Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Phàn Sơn cư sĩ mặc đạo bào, thoạt nhìn tiên phong đạo cốt, dáng người cao gầy, còn có râu dài, vừa nhìn vẻ ngoài đã tạo ra cảm giác thật lợi hại.
Trong tay hắn cầm phất trần, trên người mặc một bộ trường bào ám kim, phía trên có rất nhiều thần văn. Sau khi hắn tiến vào khu vực lửa đỏ, trên trường bào sáng lên một đám ký hiệu, một lồng ám kim xuất hiện, không để ngọn lửa đến gần.
- Hả? Hắn không ở trong khu vực tử hỏa?
Phàn Sơn cư sĩ đứng chỗ nối tiếp giữa khu vực hồng hỏa và khu vực tử hỏa, khẽ cau mày. Trưởng lão Ngô gia cảm ứng thử, sắc mặt âm trầm, chẳng lẽ Lục Ly đã đào tẩu rồi?
- Ừm, tìm được rồi!
Sau một lát, Phàn Sơn cư sĩ hơi chau mày, trầm giọng nói:
- Hắn ở nơi nối tiếp khu vực tử hỏa và khu vực bạch hỏa, tiểu tử này cũng thật lợi hại.
- Tiểu tử?
Người gần đó hơi kinh ngạc, bề ngoài Lục Ly thoạt nhìn như một lão nhan, tuy Phàn Sơn cư sĩ tuổi rất lớn, nhưng gọi tiểu tử cũng không thích hợp lắm?
Ha ha ha!
Phàn Sơn cư sĩ cười cười, giải thích:
- Hắn mang mặt nạ Thiên Biến, che giấu khí tức sinh mệnh, kỳ thật hắn vẫn còn trẻ tuổi. Tuổi trẻ như vậy mà có thành tựu như thế, coi như không tồi, hẳn là hậu nhân của Tử Đế.
Phàn Sơn cư sĩ nói ra tuổi tác của Lục Ly, lời nói tràn đầy tự tin, khiến người ta rất tin phục. Trưởng lão Ngô gia chắp tay nói:
- Cư sĩ lợi hại, vậy làm phiền cư sĩ rồi.
- Ha hả!
Phàn Sơn cư sĩ phất tay áo nói:
- Chỉ thuận tay mà thôi, chư vị chờ ở đây, ta đi rồi trở về.
Phàn Sơn cư sĩ chân đạp bộ pháp kỳ dị, thân hình phiêu dật, vọt vào khu vực tử hỏa. Hắn vung phất trần, tử hỏa kia lại tách ra hai bên, tạo một đường cho hắn đi.
- Lợi hại thật!
Mọi người nhìn thấy mà trợn mắt há hốc mồm, đây cũng không phải ngọn lửa bình thường, lại dễ dàng dẹp đi tử hỏa như vậy. Trên mặt trưởng lão Ngô gia lộ ra sắc mặt vui mừng, xem ra lần này Lục Ly phải chết không thể nghi ngờ.
- Có người đến đây?
Lục Ly đang ngồi xếp bằng bên trong, đột nhiên mở ra hai mắt. Hắn vẫn luôn thúc giục Đại Đạo Chi Ngân, vẫn cảm ứng cảnh vật bốn phía. Một khi có người tiến vào khu vực tử hỏa, hắn sẽ lập tức biết ngay.
Hửm?
Lục Ly phát hiện người nọ không ngừng vung phất trần, tử hỏa bốn phía lại bị hắn dễ dàng thổi bay, sắc mặt Lục Ly nhất thời trở nên nghiêm trọng.
Xẹt xẹt!
Không đợi người đến đây, Lục Ly phóng ra Sát Đế Quỷ Trảm, tử hỏa bốn phương tám hướng bắt đầu điên cuồng hướng đến Phàn Sơn cư sĩ, từng ngọn lửa thổi quét đến, người bình thường sợ đã sớm bị dọa chạy rồi.
- Ha ha!
Sắc mặt Phàn Sơn cư sĩ không có nửa điểm thay đổi, hắn không ngừng vung phất trần, trên người cũng sáng lên kim mang, biến thành một tôn phật đà. Mỗi lần hắn vung phất trần đều có kim quang lóng lánh, tử hỏa này dễ dàng bị cuốn bay.
- Lợi hại thật!
Sắc mặt Lục Ly càng nghiêm trọng, đôi mắt lóe sáng, hắn lập tức phóng ra Bác Long Thuật, sau đó vọt vào khu vực bạch hỏa. Nếu tử hỏa không ngăn được Phàn Sơn cư sĩ, vậy chỉ có thể dựa vào bạch hỏa. Nếu bạch hỏa cũng không ngăn được hắn, vậy Lục Ly chỉ có thể chờ chết.
Ưm!
Vừa tiến vào khu vực bạch hỏa, cả người Lục Ly nhất thời bốc lên hơi nước. Đây là tình huống hắn có quả ám kim, nếu không có quả này, hắn tiến vào sẽ lập tức biến thành thây khô.
- Hả?
Phàn Sơn cư sĩ nhìn thấy Lục Ly lại tiến vào trong khu vực bạch hỏa, trong mắt lộ vẻ kinh nghi. Rễ cây và quả trên người Lục Ly là bảo vật gì? Lại có thể giúp hắn ngăn trở bạch hỏa?
- Vù!
Tốc độ hắn tiêu thăng, muốn thừa dịp Lục Ly chưa tiến sâu vào khu vực bạch hỏa, thử đánh chết hắn.
Xoẹt xoẹt!
Sau khi Lục Ly tiến vào, lập tức phóng ra Sát Đế Quỷ Trảm, vô số bạch hỏa phóng ra, thổi đến Phàn Sơn cư sĩ.
Vù vù!
Thân thể Phàn Sơn cư sĩ nhất thời sáng lên nhiều luồng kim quang, sắc mặt cũng trở nên vô cùng ác liệt, phất trần trong tay điên cuồng chấn động, tỏa ra khắp nơi, muốn đẩy lui bạch hỏa này.
- Không tốt, lui về!
Phất trần của hắn liên tục phất động, không gian chấn động nhưng không đẩy lui được bạch hỏa. Một luồng nhiệt thổi qua, kim quang bên ngoài cơ thể hắn nhất thời nhạt đi, đạo bào của hắn có chỗ bốc lên khói đen, râu tóc cũng bị đốt.
Cũng may, dù sao Phàn Sơn cư sĩ cũng là người siêu cường, tốc độ phản ứng đặc biệt nhanh, thân mình lui ngay về sau vạn trượng, rất nhanh dời đến khu vực tử hỏa, không bị bạch hỏa bao trùm.
Xẹt!
Đám người đứng bên ngoài xem náo nhiệt, nhìn thấy Phàn Sơn lui ra chật vật như thế, toàn bộ nhìn nhau. Truyền nhân Thiên Biến mạnh như thế, võ giả cấp bậc như Phàn Sơn cũng mặt mày xám tro đi ra, chẳng lẽ phải là cường giả cấp bậc lĩnh chủ ra tay mới có thể chấn sát hắn?
Khụ khụ!
Trên mặt đám người này càng giật mình, theo như lời của Phàn Sơn cư sĩ, Lục Ly vẫn còn trẻ tuổi, lại có thể đi vào khu vực bạch hỏa, chẳng lẽ thần thể vô thượng của hắn đã đạt đại thành rồi?
Phàn Sơn cư sĩ bại lui khiến mấy ngàn người bên ngoài trở nên ồn ào. Hơn nữa Phàn Sơn cư sĩ còn là Ngũ Khiếp đỉnh phong, hắn còn nói Lục Ly đã tiến vào khu vực bạch hỏa.
Khu vực tử hỏa, Ngũ Kiếp cũng không dám vào, đi vào khu vực bạch hỏa hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Lục Ly vốn bị Tứ Kiếp đỉnh phong đánh trọng thương, trong ấn tượng của mọi người, chiến lực của Lục Ly cũng không quá mạnh, hiện tại đột nhiên có thể đi vào khu vực bạch hỏa, điều này khiến mọi người rất khó hiểu. Lục Ly đã tăng chiến lực? Hay là lúc trước vẫn luôn che giấu thực lực?
Phàn Sơn cư sĩ đi rồi, đám người Ngô Thanh hơi đau đầu, khu vực bạch hỏa hung tàn thế nào, bọn họ tự nhiên hiểu rõ, cường giả Ngũ Kiếp bình thường quả thật không dám đi vào.
Vậy hiện tại bọn họ có thể làm gì bây giờ? Hoặc là quay về Ngô gia thỉnh cầu cường giả cấp lĩnh chủ xuất động, hoặc chỉ có thể chờ đợi lão ma càng mạnh hơn đến hỗ trợ, hoặc chờ Lục Ly tự mình đi ra.
Ngô Thanh suy nghĩ nửa canh giờ, quyết định chờ một chút!
Hiện tại về gia tộc cầu viện, vậy nói rõ Ngô Thanh không có năng lực, dù sao chuyện này là do Ngô Thanh phụ trách.