Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Tửu Lão nhìn chằm chằm cuộn tranh trong tay Lục Ly, trong mắt nóng cháy. Tuy rằng nhìn không ra báu vật này có cái gì kỳ lạ nhưng chắc chắn Đan Cửu Đăng sẽ không gạt người, giờ phút này Lục Ly cầm nó che ở trước mặt cũng chứng minh điểm này.
Vèo!
Tửu Lão nhìn thấy Lục Ly lùi nhanh, tùy tay bắn ra một chỉ phong nhắm vào cuộn tranh. Hắn muốn nhìn xem cuộn tranh này có mạnh như Đan Cửu Đăng đã nói hay không.
Oong!
Chỉ phong bắn vào cuộn tranh, cuộn tranh lóe tia sáng, tiếp đó chỉ phong biến mất, cuộn tranh không bị tổn hại gì, thậm chí không rung lên.
“Quả nhiên là chí bảo!”
Tửu Lão lộ vẻ mặt vui mừng, công kích vừa rồi của hắn không quá mạnh, nhưng cuộn tranh này không có bất cứ tổn hại, thậm chí không rung nhẹ đủ chứng minh rất nhiều chuyện. Mấu chốt nhất là cuộn tranh này chưa bị luyện hóa, nếu luyện hóa rồi thì chắc chắn uy lực tăng lên gấp đôi.
Oong!
Khi Tửu Lão muốn tiếp tục bay xuống phía dưới thì hồ nước bốn phía kịch liệt dâng lên, vô số rồng nước bay về phía hắn. Lục Ly không vận dụng Thần Lực cho nên không bị công kích.
- Ha ha!
Tửu Lão lạnh lùng cười, Lục Ly là muốn sắp chết giãy giụa một phen? Giãy giụa có ý nghĩa gì? Rồng nước ở đây khó mà phá vỡ phòng ngự của Tửu Lão, hắn đến gần liền có thể dễ dàng bóp chết.
Vèo!
Tửu Lão vừa thả ra vô số quả cầu ánh sáng phòng ngự vừa chậm rãi bay hướng Lục Ly. Tửu Lão không để ý tới mảnh nhỏ thánh binh mới bay vụt khỏi tay Lục Ly, bắt lấy hoặc là đánh chết Lục Ly rồi thì mảnh nhỏ thánh binh sẽ thuộc về hắn. So sánh mảnh nhỏ thánh binh, hắn càng để ý là cuộn tranh trong tay Lục Ly.
Oong!
Quỷ ảnh bay ra khỏi đầu Tửu Lão, là Lục Ly triệu hồi, quỷ ảnh công kích lâu như vậy không có bất cứ hiệu quả, tiếp tục ở trong đầu Tửu Lão cũng vô nghĩa. Lát nữa Huyết Linh Nhi sẽ ra tay, Lục Ly tự nhiên muốn thu về quỷ ảnh.
Tửu Lão truyền âm qua:
“Đừng giãy giụa, bó tay chịu trói đi, cùng ta trở lại, tộc vương chưa chắc sẽ giết ngươi, nếu ngươi còn muốn phản kháng thì lát nữa có lẽ sẽ chết rất thảm!”
Lục Ly lui về đáy hồ không nói một lời, ăn một viên dược chữa thương. Tửu Lão cấp tốc tới gần, khi cách Lục Ly nghìn trượng thì lòng bàn tay của hắn sáng lên chuẩn bị công kích.
“Chủ nhân chuẩn bị!”
Huyết Linh Nhi truyền âm vang lên, tiếp đó đáy hồ sáng lên, càng lúc càng sáng. Lần này nước trong hồ không dao động, rồng nước lúc trước dâng lên cũng bình ổn lại.
Oong!
Từng mảnh thần văn phát sáng, giống như rồng lửa xâu chuỗi ở đáy hồ, nguyên đáy hồ sáng như ban ngày. Đáy hồ rung bần bật giống như sắp động đất, từng luồng hơi thở nặng nề đột nhiên khuếch tán ra, bao phủ toàn bộ Huyết Hồ.
Vù vù vù!
Nguyên Trớ Chú Chi Địa nổi gió, sương mù màu tím lăn lộn, từng luồng hơi thở nặng nề lấy hồ làm trung tâm khuếch tán đi bốn phương tám hướng.
Ầm ầm ầm!
Lấy hồ làm trung tâm, mặt đất không ngừng chấn động, trời đất quay cuồng, dường như đất đai sắp sụp xuống, toàn bộ thế giới hủy diệt.
- Chuyện gì xảy ra?
Trưởng lão đứng trên bờ hoàn toàn thay đổi sắc mặt, ba người chữa thương trong Thần Khí không gian đều cảm giác không đúng, lần lượt vọt ra.
- A? Tiểu tử, ngươi điên à?
Tửu Lão hoàn toàn thay đổi sắc mặt, cảm ứng một chút, giận dữ quát:
- Ngươi dám kích phát thần văn ở đây? Mau dừng lại, nếu không thì ngươi sẽ là người chết đầu tiên!
- Ha ha ha!
Lục Ly cười to, giống như người điên, hắn trầm giọng rống:
- Ta vốn đã không định sống, cùng chết đi!
Sau khi Lục Ly rống lên, vô số nơi ở đáy hồ bắt đầu nổ tung, nước hồ bắn lên sóng cao vạn trượng, từng luồng hơi thở càng thêm khủng bố từ đáy hồ truyền ra, Tửu Lão cùng tất cả mọi người trong đầu đều hiện ra nguy hiểm trí mạng.
- Đi!
Nhiều năm đi trên lằn ranh sống chết khiến đám người Tửu Lão có ý thức chạy trốn theo bản năng.
Tửu Lão từ đáy biển vọt nhanh lên, tức giận quát:
- Chạy đi!
Tuy không biết Lục Ly làm cách nào kéo chủ thần văn nổ tung, nhưng thần văn của Trớ Chú Chi Địa khủng bố như vậy, nơi này một khi nổ tung thì ước chừng dưới Đại Đế không ai sống nổi.
Vù vù vù!
Bốn người khác đều bị dọa, Tửu Lão vừa quát, bọn họ như bốn con thỏ bị hoảng sợ chạy ra khu vực bên ngoài với tốc độ nhanh nhất.
Vèo!
Lục Ly cũng động, lắc người thu lại thần thiết, Huyết Linh Nhi lao vào trong thân thể của hắn, truyền âm nói:
“Chủ nhân, hiện tại chờ xem số trời!”
Oong!
Lục Ly một bàn tay liên tục hư không vẽ trận, muốn mở ra vực môn. Kết quả vừa xuất hiện vực môn lập tức sụp đổ, hắn không bỏ cuộc, hết lần này đến lần khác vẽ trận.
Thân thể của hắn hiện tại rất yếu ớt, tuyệt đối không lao ra Trớ Chú Chi Địa được. Hơn nữa cho dù lao ra thì đám người Tửu Lão sẽ bỏ qua cho hắn sao? Cho nên, đường ra duy nhất của Lục Ly là phi độ hư không rời đi.
...
- Tình huống bên trong thế nào?
Bên ngoài Trớ Chú Chi Địa, một đám người sốt ruột chờ đợi, Đan Cửu Đăng mặt ngoài không lộ vẻ gì, trong lòng hơi sốt ruột. Không phải vì cuộn tranh, mà là vì tôn nghiêm của Đan gia. Nếu đám người Tửu Lão đi vào rồi tay không đi ra thì quá mất mặt.
Dựa theo lẽ thường thì đám người Tửu Lão đã sớm thành công, dù sao cường giả cấp Lĩnh Chủ hành động, nên sớm tìm được Lục Ly, hơn nữa dễ dàng bóp chết hắn.
Ầm ầm ầm!
Mặt đất bỗng rung rinh, từ trong Trớ Chú Chi Địa truyền ra hơi thở cuồng bạo lạ thường, không gian dao động mạnh, cảm giác như bên trong là kho thuốc nổ, sắp nổ tung.
- Nguy rồi!
Đan Cửu Đăng có kinh nghiệm cực kỳ phong phú, hắn gào thét:
- Thông báo cả đám người, lập tức rút lui, đi càng xa càng tốt, Trớ Chú Chi Địa rất có thể sắp... nổ!
- Sắp nổ... nổ?
Trưởng lão của Trần gia môi mấp máy, sau đó gào rú lên. Võ giả Trần gia ở xa nghe tiếng hét thì vừa thụt lùi vừa hú dài, một đường truyền qua.
Ầm ầm ầm!
Truyền tiếng huýt gió cần thời gian, không đợi tiếng huýt gió chuyển đến chỗ tất cả mọi người thì trong Trớ Chú Chi Địa phát ra tiếng nổ kịch liệt. Không gian chính giữa Trớ Chú Chi Địa bị xé rách, xuất hiện một lỗ đen lớn, vô số khe nứt không gian lan tràn, hơi thở khủng bố đến cực độ khuếch tán ra, truyền khắp phạm vi vạn dặm.