Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Dù sao đều là chết, Lục Ly cũng không muốn giao chí bảo ra ngoài, Xích Dương Tử coi trọng Thiên Chúc Quả như vậy, đây khẳng định là thần dược vô thượng.
- Thần dược vô thượng?
Lục Ly vừa nghĩ, lập tức tâm động, quả này có thể hấp thu bạch hỏa, vậy hắn luyện hóa một quả, có phải cũng có cơ hội ngăn trở bạch hỏa không?
Hiện tại hắn có mười hai quả, luyện hóa một hai quả, thậm chí luyện hóa bốn quả cũng không ảnh hưởng quá lớn. Hắn hiện tại đã đến cuối đường, cũng không quản nhiều nữa, hái xuống một quả, há mồm cắn.
- Hửm? Hương vị không tồi a!
Khoang miệng tràn ngập mùi thơm ngát, lập tức hòa tan khi vào miệng, Lục Ly cảm giác một dòng nhiệt dũng mãnh xông vào bụng, rất nhanh khuếch tán toàn thân, trong nháy mắt, Lục Ly cảm giác cả người nhẹ nhàng, sảng khoái đến cực hạn.
Hắn hiện tại không cần ăn uống, tu luyện một chút có thể bổ sung năng lượng thân thể, hiện tại ăn quả này vào, hắn cảm giác thật thèm ăn.
- Bại gia tử, bại gia tử mà!
Xích Dương Tử ở bên ngoài luôn xem xét Lục Ly. Hắn sống hơn ba mươi vạn năm, thần niệm có thể cường đại thế nào? Cho nên tuy tử hỏa bạch hỏa có thể làm suy yếu tra xét của thần niệm, nhưng hắn vẫn có thể dễ dàng tập trung vào Lục Ly.
Hắn vểnh môi, tức giận đến râu dựng thẳng, quả này còn chưa chín, Lục Ly đã ăn rồi, đây là lãng phí thế nào? Càng đừng nói ăn cũng không phải ăn như vậy...
Phung phí của trời mà!
Xích Dương Tử rất muốn vọt vào, tát Lục Ly mấy bạt tai, vật quý của trời lại bị Lục Ly lãng phí như vậy. Phải biết rằng, đây là chí bảo có thể giúp hắn đột phá Lục Kiếp. Quả như vậy xuất hiện một quả đã khiến người ta tranh giành nát đầu, lại bị Lục Ly lãng phí như vậy.
- Hương vị không tồi!
Một quả như vậy, Lục Ly mấy ngụm đã ăn hết, sau khi ăn xong, hắn còn cảm giác chưa đủ, tùy tay hái thêm một quả, cho vào miệng.
- Tiểu tử!
Xích Dương Tử bên ngoài sắp tức điên rồi, những quả này sẽ là bảo vật của hắn, hiện tại bị Lục Ly lãng phí như vậy, hắn đau lòng muốn chết.
Vấn đề là hắn có thể làm gì bây giờ? Hắn vọt vào thì cũng không chịu được bao lâu, cho dù vọt vào cũng không giành được Thiên Chúc Quả, hắn hít sâu mấy hơi, trầm quát:
- Tiểu tử, đừng ăn nữa, ngươi ăn như vậy, dược lực của Thiên Chúc Quả căn bản không thể hấp thu, chỉ có thể lãng phí. Nếu không vậy đi... lão phu mang ngươi thoát khỏi nơi này, ngươi cho ta mười quả còn lại, không... ta chỉ cần tám quả, thế nào?
Hả hả!
Lời nói của lão ma này, Lục Ly tự nhiên không dám tin, đi theo lão ma này ra ngoài? Sợ là sau khi được mấy quả này, một chưởng đập chết hắn.
Lục Ly sau khi ăn mấy quả, ngồi xếp bằng tại chỗ, thúc giục thần lực vận chuyển rất nhanh trong thân thể, rất nhanh hấp thu dược lưc trong hai quả này.
- Quả này thật cường đại!
Lục Ly cảm giác từng luồng năng lượng cường đại chạy trong thân thể, còn có không ít năng lượng tiến vào trong bảy trăm hai mươi huyệt đạo. Thân thể hắn hấp thu năng lượng này rất nhanh, cảm giác như luyện hóa hơn một trăm gốc thần dược.
- Tốt lắm!
Sau khi Lục Ly luyện hóa quả này, cảm giác thân thể bị đốt cháy bên ngoài rất nhanh khỏi hẳn, quả này còn mạnh hơn gốc cây kia nhiều, rõ ràng là thần dược siêu cấp.
- Thử xem!
Lục Ly thử phóng ra Bác Long Thuật, xem thử nhờ năng lượng của quả này có thể chịu đựng bạch hỏa hay không. Hắn dừng phóng thích Bác Long Thuật, thân thể nổi dậy khói đen cuồn cuộn, nhiệt độ cực nóng bắt đầu tổn thương thân thể hắn.
- Tốt lắm!
Tuy Lục Ly đau đến muốn lăn lộn đầy đất, nhưng hắn phát hiện năng lượng này giống luyện hóa mộc tảng, rất nhanh chữa khỏi thân thể hắn.
- Ăn...
Lục Ly mặc kệ mọi thứ, cầm lên một quả, bắt đầu ăn, chỉ cần có thể giúp hắn chống chịu bạch hỏa, cho dù ăn hết đống quả này thì có thế nào?
Khi Xích Dương Tử nổi giận tra xét bên trong, Lục Ly ăn từng quả từng quả, thân thể hắn được tăng cường với tốc độ cực nhanh, tính kháng hỏa diễm cũng tăng lên rõ ràng.
Bốn quả vào bụng, Lục Ly cảm giác tốc độ chữa thương đã nhanh hơn tốc độ tổn thương. Thân thể hắn cảm giác như đang biến chất. Không chỉ trở nên cường đại, hắn mơ hồ có cảm giác, thân thể như sắp lột xác, cường đại đến mức độ nào đó.
- Thiên Chúc Quả này thần kỳ như vậy?
Lục Ly lúc trước luyện hóa không biết bao nhiêu thần dược, sau khi đến Tam Trọng Thiên, đã luyện hóa ít nhất hơn vạn gốc thần dược rồi đi? Nhưng chưa từng có loại nào giống Thiên Chúc Quả này.
- Ăn, tiếp tục ăn!
Lục Ly không do dự, lại hái xuống một quả, Xích Dương Tử ở bên ngoài đã ngồi không yên, nếu hắn tiếp tục đợi, sợ là tất cả quả này đều bị Lục Ly ăn hết.
Nếu không chiếm được những quả này, hắn còn cố kỵ cái gì? Hiện tại vọt vào, đánh chết Lục Ly còn có thể chiếm được hai quả, không vọt vào, toàn bộ đều bị Lục Ly ăn hết.
Xoẹt xoẹt!
Lục Ly phóng ra Sát Đế Quỷ Trảm, vô số bạch hỏa bay ra, đồng thời, Lục Ly rất nhanh chạy vào trong khu vực bạch hỏa, vừa vận chuyển luyện hóa dược lực trong cơ thể, còn có một bàn tay tiếp tục hái quả cắn nuốt.
- Tiểu tử, đừng ăn nữa, lưu lại cho lão phu một quả đi!
Xích Dương Tử lo lắng rống lên, Lục Ly vẫn công kích, không ngừng dẫn dắt bạch hỏa ra ngoài. Tốc độ của hắn căn bản không dám quá nhanh, nếu không vòng bảo hộ sẽ bạo liệt, hắn không chết cũng trọng thương.
- Bốn quả, chỉ cần cho ta bốn quả, ta lập tức đi!
- Được rồi, ta chỉ cần ba quả!
- Một quả, một quả thì có thể rồi đi? Tiểu hữu, kết thiện duyên, ngày sau ngươi đi Cửu Long Sơn tìm ta, lão phu có thể thu ngươi làm đồ đệ!
Tốc độ Lục Ly quá nhanh, Xích Dương Tử không sao đuổi kịp, cho dù muốn phóng thích công kích, bởi vì khoảng cách quá xa, có lẽ cũng không giết chết được Lục Ly. Nhìn thấy mấy quả này ngày càng ít đi, hắn sắp khóc rồi, quả này là độc nhất vô nhị, cho dù muốn mua cũng không có chỗ nào bán a.
Đồ tốt như thế, Lục Ly tự nhiên không thể cho Xích Dương Tử, tuy còn chưa chín, nhưng dược lực cũng phi thường cường đại.