Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hoàng Đào vội thuật lại tình huống, bao gồm Lục Ly xuất hiện từ chỗ nào, xung đột với Hoàng Phong, mời người Truy Hồn tộc, sau đó Truy Hồn tộc nhân bị giết.
Chờ Hoàng Đào nói xong, tộc trưởng Đan gia ngồi trên vị trí chủ gật đầu, nói:
- Đan Hổ, việc này ngươi toàn quyền phụ trách, tùy ngươi điều động tài nguyên gia tộc và cường giả, nhất định phải trong vòng một tháng tìm được người này. Ghi nhớ tộc vương nói muốn người sống, đừng giết chết.
Đan Hổ gật đầu, mang theo Hoàng Đào đi xuống. Giây lát sau từng mệnh lệnh ban ra, một đám cường giả, thám báo nhiều vô số kể hành động.
Trong nửa ngày, một tin tức truyền khắp trung bộ Thần Phong đại lục, Phượng Hậu tự mình hạ lệnh muốn bắt một người, người kia trước đó bị Hoàng gia truy nã, Đan gia tuyên bố, ai bắt được người này thì Đan gia sẽ thưởng hậu hĩnh.
Nguyên trung bộ Thần Phong đại lục náo động, vô số gia tộc thi nhau hành động, không vì phần thưởng của Đan gia, chỉ vì Phượng Hậu điểm danh muốn người này. Chỉ cần bắt được người này thì có thể dính dáng chút ít với Phượng Hậu, đối với gia tộc bọn họ thì đó là tấm bùa hộ mệnh siêu cấp.
- Phượng Hậu?
Trong một tiểu thành, Lục Ly nghe lời bàn tán, thay đổi sắc mặt. Đắc tội một Hoàng gia thôi mà, tại sao đột nhiên kéo Phượng Hậu vào?
Lục Ly tĩnh tâm nghe, thần niệm tra xét khắp nơi, nhiều chỗ trong thành đều thảo luận việc này. Khu vực trung bộ có hai Đại Đế, Phượng Hậu là một trong số đó, Phượng Hậu tự mình hạ lệnh, việc này muốn không gây chú ý cũng khó.
Lục Ly tra xét giây lát, trong lòng càng thêm nghi hoặc.
Phượng Hậu ra lệnh rất khó hiểu, đột nhiên hạ lệnh. Nghe người trong thành đàm luận, rất nhiều người thắc mắc tại sao Phượng Hậu hạ lệnh muốn bắt Lục Ly, bởi vì cảm giác cả hai hoàn toàn không dính líu gì với nhau, một võ giả nhỏ sao có quan hệ gì với Phượng Hậu được.
“Không lẽ Phượng Hậu cảm giác được ta đến Thần Phong đại lục?”
Trong đầu Lục Ly nảy ra một ý nghĩ, trong lòng hắn trở nên trầm trọng vô cùng. Hiện giờ nguyên trung bộ Thần Phong đại lục truy tung hắn, hắn tùy thời có lẽ sẽ bị phát hiện, tiếp đó có cường giả nhiều vô số kể liên tục không ngừng truy sát hắn.
Thánh Hoàng Chi Nữ phỏng chừng có thể miễn cưỡng chống cự Tứ Kiếp đỉnh phong, nhưng không đánh lại cường giả Ngũ Kiếp, càng miễn bàn Lục Kiếp. Gia tộc Phượng Hậu phỏng chừng không chỉ có một, hai cường giả Lục Kiếp Lĩnh Chủ, đây là Đại Đế gia tộc.
Đối kháng với một Đại Đế gia tộc?
Lục Ly cảm giác bị áp lực vô hình đè xuống, khiến hắn cảm thấy nghẹt thở. Trước khi từ Lẫm Đông đại lục đến thì hắn đã chuẩn bị tâm lý, Phượng Hậu rất có thể sẽ truy sát. Nhưng không ngờ Lục Ly mới đến bên này đã bị Phượng Hậu biết, lập tức sắp xếp người truy sát hắn.
Lục Ly vốn cho rằng Thiên Biến Diện Cụ là vô địch, không ngờ bên này có chủng tộc đặc biệt có thể truy tung hơi thở của hắn. Đầu óc Lục Ly xoay nhanh, tìm cách chạy trốn. Còn về đối kháng với gia tộc của Phượng Hậu, hắn còn chưa cuồng đến mức đó, hoặc nên nói là không ngốc như vậy.
Nếu có một Truy Hồn tộc thì chắc chắn có tộc thứ hai tương tự.
Cho nên dựa vào Thiên Biến Diện Cụ cưỡi truyền tống trận thì cơ hồ là một con đường chết, đi dã ngoại xác suất sinh tồn lớn hơn một chút.
Còn một cách là phi độ hư không đi, liên tục không ngừng phi độ hư không, như vậy kẻ địch khó truy tung hơn.
Trước đó Lục Ly đã phi độ hư không một lần, chứng minh một điều, phi độ hư không có thể lướt qua hơn một lĩnh, hiện giờ hắn đã rời khỏi Vọng Nguyệt Lĩnh, đang ở gần Long Hồi Lĩnh.
Phi độ hư không nhanh hơn truyền tống nhiều, nhanh bằng cưỡi thuyền Thần Hành. Nhưng phi độ hư không có một nhược điểm, mỗi lần đều sẽ có cửa nhỏ màu vàng xuất hiện, nếu gần đó có người thì bị lộ hành tung ngay.
“Đi dã ngoại âm thầm lẻn đi.”
Lục Ly nghĩ tới nghĩ lui, quyết định đi trước tiên dã ngoại, chủ yếu là hắn muốn thử nghiệm người của Truy Hồn tộc kỳ dị kia có thật sự truy tung được, nếu đúng vậy thì Lục Ly buộc phải liên tục không ngừng phi độ hư không trốn chạy.
Lục Ly về phòng, thay đổi vẻ ngoài rồi nhanh chóng ra khỏi thành. Hắn đi vào một ngọn núi lớn, bố trí một truyền tống trận đơn hướng trong núi lớn.
Lục Ly còn bố trí mấy cấm chế đơn giản ở bốn phía, những cấm chế này không có bất cứ sức sát thương, nhưng một khi bị đụng chạm thì hắn sẽ cảm giác được ngay. Lục Ly bố trí nhiều cấm chế nhỏ loại này, cơ hồ tất cả cấm chế đều không có thần văn dao động, chẳng chút bắt mắt.
Theo sau Lục Ly cưỡi truyền tống trận rời khỏi, hắn truyền tống đi không xa, chỉ có mấy vạn dặm, bên này vẫn là sơn mạch. Lục Ly lại bố trí bên này, cũng bày nhiều cấm chế nhỏ, lại bày một truyền tống trận đơn hướng, xong rồi thì truyền tống rời khỏi.
Vòng đi vòng lại, Lục Ly một đường bố trí, một đường truyền tống rời đi, cứ thế bố trí năm chỗ, hắn mới ngừng lại ở sâu trong một sơn mạch. Lục Ly không đi nữa, cũng không tự mình bố trí cấm chế, mà là khiến Huyết Linh Nhi đi bố trí.
Huyết Linh Nhi tiêu phí một ngày bố trí mấy thần văn cường đại, một sát trận, một huyễn trận, một mê trận. Lục Ly không trông chờ vào những thần văn này giết địch, chỉ muốn cho hắn có thời gian mở ra thần kỹ phi độ hư không. Dù kẻ địch đến gần, muốn phá trận cũng cần thời gian, chỉ cần cho hắn một giây là hắn có thể phi độ hư không rời đi.
“Tu luyện!”
Hắn ở đây bế quan tu luyện, lấy ra thần dược luyện thể cấp tốc luyện hóa, hắn sẽ không lãng phí một giây một phút nào, thực lực nâng cao từng chút một, cơ hội sống sót sẽ càng lớn hơn.
Lục Ly đột nhiên mở mắt ra, bởi vì cấm chế chỗ thứ nhất bị người xúc động, còn bị xúc động mấy lần. Việc này chứng minh bên kia có nhiều người, bọn họ không để ý những cấm chế này, tùy ý xúc động.
Lục Ly tiếp tục tu luyện, một nén hương sau hắn lại mở mắt ra. Cấm chế chỗ thứ hai bị người đụng chạm, rất rõ ràng kẻ địch một hơi truy tung đến chỗ thứ hai mà hắn bài bố.
Lại qua một nén hương, chỗ bày cấm chế thứ ba bị đụng chạm, sắc mặt Lục Ly trở nên cay đắng.