Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Ta tự mình đi xuống, ta không tin!
Tửu Lão thầm quyết tâm, ở đây càng lâu càng bất lợi cho bọn họ, năm người tiến vào nhưng không bắt được một võ giả nho nhỏ, hắn không chịu nổi mất mặt.
Tửu Lão chậm rãi bay đi, con ngươi chuyển động, đi vào trong hồ. Thần niệm khóa chặt Lục Ly ở bên dưới, trong mắt đều là sát khí, hiện tại hắn thậm chí không nghĩ đến việc bắt giữ Lục Ly, chỉ mong một chiêu lấy mạng Lục Ly.
Lục Ly cách xa chỉ có trăm dặm, nếu như là lúc bình thường khoảng cách đó chẳng đáng nhắc tới, Tửu Lão tùy tiện đâm một chỉ liền có thể khiến Lục Ly tan xương nát thịt. Giờ phút này hắn không dám ra tay, chỉ có thể chậm rãi bay hướng Lục Ly.
Rào rào!
Tửu Lão chưa kịp lao xuống thì nước hồ đã dâng lên, vô số rồng nước vọt tới. Tửu Lão không lùi lại, tay ngưng tụ một luồng sáng chói mắt, tiếp đó vô số quả cầu ánh sáng phát sáng quanh người hắn, quả cầu xoay tít bao phủ toàn thân hắn.
Bùm bùm bùm!
Những con rồng nước lao đến đụng vào quả cầu ánh sáng, một đám quả cầu bị đánh tan, nhưng Tửu Lão nhanh chóng ngưng tụ cái mới, quả cầu ánh sáng vô cùng vô tận, rồng nước liên miên không ngớt, triệt tiêu lẫn nhau, không thể tổn thương Tửu Lão một ly.
Một trưởng lão còn lại lớn tiếng khen hay:
- Hay!
Nếu bầy rồng nước không thể phá vỡ phòng ngự của Tửu Lão thì Lục Ly tựa như con kiến bò trên tay, chạy cỡ nào cũng không thoát được.
Lục Ly ở bên dưới thấy cảnh này, lòng chùng xuống, trong tay hắn lấy ra cuộn tranh, thần thiết, chuẩn bị liều mình một trận.
Huyết Linh Nhi truyền âm vang lên:
“Chủ nhân đừng nhúc nhích, nếu không thì ngươi sẽ nháy mắt bị đánh thương. Ngươi đừng sốt ruột, hiện tại có hai con đường để đi, ngươi hãy chọn một cái.”
Huyết Linh Nhi liên tục truyền âm nói:
“Đường thứ nhất, ta tác động thần văn công kích cường giả này, nhưng khả năng đánh lui hắn không quá lớn, nếu không cách nào đánh lui thì ngươi hãy liều mạng công kích, xem thử có thể bị thương nặng hắn hay không. Nếu làm hắn bị thương nặng thì những người khác không đáng e ngại.”
“Con đường thứ hai là ta phá hỏng tất cả thần văn, dẫn tới chủ thần văn nổ tung, đến lúc đó làm nổ không gian phía trước có lẽ sẽ giải trừ giam cầm, ngươi có cơ hội phi độ hư không trốn chạy. Đương nhiên... nếu không gian không giải trừ giam cầm thì ngươi rất có thể sẽ chết ở bên trong.”
“Hả?”
Lục Ly nhăn mặt, hai con đường đều không tốt, trong tích tắc hắn làm ra quyết định, hắn truyền âm nói:
“Thử loại thứ nhất trước, nếu không được thì ngươi lập tức phá hư thần văn, ngọc đá đều nát!”
Tính cách của Lục Ly luôn là như thế, không đến phút cuối sẽ không buông bỏ, thật sự không có biện pháp thì đành chết chùm.
Nước hồ càng sôi sục, rồng nước càng lúc càng cường đại, từng con rồng nước lao về phía Tửu Lão. Tửu Lão buộc phải cấp tốc ngưng tụ vòng sáng, hắn vốn định xông tới gần Lục Ly, nhưng bị bắt dừng lại.
Lục Ly chủ động lao hướng Tửu Lão. Tửu Lão có thể chống cự công kích của rồng nước, Lục Ly không còn cách nào khác, chỉ có thể liều mạng công kích. Nếu như có thể đánh bị thương Tửu Lão, buộc Tửu Lão lui về thì Lục Ly ở trong hồ an toàn vô cùng.
- Hừm hừm!
Nhìn thấy Lục Ly chủ động vọt tới, trong mắt Tửu Lão lộ ý cười châm chọc, hắn không nhúc nhích, ở trong hồ đợi Lục Ly lại đây. Trong tay hắn ánh sáng lấp lánh, vô số quả cầu ánh sáng ngưng tụ, bao trùm toàn thân hắn.
Lục Ly cấp tốc tới gần, không dám vận dụng Thần Lực, sợ dẫn tới rồng nước công kích. Khi hắn đến gần Tửu Lão nghìn trượng thì Huyết Linh Nhi truyền âm:
“Chủ nhân, công kích đi, sau khi công kích xong thì đừng nhúc nhích, đừng thả ra công kích nào!”
- Hây!
Tốc độ của Lục Ly thoáng chốc tăng vọt, thần thiết xuất hiện trong tay, một bàn tay khác cầm cuộn tranh, cùng lúc đó đó hắn thả quỷ ảnh ra, quỷ ảnh dẫn đầu xé gió lao về phía Tửu Lão.
- Ha ha!
Tửu Lão lạnh lùng cười, mặc cho quỷ ảnh đi vào trong thân thể, hắn tin tưởng dựa vào độ cứng linh hồn của hắn và Yêu Hồn ở bên trong thì dư sức chống cự quỷ ảnh.
Oong!
Vào giây phút này, thần văn ở đáy hồ phát sáng, rồng nước ở bốn phía tan rã. Nếu rồng nước công kích thì Lục Ly không thể tấn công, nếu không sẽ bị rồng nước tổn hại nặng.
- Hây!
Lục Ly bất chấp tất cả, dù đối mặt cường giả cấp Lĩnh Chủ thì hắn cũng chỉ có thể cứng rắn đối kháng. Lục Ly một tay giơ thần thiết điên cuồng rót vào Thần Lực, một tay cầm cuộn tranh chắn ở trước mặt.
Oong!
Khi Lục Ly ra tay, thần văn ở bên dưới dao động, sau đó nước hồ dâng lên, dường như có rồng nước muốn ngưng tụ công kích. Đây là Huyết Linh Nhi phối hợp, thật ra rồng nước tuyệt đối không công kích, chẳng qua làm phân tâm Tửu Lão.
- Ha ha!
Tửu Lão lại cười, thần thiết của Lục Ly đánh tới, Tửu Lão không lấy ra báu vật giống như mảnh nhỏ thánh binh, trong tay hắn ánh sáng lấp lánh, tiếp đó một thuẫn ánh sáng màu nâu tỏa sáng. Quang thuẫn xoay tít trong tay Tửu Lão, bên trong có các con rồng màu nâu bay lượn.
Bùm!
Thần thiết đánh vào quang thuẫn xoay tròn, bị bật ngược về, quang thuẫn không nổ tung, ánh sáng hơi tối xuống.
Vèo!
Một bàn tay khác của Tửu Lão tùy ý vung lên, một mũi nhọn ánh sáng hiện ra, không bắn về phía cuộn tranh mà chém vào bàn tay cầm thần thiết của Lục Ly.
Tốc độ của mũi nhọn ánh sáng quá nhanh, chém trúng tay Lục Ly, bàn tay nháy mắt bị cắt đứt, thần thiết bay ra ngoài.
Tay Lục Ly tuôn máu, ánh mắt lộ ra cay đắng, hắn và cường giả cấp Lĩnh Chủ quả nhiên không cùng cấp bậc, giống như một đứa con nít đối diện nam nhân vạm vỡ, mặc cho đứa nhỏ nhảy nhót cỡ nào cũng không đỡ nổi một đòn của nam nhân vạm vỡ.
“Huyết Linh Nhi, ra tay, phá hư thần văn!”
Lục Ly gào thét, căn bản không thể nào đánh lui Tửu Lão, vậy chỉ còn lại đường cuối cùng, phá hoại thần văn ở đây, dẫn phát thần văn trong toàn bộ Trớ Chú Chi Địa nổ lớn.
Đến lúc đó nếu không gian giải trừ giam cầm thì Lục Ly có cơ hội phi độ hư không. Nếu không thể giải trừ giam cầm, vậy cả đám người cùng chết đi.
“Cuộn tranh này là chí bảo thượng cổ mà Đăng Tổ đã nói?”