Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Vù!
Lục Ly lấy ra bức họa của Lục Linh, đưa cho Trần quản sự, nói:
- Phiền Trần quản sự giúp ta điều tra, chỉ cần có thể tìm được tin tức người này, ta nguyện ý ra giá mười tỷ thần thạch.
- Được! Chờ đi, ta đi hỏi một phen.
Trần quản sự tiếp nhận bức họa, đi ra ngoài, Lục Ly an tọa chờ đợi trong thành. Ước chừng đợi một ngày, Trần quản sự rốt cục trở lại.
- Thật có lỗi!
Trần quản sự lắc đầu nói:
- Ta tìm người chuyên môn về tình báo, bọn họ cũng xem như hiểu biết Nghịch Long Tộc, nhưng bọn họ đều chưa từng gặp người này. Người này nếu thật là người của Nghịch Long Tộc, vậy hẳn không quá nổi danh.
- Không quá nổi danh? Vì sao lại như vậy?
Lục Ly hé môi, thiên tư của Lục Linh hắn cũng không thật hiểu biết, cảnh giới hiện giờ cũng không biết cao thấp. Nhưng tài trí của Lục Linh là phi thường biến thái, hơn nữa năng lực bố cục lại kinh người, với tài trí của Lục Linh, tiến vào Nghịch Long Tộc hẳn rất nhanh thanh danh truyền đi khắp nơi.
Nửa tháng sau, chiến thuyền đến đúng hạn.
Chiến thuyền còn lớn hơn Thiên Viêm Đảo, người cũng nhiều hơn một chút. Trong thời gian này, khu vực trung bộ xảy ra hỗn chiến, cho nên muốn đi qua giữa nam bắc phi thường khó khăn. Dựa vào bọn họ, tự nhiên không thể đi qua, cưỡi chiến thuyền sẽ tương đối an toàn hơn nhiều.
Cả chiến thuyền Phi Yên Cung màu bạc, giống như thủy ngân đúc thành, dị thường khí phách, thoạt nhìn như một con cự thú màu bạc.
Trên chiến thuyền ít nhất có hơn vạn người, chia làm tầng một hoặc tầng hai. Thân phận khách quý như Lục Ly hẳn là tầng hai, còn có khoang thuyền của riêng mình. Phía dưới, vài người chung một khoang thuyền, hoàn cảnh cũng rất tệ.
Lục Ly và năm người kia đều lên chiến thuyền, năm người kia cùng nhau vào một khoang thuyền lớn, bên trong có phòng mấy người, tiến vào rồi thì không đi ra nữa.
Lục Ly không lập tức bế quan, ngược lại đứng giữa sàn tàu, muốn xem phong thổ của Phi Hỏa Đại Lục. Cái tên Phi Hỏa Đại Lục cũng không phải tùy tiện đặt, giống Ngân Viêm Hải Vực, tên nơi này cũng có lai lịch.
Phi Hỏa Đại Lục thường xuyên sẽ có phi hỏa bay xuống từ không trung. Trong phi hỏa còn có thể có vẫn thạch thiên ngoại, những vẫn thạch này đều là tài liệu tốt để luyện khí, vẫn thạch tốt còn có thể luyện chế Đế Binh.
Lục Ly đứng trên sàn tàu, nghĩ xem sẽ có phi hỏa rơi xuống hay không.
Chiến thuyền phi hành vô thanh vô tức, sau khi bay một ngày, không trung phía tây sáng lên, sau đó, một khí tức cực nóng hiện ra. Phía trời cao, ba ánh lửa phóng xuống, chợt lóe rồi biến mất, không có vào vùng núi phía tây.
- Có phi hỏa bay xuống!
Trên chiến thuyền, rất nhiều người lập tức hưng phấn. Tốc độ chiến thuyền hơi giảm bớt, trên chiến thuyền có mấy trăm người xông ra ngoài, bay về phía phi hỏa rơi xuống.
- Cái đó không khác với Ngân Viêm Hỏa Sơn lắm!
Lục Ly hơi gật đầu, hai địa phương này xem như là ban ân của ông trời, Ngân Viêm Hỏa Sơn có vật tốt phun ra, bầu trời này lại có vật tốt rơi xuống.
Nếu là một tiểu võ giả bình thường, được một khối vẫn thạch thiên ngoại này, bán đi, có thể trở thành đại phú ông ngay. Cả đời ở địa phương nhỏ, không cần lo cơm áo gạo tiền. Nếu đi con đường võ đạo, cũng có thể mua rất nhiều thần tài đan dược, có thể đi xa hơn.
Rầm rầm rầm!
Sau một lát, bên kia truyền đến tiếng nổ mạnh, còn có tiếng kêu thảm thiết, cũng không biết là người gần đó hỗn chiến hay là người từ trên chiến thuyền đi xuống cướp đoạt bảo vật khai chiến.
Dù sao Phi Yên Cung cũng mặc kệ, an toàn trên chiến thuyền bọn họ phụ trách, rời khỏi chiến thuyền, cho dù chết bên cạnh chiến thuyền, bọn họ cũng không để ý.
Phù phù phù phù!
Đợi một lát, một đám người từ phía xa bay trở về, nhưng hơn trăm người trở về chỉ còn khoảng hai trăm người, một thống lĩnh Phi Yên Cung bên này lên tiếng gọi, từ xa bay trở về hơn bốn mươi người.
Vù!
Chiến thuyền lại phá không đi, thiếu mấy chục người, nhưng không ai để ý. Người của Phi Yên Cung thậm chí không đi tra xét, bản thân tự nguyện rời thuyền, chết cũng chết vô ích.
Chiến thuyền phi hành vững vàng, dọc đường đi là rất nhiều kì sơn quái trạch, đại trạch cự hà, ngẫu nhiên còn có thể nhìn thấy một vùng hồ lớn, cùng rừng rậm mênh mông vô bờ.
Vù vù vù!
Lại bay hơn một ngày, phía xa có vài phi hỏa rơi xuống, đập qua đại xuyên. Bên này rất nhiều người lập tức bay ra, chiến thuyền lại giảm tốc độ.
- Thời gian một nén nhang, không trở lại thì chúng ta đi tiếp!
Một thống lĩnh trầm quát, trong chiến thuyền lập tức có mấy trăm người bay ra ngoài. Phí cưỡi chiến thuyền đối với rất nhiều người là giá trên trời, nếu được một hai khối vẫn thạch thiên ngoại này, coi như một ít bồi thường. Nếu có thể được thần thiết siêu cấp, vậy có thể giàu to rồi.
Lục Ly đứng trên sàn tàu không nhúc nhích, đối với hắn, hiện tại bảo vật này không được coi trọng. Trong Thiên Tà Châu của hắn còn ba bảo vật Thượng Cổ, nhưng vẫn không thể luyện hóa. Mảnh vỡ Thánh Binh hắn cũng không thiếu, tranh đoạt mấy thần thiết thiên ngoại này làm gì?
Hiện tại Lục Ly không muốn nghĩ gì, thầm nghĩ an ổn ở Nghịch Long Cốc, hoàn thành nhiệm vụ của Đại Ma Vương. Mặt khác đi gặp Lục Linh, chuyện còn lại với hắn đã không còn trọng yếu.
Đứng giữa trời, Lục Ly cảm thấy vô vị, hắn xoay người về khoang thuyền, để Huyết Linh Nhi bố trí thần văn và cấm chế, hắn chuẩn bị bế quan.
- Đúng rồi!
Lục Ly truyền âm hỏi:
- Huyết Linh Nhi, ngươi không phải nói tìm hiểu cổ thần văn có tiến triển rất lớn sao? Vậy bức cổ họa kia luyện hóa thế nào rồi?
Lục Ly bế quan ở Sí Viêm Đảo hơn mười một năm, Huyết Linh Nhi không lúc nào không tìm hiểu thần văn Thượng Cổ. Lần trước nghe nói có tiến triển rất nhanh, về sau Lục Ly không để ý nữa. Dù sao luyện hóa xong, Huyết Linh Nhi sẽ lập tức nói cho hắn.
- Nhanh lên!
Huyết Linh Nhi phấn chấn truyền âm nói:
- Cổ họa sắp luyện hóa xong rồi, kèn lệnh kia phỏng chừng cũng sắp rồi, chỉ có cái nhẫn kia, cảm giác hoàn toàn không thể nắm bắt, có lẽ ta tìm hiểu thần văn Thượng Cổ còn không đủ.
- Được!
Đôi mắt Lục Ly sáng ngời, kèn lệnh kia có uy lực rất lớn, uy lực bảo vật thượng cổ không tầm thường.