Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Một lão giả khó hiểu dò hỏi, bọn họ phi thường rõ ràng, vị tiểu thư này cao ngạo cỡ nào, người bình thường đều lười nhìn.
- Thần thể vô thượng rất khó tu luyện!
Tiểu thư kia từ từ nói:
- Tuy nói đồn đãi người này là hậu đại của Tử Đế, nhưng nhiều năm qua, Duẫn gia đã từng xuất hiện thần thể vô thượng chưa? Hơn nữa người này một mình vượt qua Ngân Viêm Hải Vực, thấy thế nào cũng không phải đệ tử của Duẫn gia.
- Không phải nói người này cùng một giuộc với đám người đó sao?
Có một lão giả kinh nghi hỏi han.
- Ha hả!
Tiểu thư kia cười nhạo, nói:
- Nếu cùng một giuộc, người này sẽ lẻ loi một mình cưỡi chiến thuyền đến Ly Hỏa Thành sao? Còn có thể cưỡi chiến thuyền của Phi Yên Cung? Vừa rồi thiếu chút nữa đã chết rồi.
- Nói cách khác, người này có thể không phải đệ tử đại gia tộc?
Lão giả kia hỏi.
- Ừm!
Tiểu thư hơi gật đầu, sau đó xua tay nói:
- Mặc kệ đi, đi thôi.
Một lão giả lấy ra chiến xa, mọi người bay lên chiến xa, rất nhanh phá không bay đi, sau một lát, biến mất ở cuối không trung phía bắc.
Lục Ly bay sang một hướng khác, hắn ẩn mình bay gần mặt đất, vừa suy tư đường về sau đi thế nào. Bên này là khu vực trung tâm nhất chiến thuyền, tùy thời có thể xảy ra chiến tranh, cũng tùy thời có thể gặp cường giả Ngũ Kiếp, thậm chí Lục Kiếp.
Trầm tư một lát, Lục Ly vẫn quyết định đi đường cẩn thận, một khi tình huống không đúng, lập tức vượt hư không. Thời khắc này, hắn thúc giục Đại Đạo Chi Ngân, cảm ứng tình huống bốn phía, nếu có động tĩnh gì, hắn sẽ lập tức thay đổi phương hướng.
Bên này không có võ giả, Lục Ly cẩn thận đi trước nửa ngày, chỉ gặp mấy thám báo. Thám báo này căn bản không phát hiện được hắn, hắn dễ dàng vòng qua.
Lục Ly tìm một sơn động nghỉ ngơi cả đêm, lúc trước bị thương, cộng thêm phóng ra Bác Long Thuật, vẫn hơi mệ mỏi. Sau khi nghỉ ngơi một đem, tinh thần hắn rõ ràng tốt hơn nhiều.
Tiếp tục cẩn thận đi về trước, Lục Ly tính toán hao phí thêm ít thời gian, chỉ cần an toàn đến Nghịch Long Cốc là được.
Sau khi đi về trước hai ngày, Lục Ly phát hiện phía trước có hỗn chiến, lại là hỗn chiến quy mô rất lớn.
Hắn rất đau đầu, không dám đi xuyên qua trung tâm chiến trường, chỉ có thể vòng đường rất xa. Đường vòng tuy an toàn, phải dùng thêm ba ngày, hắn thành công xuyên qua vùng chiến trường.
Cứ như vậy!
Lục Ly đi đường ẩn mình như vậy, thúc giục Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng tình huống bốn phía mọi lúc, tuy tốc độ chậm, nhưng thắng về mặt bí mật an toàn. Chỉ cần vận khí không quá kém, như vậy vẫn an toàn.
Vận khí cũng tương đối!
Hắn đi một đường ẩn mình như vậy, tuy ngẫu nhiên có thể gặp môt vài võ giả, nhưng chưa từng gặp cường giả chân chính. Hắn bình an đi sớm hơn một tháng, vượt qua lộ trình hàng ngàn tỷ dặm.
Bất quá, vận khí tốt của hắn đã dùng xong trong hôm nay.
Hắn đi ngang qua một chiến trường, vốn hắn lặng lẽ bay bên cạnh, nhưng chiến đấu nơi này mới tan tác, mà phía tan tác đang bay đến hướng này.
- Đi thôi!
Lục Ly cảm ứng có cường giả Ngũ Kiếp, gần như không chần chờ gì, lập tức vẽ trận hư không, trước khi nhóm người này tiến đến, hắn đã phi thân vào.
Vù!
Chờ đám người này đến nơi, cửa nhỏ màu vàng của Lục Ly đã đóng lại, người bay tới cảm thấy hơi kỳ quái.
Vù!
Chuyện khiến Lục Ly buồn bực vô cùng đã xảy ra, sau khi hắn bay ra khỏi cửa màu vàng, gần đó lại mới vừa khai chiến, hắn đi ra từ giữa không trung, lập tức bị hai bên chú ý.
- Còn may, còn may!
Thần niệm Lục Ly đảo qua, phát hiện hai bên không quá mạnh, hai bên chỉ có một cường giả Ngũ Kiếp. Hắn nhìn thấy vô số người tập trung vào hắn, lập tức cười tủm tỉm chắp tay nói:
- Chư vị tiếp tục, ta chỉ đi ngang qua, không quấy rầy các ngươi.
Nói xong, Lục Ly hóa thành u phong bay về phía bắc. Người bên này cũng không đuổi giế, chỉ có một người lộ ra cười nhạo như có như không:
- Người này từ đâu đến? Còn dám đi phía bắc, đó không phải tìm chết sao? Mấy vị trưởng lão đều ở bên đó…
Lục Ly bay hơn mười hơi thở cũng phát hiện không đúng. Phía trước có mười mấy cường giả khai chiến, hắn còn không kịp trốn đã bị mười mấy người kia tập trung.
Thân mình Lục Ly lập tức ngừng lại, tiếp tục chắp tay cười nói:
- Chư vị đại nhân, ta chỉ là đi ngang qua, đi ngang qua, các ngươi tiếp tục!
Xoẹt xoẹt!
Trả lời Lục Ly là một luồng hắc quang. Hắc quang kia nháy mắt phóng đến, Lục Ly còn không kịp phản ứng, đã bị hắc quang đánh trúng.
Ầm!
Thân mình Lục Ly bị đánh bay, y bào ở ngực bị vỡ vụn, trên da nở rộ một đóa hoa mai màu đỏ. Lục Ly mượn lực thân mình bay xuống. đập vào một tòa núi lớn.
Bịch!
Hắn rất nhanh bay ra từ một ngọn núi khác, hóa thành một tàn ảnh phóng đi phía tây.
Bên này thần niệm lão giả đảo qua, tỏ ra hơi kinh ngạc. Lục Ly bị hắn công kích lại không gặp thương thế nặng nề gì? Hắn là cường giả Ngũ Kiếp trung kỳ.
- Hừ hừ, Thủy lão quỷ, ngươi có được hay không? Một Tam Kiếp đỉnh phong cũng không giết chết được?
- Ha ha ha, đúng vậy, Thủy Thiên Hóa, thực lực không được thì đừng ra mặt, thật mất mặt, ngoan ngoãn trở về hang ổ Thủy Vân Phong của ngươi đi.
- Tam Kiếp đỉnh phong cũng giết không chết, Thủy lão quỷ quả nhiên không được.
Mấy cường giả gần đó kêu gào, lão giả tóc bạc Thủy Thiên Hóa nhất thời giận tím mặt, hắn lao ra như một con diều hâu, đuổi giết Lục Ly.
Lục Ly vốn muốn lập tức vượt hư không, nhìn thân ảnh phía sau sắp đuổi kịp, hắn nhất thời kêu khổ. Nếu hiện tại vượt hư không bị cắt ngang, hắn khẳng định sẽ bị thương nặng, đến lúc đó nếu lại rơi vào một chiến trường khác, vậy hắn phải chết không thể nghi ngờ.
Hắn chỉ có thể cấp tốc bay, một luồng hắc quang phía sau rất nhanh bay vụt đến, phía sau lưng bị đánh trúng, thân thể bị đập bay. Nhưng hắn rất nhanh lại phóng lên cao, uy lực công kích viễn trình người này còn chưa đủ, chỉ có thể làm da thị hắn bị thương, không thể làm hắn bị thương nặng.
Tốc độ hắn đạt đến cực hạn, chân đạp tiêu dao, tốc độ nhanh hơn Ngũ Kiếp sơ kỳ một chút, nhưng Ngũ Kiếp trung kỳ phía sau vẫn tương đối chậm hơn một chút.