Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Nghịch Long Vân khẽ thở dài, thấy Lục Ly tỏ vẻ kinh nghi, hắn giải thích:
- Nghịch Long Tộc chúng ta là chủng tộc đặc thù, chiến lực có thể tiêu thăng, cấp bậc càng thấp, chiến lực tiêu thăng càng khủng bố. Giống như chiến lực của ta có thể tiêu thăng gấp mười lần, trời cao đã phi thường ưu ái với tộc ta.
- Nhưng ông trời mở cho tộc ta một cánh cửa thì cũng đóng một cánh cửa khác. Tộc của ta muốn đột phá phi thường gian nan. Nhân số đứng mãi ở bình cảnh không nhỏ, nếu không tộc ta đã sớm thống nhất cả Phi Hỏa Đại Lục rồi.
- Cũng đúng...
Lục Ly hơi gật đầu, thần thông thiên phú của Nghịch Long Tộc rất biến thái. Nếu lĩnh chủ Nghịch Long Tộc nhiều hơn, chỉ cần mấy lần tăng chiến lực, sợ là dễ dàng hoành hành khắp Phi Hỏa Đại Lục.
Sau khi Nghịch Long Vân uống một ngụm trà, tò mò dò hỏi:
- Lục Ly, ngươi thật là đại biểu Duẫn gia đến giao dịch sao? Nhưng ta thật sự không nghĩ ra, Duẫn gia có cái gì có thể giao dịch với tộc ta?
Đây là chỗ Nghịch Long Vân nghĩ mãi không ra, cho nên mới đường đột hỏi. Vấn đề này Lục Ly không dễ trả lời, hắn chỉ có thể cười thần bí, nói:
- Việc cụ thể ta cũng không biết, ta chỉ phụng mệnh đến đây.
- Vậy vì sao phái ngươi đến?
Nghịch Long Vân hỏi thẳng, những lời này có hơi đả thương người, ý của Nghịch Long Vân là sao phái một Tam Kiếp đỉnh phong như Lục Ly đến?
Cho dù thần thể tiểu thành và Bác Long Thuật, chiến lực của Lục Ly vẫn không đủ. Duẫn gia cũng có cường giả cấp lĩnh chủ, phái Lục Ly đến không sợ Lục Ly bị giết nửa đường?
- Ngân Viêm Hải Vực!
Lục Ly cười giải thích:
- Dương Đế nếu biết cao tầng Duẫn gia đến Ngân Viêm Hải Vực, ngươi cảm thấy Dương Đế sẽ ngồi yên không để ý đến sao?
- Ừm...
Lý do này rất có lý, Nghịch Long Vân tin rồi. Lục Ly trầm ngâm một lát, trong mắt sáng ngời, hắn thản nhiên nói:
- Kỳ thật phái ta đến còn có một nguyên nhân khác.
Nghịch Long Vân nhướng mày hỏi:
- Hả? Còn có nguyên nhân gì?
- Ta quen một tiểu thư gia tộc ngươi!
Lục Ly thờ ơ nói:
- Duẫn gia cảm thấy phái ta đến, dễ dàng trao đổi với các ngươi đi!
- Tiểu thư?
Nghịch Long Vân càng thêm kinh nghi, tiểu thư của Nghịch Long Tộc rất ít ra ngoài, hơn nữa tuyệt không gả ra ngoài. Nghe ngữ khí của Lục Ly dường như rất quen thuộc với tiểu thư này? Nhưng Lục Ly lần đầu đến Phi Hỏa Đại Lục, điều này làm sao có thể?
Nghịch Long Vân lập tức dò hỏi:
- Nói xem, tiểu thư gia tộc, ta đều quen biết, ngươi quen biết ai hả?
Nội tâm Lục Ly hơi kích động, mặt ngoài lại tỏ ra không có việc gì, hắn nói:
- Nghịch Long Linh!
- Nghịch Long Linh?
Trong mắt Nghịch Long Vân lộ ra chút ngờ vực, nghĩ nghĩ nói:
- Không có cái tên này, ngươi không phải nhớ nhầm rồi chứ?
- Không có!
Nội tâm Lục Ly run lên, lúc trước hắn tìm hiểu với người của Phi Yên Cung, cũng không có tên này. Chẳng lẽ xảy ra vấn đề gì? Lục Linh không phải người của Nghịch Long Tộc? Hay không phải tên như vậy?
Hắn không quản được quá nhiều, lấy ra bức họa của Lục Linh, đưa qua, nói:
- Ngươi nhìn kỹ xem, không thể nào không có.
Tuy thời gian trôi qua rất nhiều năm, nhưng Lục Ly tin tưởng dung mạo của Lục Linh khẳng định không có biến hóa quá lớn. Nếu Lục Linh ở trong Nghịch Long Tộc, Nghịch Long Vân tuyệt đối gặp qua.
- Người này...
Nghịch Long Vân nhìn bức họa, trở nên trầm ngâm, nội tâm Lục Ly cũng căng thẳng, đợi một lát, Nghịch Long Vân lắc đầu nói:
- Ngươi này hình như ta từng gặp qua, nhưng... nàng hẳn không phải tiểu thư Nghịch Long Tộc chúng ta. Người này rất có khí chất, cũng rất xinh đẹp, nếu là tiểu thư tộc ta, ta không thể nào không biết.
Ầm!
Giống như bị sét đánh, thân mình Lục Ly hơi run lên, Nghịch Long Vân dù không phải công tử trực hệ của Nghịch Long Tộc nhưng là công tử hệ nhánh thì không sai.
Tứ Kiếp đỉnh phong, cũng là một nhân vật ở Nghịch Long Gia! Tiểu thư xinh đẹp của gia tộc không thể nào không biết, nhất là khí chất của Lục Linh phi thường đặc thù, người bình thường liếc mắt nhìn tuyệt đối sẽ lưu lại ấn tượng.
Hiện tại Nghịch Long Vân nói không phải tiểu thư Nghịch Long Gia? Đó là tình báo của Lục Ly có vấn đề rồi sao? Nếu Lục Linh không ở Nghịch Long Gia, thiên địa to lớn như vậy, Lục Ly thật không biết đi đâu tìm?
Từng gặp ở đâu?
Những lời này khiến Lục Ly dấy lên hy vọng, cũng không hoàn toàn tuyệt vọng. Hắn hít sâu một hơi, trầm giọng nói:
- Vân huynh, ngươi cẩn thận nhớ lại, người này ngươi từng gặp ở đâu? Chuyện này rất quan trọng với ta.
- Hả? Đây là nữ tử Lục công tử ngưỡng mộ trong lòng?
Nghịch Long Vân cười cười, sau đó trầm tư, nhanh co mày, giống như đang nhớ lại. Ước chừng qua nửa nén hương, hắn mới vỗ đùi nói:
- Nhớ ra rồi, người này ta ở gia tộc từng gặp, giống như bị một trưởng lão mang đi ra sau núi, ta chỉ nhìn thấy thoáng qua, nhưng sau đó cũng không gặp lại nữa.
Ô...
Nội tâm Lục Ly hơi kích động, liên thanh nói:
- Sau núi là nơi phi thường trọng yếu của Nghịch Long Tộc sao?
- Ách... đúng vậy!
Nghịch Long Vân vẫn chần chờ, gật đầu nói:
- Thái thượng trưởng lão gia tộc ta đều ở sau núi, ngoại giới gọi là Long Phục Sơn!
- Vậy có khả năng nào như vậy không?
Lục Ly nhíu mày hỏi:
- Nàng bị đưa ra sau núi, sau đó vẫn ở sau núi tu luyện, chưa bao giờ đi ra, cho nên các ngươi đều không biết nàng?
- Chuyện này ta cũng không biết!
Nghịch Long Vân phất tay nói:
- Chúng ta cũng không có tư cách đến sau núi, ngoài trưởng lão, bất luận kẻ nào đều không được đi vào. Quy củ của tộc ta rất nghiêm.
- Ừm, đã hiểu!
Lục Ly hơi vuốt cằm, không nhiều lời nữa, việc này hỏi Nghịch Long Vân đã không còn ý nghĩa, ngược lại hỏi càng nhiều càng khả nghi. Hắn chỉ có thể gật đầu nói:
- Vậy sau này ta sẽ hỏi trưởng lão các ngươi, người này từng cứu ta một mạng, ta rất muốn báo đáp nàng.
- Ừm, sau này ngươi hỏi trưởng lão của tộc ta thử.
Nghịch Long Vân cũng không hỏi nhiều, chỉ tán gẫu chuyện khác. Lục Ly chuyển dời đề tài, hỏi tình huống hỗn chiến của Nghịch Long Tộc và mấy thế lực gần đây!
Không tốt lắm!
Không chỉ có tình huống của Nghịch Long Tộc không tốt mà tình huống của bốn đại thế lực cũng không tốt.