Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Truy Hồn tộc nhân rất mạnh, có thể dễ dàng truy tung Lục Ly, vấn đề là bọn họ đuổi theo không kịp tốc độ của Lục Ly.
Đây là nguyên nhân năm xưa Thiên Tàn Lão Nhân tung hoành Ngân Viêm Hải Vực, môn thần kỹ này quá biến thái, nếu chỉ vận dụng một, hai lần thì không có gì, nhưng miễn là linh hồn đủ mạnh thì có thể liên tục thả ra thần kỹ này.
Lục Ly đã phi độ hư không rất nhiều lần, hiện tại đến trung bắc bộ. Đi thêm về phía bắc sẽ vào bắc bộ Thần Phong đại lục, bên kia không còn là địa bàn của Đan gia mà là địa bàn của vị Đại Đế khác.
Đương nhiên, cường giả của Đan gia vẫn có thể truy sát, nhưng gia tộc bên kia sẽ không nể tình, không giống như bên này, cơ hồ tất cả gia tộc đều xuất động hỗ trợ.
Đan Hổ hết cách, đành mở ra vực môn trở về Phượng Hậu Sơn, vào Phượng Cung, nặng nề quỳ xuống, trầm giọng quát:
- Tộc vương, thuộc hạ vô năng!
Oong!
Giây lát sau một bóng người ngưng tụ hiện ra, Phượng Hậu hờ hững liếc qua Đan Hổ:
- Bắt không được?
- Đúng vậy!
Đan Hổ cười cay đắng, lại cúi người vái:
- Tiểu tặc tên Lục Ly kia được chân truyền của Thiên Biến Chi Vương, biết thần kỹ phi độ hư không. Hắn có thể liên tục vượt qua hư không, người của chúng ta đuổi theo không kịp.
- Phi độ hư không sao?
Phượng Hậu lộ vẻ lạnh lùng, phất tay nói:
- Được rồi, việc này ta biết, ngươi kêu mọi người rút về hết, ta sẽ phái người xử lý.
- Rõ!
Đan Hổ lĩnh mệnh, thầm thắc mắc. Phượng Hậu muốn phái người xử lý? Phái ai xử lý? Đan Hổ vừa đi vừa suy nghĩ, giây lát sau động ý niệm, nghĩ đến một người.
Đan gia có một lão tổ, thuật truy tung phi thường biến thái, hơn nữa tốc độ rất nổi tiếng trong Thần Phong đại lục. Lão tổ này còn là cường giả Ngũ Kiếp, nếu lão tổ xuất động thì không khó truy sát Lục Ly.
Tốc độ của lão tổ nhanh hơn truyền tống nhiều, ước chừng xấp xỉ phi độ hư không của Lục Ly. Lão tổ tham ngộ một chân ý phong hệ siêu mạnh, phỏng chừng võ giả Lục Kiếp cũng không sánh bằng, chỉ có Đại Đế cùng cấp Chuẩn Đế mới có thể áp chế.
Phượng Hậu tự mình truy sát?
Việc này không thể nào, Phượng Hậu không hạ giá đến mức đó, cấp bậc Đại Đế có tôn nghiêm, không đến mức vì một võ giả nho nhỏ mà tự mình xuất động, sẽ bị Đại Đế khác cười nhạo. Tộc trưởng của Đan gia cũng không hành động, cường giả cấp bậc Lĩnh Chủ đuổi theo giết Lục Ly? Lục Ly còn chưa xứng.
Quả nhiên!
Đúng như Đan Hổ dự đoán, hắn rất nhanh nhận được tin tức một lão tổ tông của Đan gia, Đan Cửu Đăng đi ra từ sau núi, vào cung điện của Phượng Hậu.
Nói đến thì bối phận của Đan Cửu Đăng cao hơn Phượng Hậu, nhưng nàng đột phá cấp Đế, tự nhiên trở nên chí cao vô thượng trong Đan gia, bất cứ người nào đều phải nghe theo lệnh của nàng.
Đan Cửu Đăng ra khỏi Phượng Cung, một người mở ra vực môn rời đi. Đan Hổ yên lòng, đưa tin xuống rút tất cả người Đan gia về. Đương nhiên, Đan Hổ không gửi tin cho những gia tộc ở bên ngoài tự động giúp Đan gia truy tìm Lục Ly, mặc bọn họ tiếp tục truy bắt, như vậy càng có lợi cho Đan Cửu Đăng truy sát.
Lục Ly không biết Đan gia phái ra một cường giả, hắn vẫn nhanh chóng phi độ hư không hướng mạn bắc, hắn định phi độ hư không liên tục cho đến khi rời khỏi Thần Phong đại lục, đi vào Ngân Viêm Hải Vực. Lục Ly tin tưởng chỉ cần đi vào Ngân Viêm Hải Vực thì dù là Phượng Hậu cũng không thể truy sát.
Nhưng Thần Phong đại lục quá lớn, cho dù hắn liên tục phi độ hư không mà đi, ít nhất cần hai, ba tháng. Dọc đường đi có xảy ra chuyện gì hay không thì chỉ có ông trời biết.
Liên tục phi độ hư không hơn mười ngày, tinh thần Lục Ly có chút không chịu nổi, linh hồn của hắn tuy rằng cường đại rất nhiều, giờ phút này cũng sắp vượt sức chịu đựng.
Lục Ly đi vào một ngọn núi lớn, giống như ban đầu, bày mấy truyền tống trận đơn hướng, còn bố trí rất nhiều cấm chế nhỏ, liên tục bố trí bảy, tám chỗ, hắn lại khiến Huyết Linh Nhi bố trí thần văn, cũng giúp chính mình canh chừng.
Chờ bố trí thần văn xong xuôi, Lục Ly luyện hóa mấy gốc thần dược, vào trong Thiên Ly Châu ngủ say. Tinh thần mệt mỏi thì cách khôi phục tốt nhất là ngủ say, luyện hóa nhiều thần dược cỡ nào cũng không bằng giấc ngủ.
Ngủ suốt hai ngày, Lục Ly tỉnh lại thì tinh thần phơi phới, hắn không vội vàng phi độ hư không rời đi, mà là dùng Thiên Biến Diện Cụ thay đổi bên ngoài, đi vào thành trì lân cận.
Lục Ly ở trong thành trì tìm hiểu một ít tin tức, phát hiện Đan gia gần đây giảm bớt lùng bắt, không thấy có cường giả của Đan gia truyền tống đến bên này. Lục Ly ăn một bữa no nê, mua một tấm bản đồ tỉ mỉ về Thần Phong đại lục, còn tìm hiểu tình huống trên đại lục.
“Đi!”
Vào thành cả buổi, Lục Ly ra khỏi thành, hắn quan sát bản đồ, quyết đoán phi độ hư không mà đi. Tuy cường giả của Đan gia không truy sát, nhưng Lục Ly tin tưởng Đan gia tuyệt đối sẽ không chịu để yên. Đại gia tộc để ý nhất là thể diện, đâu dễ bỏ qua?
Nếu mặt ngoài không có người truy sát, vậy chắc chắn âm thầm phái người truy sát, rất có thể điều động cường giả siêu cấp ra tay. Đan gia không chỉ có một cường giả cấp Lĩnh Chủ.
“Liên tục chạy đi, tranh thủ trong vòng năm ngày đến mạn bắc Thần Phong đại lục.”
Lục Ly nhìn lướt qua bản đồ nhẹ gật đầu, chỉ cần đi vào khu vực mạn bắc Thần Phong đại lục thì người của Đan gia sẽ khó truy sát hơn.
Một đường phi độ hư không, năm ngày sau, Lục Ly đi vào khu vực mạn bắc Thần Phong đại lục, trong lòng hắn xem như thở phào một hơi, ít nhất bên này đa số gia tộc sẽ không chủ động giúp đỡ Phượng Hậu bao vây tiễu trừ hắn.
Nhưng Lục Ly không dừng lại, hắn biết phía sau chắc chắn có truy binh, còn không phải truy binh bình thường, chắc chắn là chí cường giả của Đan gia, ít nhất cỡ Ngũ Kiếp Thiên Thần, nếu là Lục Kiếp, vừa đến gần sẽ đánh chết hắn ngay.
Lục Ly lại lần nữa liên tục phi độ hư không ba ngày, hắn ngừng lại trong một dãy núi lớn. Lục Ly vẫn hết sức thận trọng, bố trí sáu, bảy truyền tống trận đơn hướng, mỗi nơi đều bố trí cấm chế nhỏ, chỗ hắn nghỉ tạm thì khiến Huyết Linh Nhi bố trí mấy cái thần văn, còn để nó hộ pháp cho hắn.