Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly nhìn thoáng qua rồi xoay người rời khỏi, về khách điếm lập tức bế quan. Ở đây, hắn cảm thấy an toàn khó hiểu, người của Ngân Viêm Hải Vực sẽ không đuổi giết đến đây, cho dù đến đây cũng sẽ khôn dám động thủ, hắn rốt cuộc có thể an ổn ngủ một giấc.
Bế quan hơn hai mươi ngày, Lục Ly ngủ một giấc ngon, sau khi tỉnh lại, chuyển động một vòng bên trong, khó được thanh nhàn như thế. Mặt khác, hắn cũng tìm hiểu một ít tin tức, trọng điểm tìm hiểu tin tức chỗ Nghịch Long Cốc.
Một tháng đã đến, Lục Ly đúng hẹn đi Phi Yên Cung, tiến vào trong đại điện kia, Lục Ly lại ngoài ý muốn gặp lại năm người kia, cũng chính là năm người đến từ Câu Vương Thành.
- Mấy vị này cũng đi Nghịch Long Cốc, đúng lúc tiện đường!
Lưu quản sự cười giải thích, Lục Ly mang mặt nạ Thiên Biến, vẻ mặt không chút thay đổi, nội tâm cũng âm thầm đề phòng, là trùng hợp sao? Hay là năm người này kỳ thật đến ám sát hắn?
Vấn đề là nếu năm người này đến ám sát hắn, có thể động thủ ngay trên chiến thuyền của Thiên Viêm Đảo. Hiện tại đến Phi Hỏa Đại Lục này, động thủ trên địa bàn của người khác, năm người này thật dễ dàng bị đánh chết.
Giống như động thủ trên chiến thuyền của Phi Yên Cung, cho dù năm người này có thể giết chết hắn, cũng sẽ bị cường giả của Phi Yên Cung đánh chết. Như vậy không có lời, trong Ngân Viêm Hải Vực mới là thời cơ động thủ tốt nhất.
Năm người thản nhiên liếc mắt nhìn hắn, cũng không để ý. Lục Ly âm thầm thúc giục Đại Đạo Chi Ngân, phát hiện năm người không có sát khí gì. Nếu nói bốn lão ma Ngũ Kiếp có thể che giấu, nhưng tiểu thư trẻ tuổi kia hẳn không đến mức có nội tâm thâm sâu khó lường như vậy?
Lục Ly có thể nhìn thấy ánh mắt của cường giả Ngũ Kiếp nhìn hắn có vẻ khinh miệt. Hơi thở bên ngoài của hắn chỉ là Tam Kiếp đỉnh phong, đối với cường giả Ngũ Kiếp tự nhiên quá yếu.
Nội tâm Lục Ly hơi an lòng, bọn họ mở cửa vực môn đi Thu Vũ Thành, bên kia là thành trì cấp lĩnh chủ, nhóm người này hẳn không dám xằng bậy? Ở trong thành, trực tiếp đi lên chiến thuyền, nhóm người trên chiến thuyền lại càng không dám động thủ.
Hắn không thèm nói gì, dù sao chỉ cần đưa hắn đi Thu Vũ Thành, việc còn lại hắn cũng không để ý. Cho dù mở ra vực môn đưa đi mấy vạn người, đó cũng là chuyện riêng của Phi Yên Cung.
Lưu quản sự thấy mọi người không có dị nghị gì, thu thần thạch còn lại của mọi người. Bởi vì bên kia đưa một không gian giới, cho nên Lục Ly không biết các nàng đưa bao nhiêu thần thạch, nhưng hẳn chia đều ra cũng không quá đắt tiền.
Lưu quản sự mang theo mọi người ra ngoài, đi vào trong Đại Thành Bảo, bên này đã sớm bố trí xong, mười cường giả Ngũ Kiếp tự mở ra vực môn.
- Chuẩn bị tốt rồi chứ?
Lưu quản sự hỏi một câu, tất cả mọi người hơi gật đầu, Lưu quản sự nhìn sang bên này, mười cường giả mở ra vực môn. Sau một lát, một đại môn màu đen xuất hiện, năm người phóng đi vào trong, Lục Ly đi sát phía sau.
Sau khi tiến vào, cảm giác thiên địa toàn chuyển, giống như rơi vào vực sâu không đáy, cũng không biết trôi qua bao lâu, vài ngày hay là mấy tháng? Lục Ly rốt cục nhìn thấy ánh sáng phía trước.
Vù!
Hắn nhảy vào trong ánh sáng, sau đó bay ra ngoài, lần này linh hồn hắn cường đại hơn nhiều, cũng không choáng váng, thần niệm nhìn quét qua, phát hiện xuất hiện trong một tòa Đại Thành Bảo.
Năm người kia đã đi trước một bước, đứng trong tòa thành, bên này còn có một lão giả bộ dáng quản sự, chờ sau khi Lục Ly đi ra, hắn mỉm cười, chắp tay nói:
- Tại hạ là Trần Hà của Thu Vũ Thành Phi Yên Cung, hoan nghênh khách quý, ta đã an bài phòng tốt cho chư vị nghỉ ngơi. Chiến thuyền còn nửa tháng nữa mới đến đây, mời chư vị nghỉ tạm ở đây một thời gian.
Việc này, Lưu quản sự bên kia đã nói trước, Lục Ly hơi gật đầu, đi theo Trần quản sự ra ngoài, đều có thị nữ dẫn mọi người lần lượt vào trong một thành bảo.
- Thu Vũ Thành!
Nội tâm Lục Ly hơi hưng phấn, cách Nghịch Long Cốc không quá xa, chỉ cách hơn trăm lĩnh vực. Cho dù truyền tống cũng cần mấy tháng. Đương nhiên, hiện tại phía bắc loạn chiến không ngừng, nơi nơi đều là chiến đấu kịch liệt, không thể truyền tống, cưỡi chiến thuyền phải mất một thời gian, không có gì bất ngờ xảy ra, hẳn cần khoảng một năm.
Lục Ly ở trong tòa thành ba ngày, hắn đi ra khỏi tòa thành, tìm được Trần quản sự của Phi Yên Cung, chủ yếu là tìm hiểu tình huống của Nghịch Long Cung. Hắn cũng không tìm hiểu uổng phí, cho một tỷ thần thạch, thật ra tìm hiểu được rất nhiều tin tức.
Nghịch Long Tộc không chỉ nổi danh ở Phi Hỏa Đại Lục, ở cả Tam Trọng Thiên cũng là tiếng tăm lừng lẫy. Bộ tộc này là mười đại Thần tộc Viễn Cổ, còn cường tộc Viễn Cổ còn bảo tồn, chủng tộc siêu cường vẫn luôn cường thịnh, chưa từng suy yếu.
Bề ngoài bộ tộc này không khác gì Nhân tộc, bất đồng là trong cơ thể mọi người có vết máu Nghịch Long, sau khi thức tỉnh, chiến lực có thể tiêu thăng cấp trăm lần, còn có thể xuất hiện hai loại thần thông cường đại.
Bất đồng với Hồn Thiên Huyết Tộc, Nghịch Long Tộc phi thường ẩn mình, tộc nhân ít hành tẩu bên ngoài. Trong tộc cũng có quy định nghiêm khắc, không được vô cớ gây sự, càng không thể ức hiếp kẻ yếu.
Cho nên người Nghịch Long Tộc có danh tiếng rất không tệ ở Phi Hỏa Đại Lục. Thân mình là cường tộc, người bình thường sẽ không đi trêu chọc bọn họ. Người Nghịch Long Tộc xuất hiện bên ngoài đều được lễ ngộ, được rất nhiều gia tộc tôn sùng là thượng khách.
Duy nhất khiến Phi Hỏa Đại Lục đáng tiếc là… người Nghịch Long Tộc không thông hôn với bên ngoài, nam tử không cưới nữ tử bên ngoài, nữ tử cũng chưa bao giờ gả ra ngoài.
Điều này khiến rất nhiều người muốn tạo quan hệ với Nghịch Long tộc hoặc muốn đạt được huyết mạch thần thuật của Nghịch Long Tộc đều thật thất vọng. Người của Nghịch Long Tộc cũng bởi vì phản đối việc thông hôn với bên ngoài mới bảo trì được thuần khiết của huyết mạch tộc đàn, cũng là nguyên nhân bọn họ vẫn luôn cường đại.
- Lục Linh? Nghịch Long Linh?
Khi Lục Ly hỏi Trần quản sự về Lục Linh, Trần quản sự lắc đầu nói:
- Trong ấn tượng của ta không có người này, có lẽ người này không tính là trực hệ của Nghịch Long Tộc, thiên tư cũng không ra sao? Dù sao, thế hệ trẻ nổi danh của Nghịch Long Tộc không có người này.