổ Nam Thi.
Lục Ly đời này trải qua rất nhiều nguy cơ sống chết, có rất nhiều lần hắn cũng từng tuyệt vọng, nhưng lần này là bất lực nhất. Hắn có rất nhiều thủ đoạn, nhưng đối diện với Thánh Hoàng Chi Nữ, Cổ Nam Thi thì tất cả vô dụng.
Vào giây phút này, vô số ý nghĩ vụt qua trong đầu hắn, Lục Ly suy nghĩ rất nhiều, nghĩ vô số cách phá giải nguy cơ trước mắt, nhưng cuối cùng đều bó tay.
Vèo!
Bàn tay kia lướt nhanh đến, giây sau sẽ vỗ lên trán Lục Ly, khoảnh khắc này đột nhiên sinh ra biến cố, Thánh Hoàng Chi Nữ bỗng mở mắt ra, đáy mắt lóe tia giãy giụa, tay run nhẹ.
- A?
Lục Ly thấy cảnh này thì hơi chấn kinh ngạc nhiên, Thánh Hoàng Chi Nữ mở mắt ra? Còn lóe tia giãy giụa? Chẳng lẽ Thánh Hoàng Chi Nữ còn sống? Điều này không thể nào!
Vèo!
Lục Ly còn chưa kịp phản ứng lại, Thánh Hoàng Chi Nữ lắc người, bàn tay tiếp tục vỗ tới trước nhưng lướt qua vành tai của Lục Ly, vỗ mạnh vào Cổ Nam Thi từ phía sau công kích Lục Ly.
Bùm!
Cổ Nam Thi bị văng ra ngoài, bay xa mấy nghìn trượng. Thánh Hoàng Chi Nữ khựng lại, đứng cách phía sau Lục Ly mấy chục trượng, trong mắt vẫn lóe tia giãy giụa, thân thể run nhẹ.
- Chuyện này!
Mọi người nghệch mặt ra, không chỉ riêng là Lục Ly, Doãn Thiên Phạn, Doãn Nhược Lan, Thương Long, Thương Cáp, đám người đều trợn mắt há hốc mồm.
- Sao có thể như vậy?
Thương Viêm càng khó hiểu hơn ai hết, tuy hắn không thể hoàn toàn khống chế Thánh Hoàng Chi Nữ, nhưng cơ bản có thể miễn cưỡng khống chế. Hắn cảm giác liên kết tinh thần với Thánh Hoàng Chi Nữ vẫn còn, không bị mất kiểm soát.
Điều quan trọng nhất là Thánh Hoàng Chi Nữ đã chết, trên người không có bất cứ hơi thở sinh mệnh, nhưng giờ phút này lại mở mắt ra, trong mắt còn lóe tia giãy giụa, thoạt trông giống như người sống.
Không thể tưởng tượng!
Đám người đều không nghĩ thông, nhưng Thương Viêm phản ứng vẫn là rất nhanh, trong tay hắn đánh ra vài luồng Thần Lực vào người Thánh Hoàng Chi Nữ.
Oong!
Trên người Thánh Hoàng Chi Nữ dâng lên sát khí, lại nhắm mắt, nàng đột nhiên xoay người đối diện Lục Ly, sát khí đậm đặc bao phủ Lục Ly, khiến hắn cảm giác như rơi vào hầm băng, khó nhúc nhích.
“Chủ nhân, giúp ta một tay!”
Vào thời khắc này, trong đầu Lục Ly đột nhiên vang lên truyền âm của Huyết Linh Nhi, sốt ruột nói:
“Trong xác chết này còn sót lại chút ấn ký tinh thần, ta rất khó phá giải, không cách nào hoàn toàn khống chế xác chết này, ngươi nghĩ biện pháp giúp ta một phen!”
- A...
Lục Ly ngẩn ra, thế này mới hiểu ra tại sao lúc nãy Thánh Hoàng Chi Nữ không công kích mình, còn đánh bay Cổ Nam Thi, không phải vì Thánh Hoàng Chi Nữ điên, mà là bởi vì Huyết Linh Nhi.
“Phá giải? Ấn ký tinh thần còn sót lại?”
Lục Ly không rảnh suy nghĩ Huyết Linh Nhi làm cách nào khống chế Thánh Hoàng Chi Nữ, trong đầu của hắn vụt qua vô số ý nghĩ, bên kia, Thánh Hoàng Chi Nữ lại lần nữa hành động, bay hướng Lục Ly, bàn tay xinh đẹp lại nâng lên.
Oong!
Lục Ly vào thời khắc này làm một hành động phi thường kỳ lạ, hắn không có chạy trốn, cũng không cầm thần thiết công kích, hắn ngồi xếp bằng tại chỗ, lấy ra một cây cầm cổ, nhanh chóng khảy đàn.
Lục Ly bị thương nặng, dù muốn chạy cũng không được, phòng ngự cơ thể của Thánh Hoàng Chi Nữ có lẽ cực kỳ khủng bố, cho dù lấy thần thiết công kích, phỏng chừng cũng không cách nào bị thương nặng Thánh Hoàng Chi Nữ, nàng tùy tiện công kích một lần đủ làm Lục Ly chết chắc.
Cho nên Lục Ly binh đi hiểm chiêu, lấy cầm cổ ra, hắn muốn trợ giúp Huyết Linh Nhi luyện hóa ấn ký tinh thần còn sót lại của Thánh Hoàng Chi Nữ.
Bài nhạc rất đơn giản, đàn cũng không hay, nhưng người Doãn gia rất quen thuộc. Bài nhạc này là từ âm phù trên cung điện bên ngoài tổ hợp lại, là bài nhạc đầu tiên.
- Hay!
Khi nhạc vang lên, thân thể mềm mại của Thánh Hoàng Chi Nữ đột nhiên run lên, bước chân đột nhiên ngừng lại, nàng cách Lục Ly chỉ có một trượng.
Tích tịch tình tang!
Lục Ly nhanh chóng khảy đàn, trên mặt hắn cũng lộ ra nét vui mừng, bởi vì tùy theo hắn đàn, cơ thể mềm mại của Thánh Hoàng Chi Nữ run càng nhiều. Điều này chứng minh bài nhạc này có thể ảnh hưởng Thánh Hoàng Chi Nữ, chỉ cần có thể ảnh hưởng được nàng là sẽ giúp được Huyết Linh Nhi.
“Chủ nhân, đừng ngừng, đàn tiếp đi!”
Huyết Linh Nhi truyền âm vang lên, trong lòng Lục Ly yên ổn, thậm chí Cổ Nam Thi từ bên kia xông đến cũng không khiến hắn lo lắng.
Quả nhiên!
Khi Cổ Nam Thi xông đến thì Thánh Hoàng Chi Nữ đột nhiên mở mắt ra, bàn tay nhỏ xinh đẹp nhẹ nhàng vỗ ra, Cổ Nam Thi lại một lần nữa bay ra ngoài. Hơn nữa lần này cơ thể Cổ Nam Thi cũng run run, dường như có chút giãy giụa.
- Không tốt!