Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly có cảm giác, thân thể hắn sắp lột xác, có lẽ sau khi ăn hết mấy quả này, thân thể hắn sẽ được tăng cường rất nhiều, còn có khả năng lột xác, trở thành bảo thể nào đó!
Thiên Tàn lão nhân từng nói!
Thần thể vô thượng có ba giai đoạn, Lục Ly bây giờ bị nhốt ở giai đoạn đầu tiên, hiện tại hắn có cảm giác, sau khi cắn nuốt những quả này, hắn cách giai đoạn thứ hai sẽ không xa...
Hắn vừa chạy, vừa phóng thích chân ý Sát Đế, vừa cắn nuốt Thiên Chúc Quả. Hắn hiểu được, chờ sau khi ăn xong Thiên Chúc Quả, tuy Xích Dương Tử sẽ rất tức giận, nhưng rất có thể sẽ thối lui. Bởi vì hắn không giết được mình, Thiên Chúc Quả cũng không còn, ở lại đây cũng không có ý nghĩa quá lớn.
Mười hai quả rất nhanh bị ăn hết, Xích Dương Tử nhìn quả cuối cùng bị Lục Ly ăn, thiếu chút nữa đầu ngã quỵ trên mặt đất. Trong ánh mắt như chuông đồng của hắn toàn là hồng quang, nghiến răng nghiến lợi rống lên, như một con dã thú bị thương.
- Xích cái gì Tử!
Lục Ly lúc này đột nhiên mở miệng, hắn ngừng lại, nói:
- Gốc rễ này ngươi muốn hay không? Nói không chừng về trồng mấy ngàn năm, sẽ mọc ra mấy quả cho ngươi.
Ách?
Ánh mắt đỏ rực của Xích Dương Tử chợt trở nên trấn tĩnh, hắn sửng sốt, hỏi:
- Gốc rễ này có thể cho ta?
- Chuyện này phải xem ngươi biểu hiện thế nào?
Lục Ly nói:
- Nếu hiện tại ngươi rút lui, lập huyết thệ chủ thần, cam đoan về sau không động thủ với ta, gốc rễ này có thể cho ngươi.
Gốc rễ này Lục Ly cầm cũng không có tác dụng gì, hắn không thể giữ lại trồng mấy ngàn mấy vạn năm. Hắn cũng không có thời gian. Nếu Xích Dương Tử rút lui, gốc rễ này không phải không thể cho hắn.
- Hô hô, được... được!
Xích Dương Tử gần như nghiến răng nghiến lợi hô lên, nhưng hắn cũng không có biện pháp, giết không chết Lục Ly, ở đây làm gì? Có thể thu được ba gốc rễ này, có lẽ trở về trồng có thể mọc ra quả thì sao?
Sau khi Xích Dương Tử lập huyết thệ chủ thần, Lục Ly vứt ba gốc rễ cho hắn. Xích Dương Tử liếc mắt nhìn Lục Ly thật sâu, xoay người rời đi. Hắn đã lập huyết thệ chủ thần, tự nhiên về sau không dám đánh chết Lục Ly. Cho nên hắn chỉ có thể oán hận liếc nhìn Lục Ly vài lần.
Chờ Xích Dương Tử đi rồi, Lục Ly nhất thời như trút được gánh nặng. Hắn vọt ra. Tuy hiện tại nhờ dược lực của Thiên Chúc Quả, hắn có thể chống đỡ lại bạch hỏa. Nhưng như vậy dược lực sẽ tiêu hao rất lớn, hắn ra ngoài luyện hóa dược lực sẽ tốt hơn!
Hắn xuất hiện ở khu vực tử hỏa, cả người nhất thời cảm giác như từ địa ngục đi ra nhân gian, sảng khoái đến cực điểm. Hiện tại, hắn dường như có tính kháng lửa thật cường đại, tử hỏa này cũng không thể tổn thương được hắn. Thân thể hắn khôi phục với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy, chỉ cần mười hơi thở đã lành hết rồi.
- Luyện hóa dược lực!
Lục Ly không dám chậm trễ, lập tức ngồi xếp bằng, rất nhanh vận chuển dược lực khắp da thịt toàn thân, để thân thể hấp thu tất cả dược lực.
Vù!
Xích Dương Tử bay ra ngoài, một đám người bên ngoài cũng không biết tình huống bên trong, nhìn thấy Xích Dương Tử đi ra, một trưởng lão Ngô gia vội vàng chắp tay nói:
- Xích Dương Tử tiền bối, thế nào rồi?
- Trước đi ra ngoài nói đi!
Vẻ mặt Xích Dương Tử âm trầm, đi nhanh ra ngoài, đám trưởng lão Ngô gia biến sắc, có vẻ Xích Dương Tử không đánh chết Lục Ly.
Một đám người đi theo Xích Dương Tử ra ngoài, Ngô Thanh lập tức đi lên tiếp đón, hắn không cần hỏi, nhìn sắc mặt của Xích Dương Tử cũng biết không thành.
Xích Dương Tử cũng không kiêng dè nói:
- Ngô Thanh, lập tức truyền tin mời một Thái thượng trưởng lão của ngươi đến đi, trong Sí Viêm Đảo có Thiên Chúc Quả, bị tiểu tử kia luyện hóa rồi. Hiện tại hắn có thể tự do tung hoành trong khu vực bạch hỏa. Thiên Chúc Hỏa hắn vừa ăn xong, muốn luyện hóa dược lực hẳn cần một thời gian. Hiện tại mời một Thái thượng trưởng lão còn kịp. Nếu quá muộn, sợ là Thái thượng trưởng lão cũng không giết được hắn.
- Thiên Chúc Quả?
Khắp nơi nhất thời trở nên ồn ào, một vài lão ma âm thầm hối hận, bọn người Ngô Thanh rất hối hận. Không phải nói mấy ngàn năm trước mới có một Đại Đế đi vào sao? Mấy ngàn năm đã nuôi dưỡng ra thần dược siêu cấp thiên địa như thế?
Thiên Chúc Quả đứng năm hạng đầu trong thần dược hỏa hệ, ăn Thiên Chúc Quả, lực miễn dịch với lửa sẽ tăng cường thật lớn. Dựa theo lời Xích Dương Tử, nếu Lục Ly hoàn toàn luyện hóa dược lực, thậm chí có thể đi vào khu vực Hủy Diệt Sí Viêm, đến lúc đó, cho dù cường giả cấp lĩnh chủ đến cũng vô dụng.
Trừ phi Dương Đế tự mình ra tay!
Mời Dương Đế ra tay đối phó truyền nhân Thiên Biến? Không nói Dương Đế sẽ không ra tay, cho dù ra tay, thể diện Ngô gia vứt đi đâu. Hai mắt Ngô Thanh lóe sáng, nghĩ nghĩ, hỏi:
- Xích Dương tiền bối, người xác định chứ...
- Vô nghĩa!
Xích Dương Tử vốn một bụng lửa, giờ đây trợn mắt quát:
- Nếu không phải do Thiên Chúc Quả, ngươi cho rằng lão phu không giết được hắn?
- Không phải, tiền bối đừng hiểu lầm!
Ngô Thanh cắn chặt răng, nháy mắt ra hiệu với một trưởng lão, người nọ lập tức truyền tin về Ngô gia. Lần này chuyện đuổi giết Lục Ly náo lớn như vậy, dù sao cũng phải có một kết quả, mời một Thái thượng trưởng lão xuất động, tuy Ngô Thanh hắn thật mất mặt, Ngô gia cũng mất mặt, nhưng vẫn tốt hơn Lục Ly vẫn còn sống.
- Lão phu ở ngay nơi này!
Xích Dương Tử bay đến tiểu đảo bên cạnh, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Chờ Thái thượng trưởng lão đến đây, bắt ra tiểu tử kia, lão phu muốn tận mắt thấy hắn chết!
Hắn đã lập huyết thệ chủ thần không thể động võ với Lục Ly, hắn cũng không động thủ, nhưng không thể cản hắn nhìn Lục Ly chết đi a? Mắt thấy Thiên Chúc Quả sắp vào tay bị Lục Ly ăn hết, đây là đập tan hy vọng đột phá Lục Kiếp của hắn, Xích Dương Tử sao không tức giận?
Tin tức rơi vào tay Ngô gia, tộc trưởng Ngô gia lập tức triệu tập một đám trưởng lão thương nghị, cuối cùng quyết định phái ra một Thái thượng trưởng lão, đi qua đó một chuyến.