Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Đảo rất lớn, nhưng trong này là khu vực lửa tầng thứ ba, phạm vi không quá lớn, thần niệm của mọi người cường đại, tản ra tuần tra sơ thì Lục Ly không thể trốn chạy được.
Mấy trưởng lão lập tức tản ra, đi lòng vòng bên trong. Lục Ly ở trong lửa cảm ứng được, lập tức âm thầm kêu khổ. Bác Long thuật của hắn chỉ có thể kéo dài nửa canh giờ, chờ hết thời gian thì hắn sẽ trở nên vô cùng yếu ớt, chắc chắn sẽ bị lửa đốt chết.
Vèo!
Lục Ly chạy nhanh bên trong, vừa vắt óc nghĩ cách. Vấn đề là nơi này không thể đi vào Thần Khí không gian, cũng không thể phi độ hư không, bên ngoài bị phong tỏa, hắn trốn không thoát, có thể làm thế nào?
“Huyết Linh Nhi, ngươi có biện pháp bố trí thần văn tránh lửa không?”
Lục Ly hỏi thăm, Huyết Linh Nhi truyền âm:
“Nếu là lửa bình thường thì được, nhưng lửa ở đây quá khủng bố, trước mắt ta còn chưa có năng lực đó.”
“Báu vật thượng cổ thì sao?”
Lục Ly suy nghĩ một hồi, thử lấy ra báu vật thượng cổ, nhưng rồi không thể lấy ra một món, đừng nói Thần Khí không gian, không gian giới chỉ cũng không thể dùng ở đây.
Lục Ly không có biện pháp, chỉ có thể một bên tiếp tục chạy nhanh, một bên tìm kiếm, nhìn xem có khu vực kỳ dị nào có thể trốn lửa không.
- Ủa?
Đột nhiên, Lục Ly con ngươi co rút, hắn phát hiện một chỗ, nơi đó có một đám kiến, những con kiến bò ra bò vào trong một cây to.
“Chỗ này cũng có kiến?”
Lục Ly rất bất ngờ, hơn nữa gốc cây không bị đốt cháy? Lửa bá đạo như vậy, cường giả Ngũ Kiếp đều không chịu nổi, vậy mà gốc cây này chống chọi được?
Lục Ly chạy nhanh qua, bắt lấy một con kiến. Con kiến chỉ to cỡ ngón út, Lục Ly bắt lấy con kiến, nó há mồm cắn, không ngờ cắn thủng một lỗ trên lòng bàn tay của hắn.
“Kiến rất mạnh!”
Lục Ly thầm lấy làm lạ, hắn thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng, phát hiện năng lượng hỏa hệ dâng trào trong con kiến, lúc nãy nó há mồm phun ra lửa.
“Hưm?”
Trong đầu Lục Ly nảy ra một ý tưởng to gan, trong người con kiến này có nhiều năng lượng hỏa hệ như vậy, trực tiếp ăn vào có khi nào khiến chính mình có sức đề kháng với lửa mạnh hơn?
Nếu con kiến này có thể sống sót trong lửa tím, vậy hắn ăn một ít con kiến thì phải chăng cũng có thể chống cự hỏa lửa?
Mắt Lục Ly lộ tia dứt khoát, đập chết con kiến mình bắt được rồi bỏ vào miệng, sau đó nhắm mắt cố gắng nhai. Phòng ngự của con kiến không mạnh, bị Lục Ly cắn nát nuốt vào.
- A!
Rất nhanh, Lục Ly gào thét, ôm cổ lăn lộn dưới đất, hắn cảm giác như bị ném vào chảo dầu, nội tạng bị lửa cường đại đốt cháy.
Bùm!
Bùm!
Hắn không ngừng lăn lộn dưới đất, gào thét, gầm rống, vô cùng thê thảm. Đám người Ngô Thanh ở bên ngoài không tra xét được tình huống bên trong, thần niệm ở khu vực lửa tím bị hạn chế gắt gao. Bọn họ nghe tiếng gầm gừ của Lục Ly thì mừng rỡ, xem ra Lục Ly không chịu nổi lửa tím, sắp bị đốt chết?
Lục Ly lăn lộn nửa nén hương mới nằm sấp xuống đất thở hồng hộc, trong mắt của hắn đều là nghĩ mà sợ. Nếu không phải thả ra Bác Long thuật, vừa rồi năng lượng hỏa hệ bá đạo đã đốt chết hắn.
- Ủa?
Lục Ly đột nhiên vươn tay ra, phát hiện thịt khét trên tay chậm rãi khép lại, năng lượng trong Hỏa Nghĩ có công hiệu chữa khỏi.
“Ăn!”
Lục Ly mừng rỡ, giống như rớt xuống vực chợt thấy một sợi dây. Hắn bắt lấy hai con kiến, đập chết rồi nuốt chửng, sau đó lăn lộn dưới đất gào thét.
- A?
Nhóm Ngô Thanh ở bên ngoài nghe thấy Lục Ly hét thảm, rất là ngạc nhiên. Vừa rồi Lục Ly gào la rồi dần ngừng bặt, bọn họ đều cho rằng Lục Ly chết rồi, không ngờ lúc này lại hét lên.
Lần này lâu khoảng nửa nén nhang, Lục Ly lại im lặng, chờ giây lát Lục Ly, lại hét thảm lên. Nhóm Ngô Thanh ngó nhau, Lục Ly ở bên trong rốt cuộc làm cái gì?
Hắn có thể hét thảm nhiều lần như vậy nhưng không chết, đám người đều có loại cảm giác không ổn, chẳng lẽ Lục Ly có thể chịu đựng được lửa trong đó?
Thời gian dần trôi qua, Lục Ly ở bên trong một lần mười con kiến, ăn càng nhiều kiến, hắn dần ít đau đớn hơn.
Hắn vui sướng bất ngờ phát hiện một điều, cơ thể bị lửa đốt phỏng dần lành lại, Hỏa Nghĩ chẳng những có năng lượng cường đại, còn có thể giúp hắn chữa khỏi tình trạng vết thương.
Sau khi phát hiện điểm này, Lục Ly bắt đầu liều mạng ăn Hỏa Nghĩ, một lần ăn mấy chục con. May mà trong gốc cây không ngừng chui ra Hỏa Nghĩ, nếu không thì làm gì có nhiều Hỏa Nghĩ cho hắn ăn.
Ăn trên trăm con Hỏa Nghĩ, Lục Ly phát hiện ngũ tạng lục phủ tăng mạnh sức đề kháng với Hỏa Nghĩ, thân thể của hắn dường như cũng biến mạnh một ít, mắt thấy Bác Long thuật sắp hết giờ, trong lòng Lục Ly rất là sốt ruột.
Tuy ăn nhiều Hỏa Nghĩ, nhưng Lục Ly cảm giác vẫn chưa thể chịu đựng lửa màu tím. Bởi vì Bác Long thuật khiến thân thể của hắn cường đại gấp mấy chục lần, chờ đến giai đoạn suy yếu của Bác Long thuật thì thân thể của hắn sẽ yếu ớt gấp mấy chục lần, làm sao có thể chịu đựng được lửa tím?
Lục Ly đảo tròng mắt, nhìn qua gốc cây kia, hình như nó là ổ của Hỏa Nghĩ? Có lẽ Hỏa Nghĩ gặm cắn gốc cây này mới có thể sống ở bên trong?
Vèo!
Lục Ly bay đến bên cạnh gốc cây, tay biến thành móng vuốt chộp mạnh vào cây. Vang lên âm thanh trầm, tay của Lục Ly cảm giác như chộp vào hàn thiết, nếu là cây bình thường đã sớm bị hắn bóp nát, nhưng gốc cây này cứng rắn như thế sao?
- Hây!
Lục Ly co tay thành nắm đấm, năng lượng trong bảy trăm hai mươi huyệt đạo trong cơ thể điên cuồng tuôn ra, Lục Ly đấm vào một góc của cây.
Ầm!
Lần này gốc cây bị Lục Ly đánh rớt một góc nhỏ, hắn vội bắt lấy, định cắn, kết quả gãy hai cái răng, vụn gỗ này quá cứng rắn, không thể cắn nát.
Lục Ly chỉ có thể lấy ra, Thần Lực vận chuyển định luyện hóa gỗ vụn. Lần này có hiệu quả, Thần Lực luyện hóa một lúc, vụn gỗ rất nhanh tan rã, biến thành từng luồng năng lượng đi vào thân thể Lục Ly.
- A!
Lần này Lục Ly càng thảm, cảm giác một luồng năng lượng cực kỳ bá đạo đi vào thân thể, ở trong thân thể va đụng lung tung, càng như đoàn lửa muốn đốt cháy hắn.