Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Như vậy không được!
Thời gian chuyển dời, Lục Ly đau đầu, thời gian Bác Long Thuật suy yếu sắp đến rồi, đến lúc đó, lực phòng ngự khẳng định sẽ giảm đi, hắn sẽ chết trên tay hai cường giả Ngũ Kiếp.
Hơn nữa thời gian dần trôi, khẳng định sẽ có cường giả đến đây, đến lúc đó, cho dù hắn trốn thoát cũng không trốn không thoát. Hắn hơi hối hận, sớm biết vậy, hắn đã vượt hư không đào tẩu.
Bang bang bang!
Lục Ly liên tục bị công kích, thương thế trên người càng lúc càng nhiều, hắn cắn chặt răng, chuẩn bị phóng xuất Thánh Hoàng Chi Nữ. Hắn đã đến đường cùng, chỉ có thể hy sinh Thánh Hoàng Chi Nữ chống đỡ một lát, hắn vượt hư không thoát đi.
Vù!
Ngay lúc này, xa xa truyền đến tiếng phá không, Lục Ly vốn tưởng là lại có cường giả đến đây, thần niệm hắn đảo qua, hơi kinh ngạc, có năm người đến, còn là năm người quen.
Là năm người đi cùng hắn từ Ly Hỏa Thành, đến Phi Yên Cung mở ra vực môn, trong đó có một tiểu thư, ngụy trang thành lão bà, còn lại là bốn cường giả Ngũ Kiếp.
- Là hắn?
Năm người kia rõ ràng cũng chú ý hắn, tiểu thư trẻ tuổi ngụy trang thành lão bà kia nhướng mày, đột nhiên lên tiếng nói:
- Giúp hắn đi.
Vù!
Tiểu thư này rõ ràng là nhân vật trung tâm, nàng chỉ cần mệnh lệnh, bốn người bên kia lập tức vọt ra hai người. Hai người bên này cả kinh, bởi vì hai người lao xuống là Ngũ Kiếp trung kỳ, thực lực của bọn họ kém xa.
Vù!
Hai người lập tức hoảng sợ đào tẩu, người của bên này không đuổi giết, nhưng nhìn Lục Ly một cái, mở miệng nói:
- Muốn đi theo chúng ta hay không?
- Dạ muốn! Đa tạ đại nhân!
Lục Ly chần chờ một lát, thực lực mấy người này rất mạnh, quan trọng nhất là mấy người này cùng hắn đi từ Ly Hoa Thành đến đây. Ban đầu còn đi theo chiến thuyền Câu Đế Thành, xem như có chút duyên phận.
Lúc trước Lục Ly còn hoài nghi nhóm người này tới ám sát hắn, hiện tại xem ra họ nghĩ nhiều rồi. Lấy chiến lực của nhóm người này, muốn giết hắn đã sớm động thủ. Tựa như vừa rồi, nhóm người này tùy tiện đi ra một người, hắn đều chết không chỗ chôn.
- Đi thôi!
Tiểu thư ngụy trang thành lão bà kia vung tay lên, Lục Ly giải trừ Bác Long Thuật, không phóng thích Long Dực, sau khi nuốt xuống viên dược chữa thương, bay về phía bắc.
Đứng dưới đại thụ được hóng mát, sau khi Lục Ly phi hành theo năm người này, trên đường thỉnh thoảng gặp một vài địch nhân, nhưng căn bản không cần hắn động thủ, bốn người bên cạnh tiểu thư kia đều sẽ ra tay, dễ dàng đánh chết hay đánh lui địch nhân.
Bốn người này có hai Ngũ Kiếp trung kỳ, một Ngũ Kiếp sơ kỳ, còn có một cường giả Ngũ Kiếp đỉnh phong hư hư thực thực. Bốn người đều ẩn tàng khí tức, nhưng thời điểm động thủ, Lục Ly vẫn có thể cảm thụ.
Lục Ly hơi tò mò thân phận của tiểu thư này. Tiểu thư bình thường như thế sao có thể có được hộ vệ cường giả Ngũ Kiếp đỉnh phong? Người này chẳng lẽ là tiểu thư đại gia tộc siêu cấp của Câu Đế Thành?
Tình huống của Câu Đế Thành, Lục Ly cũng không quá hiểu biết, cũng không biết người này là cường giả gia tộc gì. Để Lục Ly kinh nghi là đại gia tộc của Câu Đế Thành vì sao phải đi Nghịch Long Cốc? Đi Nghịch Long Cốc thì thôi đi, vì sao phải phái một tiểu thư đi? Còn để tiểu thư này ngụy trạng thành một lão bà?
Lục Ly nghĩ không ra, loại vấn đề này tự nhiên cũng sẽ không hỏi được. Mọi người bay rất nhanh, trên đường phàm có người chặn đường, đều là bốn cường giả Ngũ Kiếp này ra mặt. Đương nhiên, gặp quân sĩ cấp thấp, không ai dám đến đây chịu chết.
Phi hành một giờ, phía trước gần như không gặp được người, nói cách khác, mọi người tạm thời thoát ly nguy hiểm. Tiểu thư kia lần đầu nói chuyện, ánh mắt nàng không chút thay đổi nhìn Lục Ly, nói:
- Ngươi cũng là đi Nghịch Long Cốc phải không?
Lục Ly gật đầu nói:
- Đúng vây, ta đi đến đó tìm một người.
- Hả?
Ánh mắt tiểu thư lộ ra tia dị sắc, dò hỏi:
- Ngươi có quan hệ với Nghịch Long Gia?
- Không đến mức đó!
Lục Ly cười nói:
- Ta chỉ quen biết một tiểu thư của gia tộc bọn họ, thuận tiện qua đó bàn chuyện.
- Hiểu rồi!
Tiểu thư trầm ngâm một lát, hỏi:
- Ngươi tu luyện thần thể vô thượng? Hình như… thần thể còn đạt tiểu thành rồi?
Ánh mắt của tiểu thư này thật độc, Lục Ly cũng không giấu diếm, gật đầu nói:
- Đúng vậy, tiểu thư mắt sáng như đuốc, thần thể ta mới vừa tiểu thành không lâu.
- Nếu ta nhớ không lầm…
Ánh mắt tiểu thư kia lộ ra ý cười thản nhiên, nói:
- Mười mấy năm trước, ở Sí Viêm Đảo có một người đạt thần thể tiểu thành, lợi dụng thiên lôi oanh sát không ít trưởng lão Ngô gia, còn có không ít cường giả? Người nọ không phải là ngươi chứ?
Khi tiểu thư nói ra lời này, bốn cường giả Ngũ Kiếp gần đó đều nhìn lại, ánh mắt lộ ra vẻ đề phòng. Nội tâm Lục Ly trầm xuống, hắn thật rộng lượng, chắp tay nói:
- Đúng vậy, đúng là Lục mỗ, vị tiểu thư này chẳng lẽ muốn mang Lục mỗ về, giao cho Ngô gia sao?
Ha hả!
Tiểu thư kia cười nhạt, đáng tiếc trên mặt đều là nếp nhăn, thoạt nhìn hơi quái dị, nàng nói:
- Ta cũng không phải người làm việc cho Ngô gia, vì sao phải giúp Ngô gia làm việc? Hơn nữa, ngươi đã rời khỏi Ngân Viêm Hải Vực, ân oán này đã không còn quan trọng.
Lục Ly chắp tay nói:
- Lần này đa tạ ân cứu mạng của tiểu thư, xin hỏi phương danh tiểu thư? Ngày sau Lục mỗ sẽ báo đáp ân tình này.
- Chỉ là một cái nhấc tay mà thôi.
Tiểu thư kia phất tay áo, nghĩ nghĩ nói:
- Tên họ không quan trọng, hiện tại cũng an toàn rồi, chúng ta chia nhau ra đi. Ngày sau nếu có chuyện thì sẽ gặp lại, nếu là vô duyên, biết tên thì có ý nghĩa gì?
Tiểu thư này có tính cách giống hoa hồng đỏ, không cầu hồi báo. Cấp đố khác biệt, góc độ nhìn cũng khác biệt, tỷ như Lục Ly lúc trước cũng thuận tay giúp một vài người, hắn khẳng định cũng không phải vì theo đuổi hồi báo gì.
Tiểu thư này không muốn tiếp tục mang hắn đi, Lục Ly cũng sẽ không mặt dày mày dạn đi theo. Hắn khom người thở dài, chắp tay với mấy lão giả Tứ Kiếp, sau đó phi hành ra xa.
- Tiểu thư, tên này có chỗ kỳ quái?