Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Sau khi đi ra, thái độ Nghịch Long Vân rõ ràng thân thiện hơn một chút, hắn chắp tay nói:
- Lục công tử, nơi này không thể mở ra vực môn, ta đi an bài trước. Ngày hôm sau xuất phát, ngươi nghỉ ngơi trước đi, như thế nào?
- Được!
Lục Ly gật đầu, thái độ cũng khá tốt, chắp tay nói:
- Làm phiền Vân công tử rồi!
- Đừng gọi Vân công tử!
Thái độ Nghịch Long Vân càng thêm thân thiết, nói:
- Ta ở trong tộc chỉ là đệ tử hệ nhánh, không dám xưng công tử, ngươi gọi ta Nghịch Long Vân là được rồi.
- Vậy ta gọi ngươi là Vân đại ca đi!
Lục Ly không đeo mặt nạ, khí tức sinh mệnh và gương mặt đều thật trẻ tuổi, tuổi Nghịch Long Vân cũng không tính là quá trẻ, khẳng định lớn hơn hắn.
Nghịch Long Vân mang theo Lục Ly đi đến một doanh trại, Lục Ly an tĩnh ở bên trong. Vừa mới đi vào, một truyền âm vang lên:
- Tiểu Lục Tử, ngươi đã an bài xong rồi, vậy lão phu cũng cáo lui. Nhớ kỹ, khi sự tình xong xuôi, đến Đại Phật Sơn tìm ta.
Lục Ly gật đầu, chắp tay với Thiên Gia Tử bên kia. Thiên Gia Tử không tiếp tục truyền âm nữa, hẳn là khống chế Thần Hành Thuyền bay đi rồi.
Lục Ly an tâm ngồi xếp bằng, lẳng lặng chờ đợi, nơi này có rất nhiều cường giả, hắn cũng không dám tra xét lung tung. Xa xa không ngừng truyền đến tiếng nổ mạnh, hiển nhiên trung gian chiến trường còn đang khai chiến, nhưng song phương chiến đấu hẳn đều có khắc chế, không có triệu tập toàn bộ đại quân ra ngoài, chỉ xuất động một bộ phận nhỏ quân đội.
Thời gian một ngày nhoáng đã trôi qua.
Nghịch Long Vân đến đây, Lục Ly đi theo hắn ra ngoài. Nghịch Long Vân cũng không lấy ra chiến thuyền, mà mang theo năm mươi người cùng Lục Ly ẩn mình đi về phía tây.
- Lục Ly, hiện tại nơi này tương đối hỗn loạn, địch nhân thám báo tương đối nhiều!
Nghịch Long Vân thấp giọng giải thích với Lục Ly:
- Chúng ta trước rời phụ cận, sợ bị địch nhân tra ra hành tung, phục kích chúng ta. Chờ sau khi rời đi, chúng ta lại cưỡi chiến thuyền rời đi.
- Được, nghe theo an bài của ngươi!
Lục Ly gật đầu, bọn Nghịch Long Vân khẳng định thường xuyên trở về Nghịch Long Cốc, bọn họ có kinh nghiệm. Hắn không biết gì, tự nhiên phải đi theo Nghịch Long Vân.
- Ngươi cũng không cần quá lo lắng!
Nghịch Long Vân cười nói:
- Nơi này là địa bàn của Nghịch Long Tộc, chúng ta cũng không phải nhân vật đặc biệt trọng yếu, Thủy Vân Điện sẽ không phái cường giả phục kích.
Đám người Lục Ly lặng lẽ rời khỏi Kì Liên Phong, sau đó còn ẩn mình tiến lên trước mấy canh giờ, vòng qua mấy thành trì, mới lấy ra một chiến thuyền.
Chiến thuyền không lớn, nhưng tốc độ nhanh hơn chiến thuyền bình thường rất nhiều, đương nhiên vẫn có chút chênh lệnh với Thần Hành Thuyền. Sau khi lên chiến thuyền, Lục Ly ngờ vực dò hỏi:
- Mấy lĩnh vực bên này đều không thuộc phạm vi thế lực của Nghịch Long Tộc các ngươi hay sao? Vì sao không truyền tống trong thành? Như vậy tốc độ sẽ nhanh hơn!
- Đóng rồi!
Nghịch Long Vân cười khổ nói:
- Lúc trước bởi vì không đóng Truyền Tống Trận, bị người của Thủy Vân Điện lẻn vào Nghịch Long Lĩnh, cướp bóc giết người khắp nơi, đã chết rất nhiều người. Đương nhiên, chúng ta cũng từng làm như vậy. Sau đó Truyền Tống Trận của mấy lĩnh vực đều bị đóng lại, như vậy, cho dù có địch nhân lẻn vào, sau khi chúng ta được tin tức, cũng thoải mái vây bắt.
- Thì ra là thế!
Lục Ly hơi gật đầu, sau đó dò hỏi:
- Nơi này đi Nghịch Long Cốc phải mất bao lâu?
- Cũng không cần bao lâu!
Nghịch Long Vân cười nói:
- Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, nửa tháng là đủ rồi, rất nhanh.
Đối với Nghịch Long Vân, một tháng chỉ là chuyện chớp mắt. Hiện tại Lục Ly bế quan nhiều lần như vậy, nửa tháng đối với Lục Ly cũng thật ngắn ngủi, cho nên hắn cũng không quá để ý.
Chiến thuyền phá không, mấy chục người chia làm hai tổ thay phiên đứng trên sàn tàu canh chừng. Năm mươi người này cũng không hoàn toàn là người của Nghịch Long Tộc, chỉ có mười người là người Nghịch Long Tộc, còn lại đều là võ giả của nước phụ thuộc Nghịch Long Tộc.
Năm mươi người này, phần lớn đều là võ giả Tứ Kiếp, Tứ Kiếp đỉnh phong cũng có không ít. Nơi này còn có hai cường giả Ngũ Kiếp tọa trấn, còn là Ngũ Kiếp trung kỳ. Có thể thấy được Bình trưởng lão thật coi trọng Lục Ly.
Chiến thuyền chạy vững vàng, Nghịch Long Vân nhiệt tình mời Lục Ly tiến vào trong khoang thuyền xa hoa. Thật hiển nhiên, Nghịch Long Vân thật hứng thú với Lục Ly.
Dù sao cũng là truyền nhân của Tử Đế trong truyền thuyết, còn có thể làm giao dịch với gia tộc bọn họ? Bình trưởng lão cũng rất coi trọng, tuy trong xương tủy hắn vẫn thật coi thường Lục Ly, nhưng không ngại có chút hứng thú với Lục Ly.
Trong khoang thuyền còn có một thị nữ, không biết có phải Nghịch Long Vân vẫn đặt trong không gian thần khí hay không? Thị nữ quỳ trên mặt đất, rót trà cho hai người.
Sau khi pha trà xong, Nghịch Long Vân cười nói:
- Lục Ly nếm thử loại trà độc nhất của Nghịch Long Cốc chúng ta. Lá trà này chỉ có tộc ta mới có, là lá trà cực phẩm nhất.
Lục Ly vừa nghe nói, nhất thời cảm giác nhiệt lưu chuyển động toàn thân, dị thường thoải mái. Sau khi hắn uống một ngụm, cảm thấy toàn khoang miệng thơm nồng, toàn thân cảm giác như ngâm trong ôn tuyền, thích ý đến cực điểm.
- Thứ tốt!
Hắn uống mấy ngụm, sau một nén nhang mới mở to mắt. Hắn cảm giác linh hồn giống như đang tăng trưởng rõ ràng, gật đầu nói:
- Quả nhiên là trà cực phẩm, thứ này ngay cả thiên kim cũng không thể đổi.
- Đó là đương nhiên!
Nghịch Long Vân ngạo nghễ nói:
- Lá trà này chúng ta không bán, cho dù rất nhiều người ra giá đều không mua được. Chúng ta chỉ giữ lại tự mình uống, hay tặng một ít cho bạn. Sau này xong xuôi mọi chuyện, ta tặng ngươi nửa cân, có thêm ta cũng không có.
Ha ha ha!
Lục Ly cười ha hả, chắp tay nói:
- Đa tạ Vân huynh, Vân huynh trẻ tuổi như thế đã đạt đến Tứ Kiếp đỉnh phong, phỏng chừng rất nhanh sẽ đạt đến Ngũ Kiếp. Về sau nhất định có thể trở thành đại nhân vật tuyệt đỉnh danh chấn Phi Hỏa Đại Lục.
- Ngũ Kiếp? Nói dễ hơn làm!