Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 3283 - Chương 3270: Vẽ Vòng Lập Công

Bất Diệt Long Đế Chương 3270: Vẽ vòng lập công

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Huyết Linh Nhi truyền âm:

“Có sức đánh một kích, hiện tại năng lượng trong cơ thể chỉ có thể thả ra một lần công kích, sau đó đành bó tay chịu trói.

“Một kích?”

Lục Ly cắn răng, chuẩn bị tự mình ra tay chống cự, trong khoảng thời gian này hồi sức, hắn miễn cưỡng khôi phục một ít, cũng có thể ra tay mấy lần. Nếu sức chiến đấu của Đan Cửu Đăng giống như lúc trước thì đánh cỡ nào cũng phải chết, hiện tại phỏng chừng người này rất yếu ớt, sức chiến đấu giảm mạnh, Lục Ly có sức liều một phen.

Hạt châu xương trắng kia là mảnh nhỏ thánh binh, cho nên Lục Ly lấy ra thần thiết, hắn suy nghĩ một hồi, ánh mắt nhìn qua mấy món báu vật thượng cổ bên cạnh, những báu vật thượng cổ này đều rất mạnh, có lẽ có thể giúp hắn đỡ một chút?

Hào Giác? Không đủ chắn.

Nhẫn quá nhỏ, không dùng binh khí được, chưa luyện hóa chiến giáp, còn lại bức tranh sơn thủy. Cuộn tranh dài rộng vừa khớp với hình người, có nên dùng nó đỡ đòn không?

Vèo!

Đan Cửu Đăng ở bên ngoài sắp đến gần, Lục Ly không kịp nghĩ nhiều, thần niệm của hắn khóa chặt Đan Cửu Đăng, khi người này sắp xông tới gần thì Lục Ly thu U Linh Vương vào, ném vào U Tuyền Thủy.

- Hây!

Lục Ly rống to một tiếng, Thần Lực điên cuồng vận chuyển, thần thiết bắn ra ánh sáng kinh thiên, thần uy mênh mông khuếch tán ra, hư không chấn động.

- Là giờ phút này!

Lục Ly thấy Đan Cửu Đăng xông đến, rống to một tiếng lao ra từ Thiên Ly Châu, một bàn tay cầm thần thiết, một bàn tay khác cầm cuộn tranh xuất hiện ở bên ngoài.

- Chết!

Lục Ly thét to, hóa thành ánh sáng trắng vọt tới trước mặt Đan Cửu Đăng, giơ thần thiết đánh mạnh về phía Đan Cửu Đăng.

- A...

Đan Cửu Đăng tuyệt đối không ngờ Lục Ly dám chủ động công kích mình. Nhưng hắn sống hơn hai mươi vạn năm, trải qua vô số trận chiến đấu, kinh nghiệm chiến đấu hơn xa thanh niên trẻ như Lục Ly.

Đan Cửu Đăng ném hạt châu xương về phía thần thiết của Lục Ly, một tay khác cầm cây trường thương bỗng đâm hướng Lục Ly, hoàn toàn bỏ qua cuộn tranh trong tay Lục Ly.

Bức tranh này chưa bị luyện hóa, cho nên không thể thúc đẩy, không có bất cứ thần uy, cộng thêm trên tranh sơn thủy không có quá nhiều thần văn, thoạt trông không giống như trọng bảo.

Ầm ầm ầm!

Trường thương rõ ràng là chí bảo, khi vận dụng thì từng dải sáng nở rộ, mũi thương xẹt qua đâu là không gian xuất hiện vết nứt, như mạng nhện, từng luồng khí cơ khủng bố từ mũi thương khuếch tán ra, cảm giác có thể xuyên qua hết thảy.

Toàn thân Lục Ly căng cứng, trong linh hồn dâng lên cảm giác nguy hiểm trí mạng. Lục Ly không ngờ thực lực của Đan Cửu Đăng bị suy yếu nhiều như vậy mà vẫn có sức chiến đấu mạnh mẽ, nếu bị trường thương đâm trúng người thì phỏng chừng hắn không chừa mẩu vụn.

Oong!

Khoảnh khắc này, Lục Ly không thể suy nghĩ nhiều, chỉ đành thả Thánh Hoàng Chi Nữ ra. Thánh Hoàng Chi Nữ hóa thành tia chớp vỗ xuống đầu Đan Cửu Đăng.

Ầm ầm ầm!

Hạt châu xương trắng va chạm với thần thiết, không gian lập tức bị xé rách, sóng xung kích khủng bố nổ tung thổi quét bốn phía, sương mù màu tím xung quanh bị đánh tan.

Bùm!

Cơ hồ cùng lúc, trường thương đâm vào cuộn tranh, Lục Ly không chú ý hạt châu xương trắng, sự chú ý tập trung vào trường thương. Nếu cuộn tranh không chịu nổi thì hắn sẽ chết không có chỗ chôn.

- A?

- Ủa?

Hai tiếng kêu kinh ngạc cùng vang lên, trong mắt Lục Ly, Đan Cửu Đăng lộ tia giật mình. Bởi vì cây trường thương khủng bố đâm vào cuộn tranh, không đâm thủng được.

Không sai!

Trường thương đâm lút vào cuộn tranh, giống như là đâm vào trong nước, không có bất cứ gợn sóng, không có bất cứ động tĩnh, nửa khúc trường thương biến mất.

Trường thương chẳng những không đâm xuyên qua cuộn tranh, cũng không có động tĩnh gì, giống như bên trong cuộn tranh có một thế giới, nửa khúc trường thương đâm vào thế giới khác.

Bùm!

Thần thiết và hạt châu xương trắng va chạm vào nhau dẫn đến vụ nổ lớn, Lục Ly và Đan Cửu Đăng đều bị chấn bay ra, Thánh Hoàng Chi Nữ cũng bị đánh bay. Tay của Thánh Hoàng Chi Nữ vốn sắp vỗ trúng Đan Cửu Đăng, tiếc rằng bị hắn lấy một món pháp khí khác ra ngăn trở.

- Phụt!

Lục Ly vốn đã bị thương, giờ phút này tình trạng vết thương càng nặng, bị hất văng ra, người ở giữa không trung máu phun như suối.

Lục Ly lao vào Thiên Ly Châu, Thánh Hoàng Chi Nữ cũng bị thu vào, hắn thả U Linh Vương ra, cầm Thiên Ly Châu lao nhanh đi.

Lục Ly đã đi rồi, Đan Cửu Đăng còn ngây ra tại chỗ, hắn không hiểu. Tại sao trường thương của hắn đã đâm cuộn tranh, đâm xuyên vào rồi mà không tạo thành bất cứ tổn thương gì cho Lục Ly, cuộn tranh cũng không bị rách.

- Đây là chí bảo gì?

Đan Cửu Đăng sống hơn hai mươi vạn năm, còn là cường giả của Đại Đế gia tộc, có thể nói thấy rộng biết nhiều, đã gặp qua các loại báu vật kỳ dị, nhưng lần đầu tiên thấy loại báu vật này.

- Chẳng lẽ là chí bảo thượng cổ?

Mắt Đan Cửu Đăng sáng ngời, rõ ràng Lục Ly chưa luyện hóa báu vật này, Lục Ly không rót vào Thần Lực, báu vật cũng không có bất cứ dao động thần uy.

Báu vật chưa luyện hóa đã mạnh như vậy, nếu luyện hóa rồi thì còn mạnh tới mức nào? Phải chăng có thể đỡ công kích từ cường giả siêu cấp?

Đan Cửu Đăng vốn định đánh trống rút lui, nhưng ngẫm lại báu vật này khiến nỗi lòng của hắn kích động, bắt lấy hoặc là đánh chết Lục Ly thì báu vật sẽ thuộc về hắn.

Bùm!

Đợt tấn công vừa rồi khiến Đan Cửu Đăng càng suy yếu, nếu bất chấp rượt theo thì cho dù có thể đuổi theo kịp cũng không bắt được Lục Ly.

- Luyện hóa!

Đan Cửu Đăng cắn răng một cái, lấy ra một hộp ngọc, nhìn liền biết là hàng cao cấp, chẳng những chất liệu tốt mà mặt trên còn có rậm rạp thần văn. Cái hộp đã cấp cao như vậy, thứ bên trong tuyệt đối là báu vật hàng đầu.

Oong!

Đan Cửu Đăng mở ra vực môn, một luồng sáng trắng bay ra, một gốc thần dược sắp bay đi nhưng bị hắn bắt lấy. Thần dược này phi thường cấp cao, là thần dược đứng đầu nhất, một gốc thần dược giá trị ít nhất hàng trăm ức Thần Thạch, chỉ gặp chứ không thể cầu.

Thần dược này là Đan Cửu Đăng để dành, chỉ cần còn một hơi, sau khi luyện hóa lập tức có thể khôi phục đến trạng thái cao nhất, thần dược này không phải Đan gia ban cho, là chính hắn ngày xưa kiếm được trong một tuyệt địa.

Bình Luận (0)
Comment