Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Bên trong ngồi hai lão giả, đều mặc hoa bào, khí độ uy nghi, cảm giác như hai tòa núi lớn, khiến người ta cảm thấy rất áp lực.
- Lục Ly, đây là Vũ trưởng lão và Sơn trưởng lão của chúng ta!
Nghịch Long Vân đầu tiên cung kính hành lễ, sau đó giới thiệu với Lục Ly. Hắn âm thầm truyền âm nói:
- Sơn trưởng lão của Cửu trưởng lão của chúng ta, có thể mới vừa đến!
Lục Ly vội vàng cung kính hành lễ, nói:
- Lục Ly tham kiến Vũ trưởng lão và Sơn trưởng lão!
Khí tức của hai trưởng lão cảm ứng đều là Ngũ Kiếp đỉnh phong, sau khi phóng ra Nghịch Long Huyết Ấn, chiến lực có thể sánh bằng lĩnh chủ Lục Kiếp, xem như nhân vật tuyệt đỉnh ở Tam Trọng Thiên.
Lục Ly đang quan sát hai người, hai người này đang quan sát Lục Ly, Bình trưởng lão đã truyền tin trở về, còn nói sơ tình huống của Lục Ly, điều này khiến hai người thật cảm thấy hứng thú với Lục Ly.
Vũ trưởng lão vuốt râu dài, phất tay để Nghịch Long Vân lui xuống, lúc này mới nói:
- Lục tiểu hữu không cần khách khí, nghe nói ngươi là truyền nhân của Tử Đế?
Lục Ly cũng không giấu diếm, ăn ngay nói thật:
- Kỳ thật cũng không tính, bởi vì trước khi tàn hồn Tử Đế tiêu tán, cũng không thu ta làm đồ đệ. Nhưng ta có được thân thể của Tử Đế, sau đó cũng tìm hiểu Bác Long Thuật của Tử Đế, hơn nữa có quan hệ không tồi với Đại Tướng Thiên Biến Vương, thủ hạ của Tử Đế, quan hệ cũng rất tốt với người Duẫn gia, có thể xem như nửa truyền nhân.
- Bác Long Thuật là thuật nghịch thiên, ngươi có thể hiểu thấu, còn có quan hệ tâm đầu ý hợp với Duẫn gia, đích xác có thể xem như nửa truyền nhân.
Vũ trưởng lão hơi gật đầu, sau đó nói:
- Vậy hạt châu kia có thể cho ta xem không?
Lục Ly lấy ra hạt châu màu vàng, vung lên, sau khi Vũ trưởng lão tiếp nhận, truyền vào thần lực, hạt châu kia sáng lên, phía trên cũng xuất hiện đồ văn mờ nhạt.
- Quả nhiên!
Vũ trưởng lão và Sơn trưởng lão liếc nhìn nhau, ánh mắt hai người lộ vẻ kinh nghi. Vũ trưởng lão trầm ngâm một lát, hỏi:
- Hạt châu này là người của Duẫn gia đưa cho ngươi?
- Không phải!
Tới lúc này, Lục Ly cũng không dám tiếp tục che giấu, hắn nói:
- Lúc trước nói với Bình trưởng lão là Duẫn gia do ta sợ Bình trưởng lão không chịu gặp ta. Kỳ thật hạt châu này là ta được một nữ tử đeo mặt nạ ở Nhị Trọng Thiên đưa, tự xưng là Đại Ma Vương, là người mạnh nhất vị diện chúng ta, không biết hai vị trưởng lão biết không?
- Nhị Trọng Thiên? Đại Ma Vương? Nữ tử?
Hai trưởng lão liếc nhìn nhau, trong mắt đều là ngờ vực, Vũ trưởng lão trầm ngâm một lát, nói:
- Như vậy, Lục tiểu hữu ngươi đến đây ngồi đi, chúng ta đi một lát rồi trở lại sau!
Lục Ly gật đầu ngồi xuống, Vũ trưởng lão đưa tới thị nữ dâng trà, sau đó cùng Sơn trưởng lão rời đi.
Lục Ly một mình lẳng lặng an tọa, xem ra chuyện Đại Ma Vương, hai trưởng lão này cũng không biết, cần hỏi một vị Thái Thượng Trưởng Lão hay là tộc trưởng?
Lục Ly một mình chờ cỡ nửa canh giờ, Vũ trưởng lão và Sơn trưởng lão mới đến đây. Sắc mặt hai người thật nghiêm trọng, Vũ trưởng lão thấy Lục Ly muốn đứng lên, xua tay nói:
- Lục tiểu hữu không cần khách khí như vậy, người ủy thác ngươi đến đây có chút quan hệ với một vị trưởng bối mới quy tiên của ta, cũng xem như người một nhà.
- Trưởng bối đã quy tiên?
Lục Ly nhướng mày, trưởng lão của Vũ trưởng lão lớn thế nào chứ, Đại Ma Vương sao có quan hệ với trưởng bối tộc bọn họ? Vậy Đại Ma Vương cũng rất lớn tuổi sao?
Quan trọng nhất là nghe ngữ khí của Vũ trưởng lão, trưởng bối này rất có thể là cường giả cấp lĩnh chủ, Đại Ma Vương sao có quan hệ với cường giả cấp lĩnh chủ?
Có thể có quan hệ với cường giả cấp lĩnh chủ, vậy Đại Ma Vương cũng là võ giả cùng cấp bậc?
Lục Ly nghĩ không thông, cũng không đoán ra được lý do, thực lực của Đại Ma Vương hắn căn bản nhìn không thấu, hắn chỉ có thể gật đầu nói:
- Đại Ma Vương để ta đổi nửa cuốn cổ kinh với các ngươi, không biết...
- Không thành vấn đề!
Vũ trưởng lão thật sảng khoái nói, hắn nói:
- Vị trưởng lão này của chúng ta trước khi quy tiên có thể để lại di ngôn, tặng nửa cuốn cổ kinh cho người này. Đổi trở lại cũng không cần, nửa cuốn cổ kinh này ngươi trực tiếp mang về đi, đây là di huấn của trưởng bối, chúng ta không dám vi phạm.
Vù vù!
Tay Vũ trưởng lão run lên, hạt châu kia rơi ra, Lục Ly nhận lấy hạt châu, nhìn lướt qua, phát hiện bên trong quả nhiên có nửa cuốn cổ kinh, quyển cổ kinh này không khác biệt với tờ cổ kinh của hắn, hẳn là đồng tông đồng nguyên.
Chuyện Đại Ma Vương xem như đã xong, Lục Ly thở phào, hiện tại chỉ còn chuyện Lục Linh.
Hắn đứng dậy, chắp tay nói:
- Vũ trưởng lão, Sơn trưởng lão, tại hạ còn có chuyện muốn nhờ.
Vũ trưởng lão không có biểu tình gì, hắn xua tay nói:
- Nói thử xem.
Lục Ly lấy ra bức họa của Lục Linh, cung kính đi tới, đưa cho Vũ trưởng lão, nói:
- Hai vị trưởng lão có từng gặp qua vị này chưa?
Vũ trưởng lão và Sơn trưởng lão nhìn lướt qua, hai người hơi nhướng mày, tuy chỉ là chợt lóe rồi biến mất, lại không trốn được tra xét của Lục Ly. Nội tâm Lục Ly vui vẻ, hai người này rõ ràng quen biết Lục Linh, nếu không sẽ không phản ứng như thế.
Hai người trầm ngâm một lát, sắc mặt trở lại bình thường, Vũ trưởng lão ngẩng đầu nhìn Lục Ly nói:
- Lục tiểu hữu, ngươi hỏi người này có dụng ý gì?
Vũ trưởng lão nói ra lời không có khuynh hướng gì, cũng không biểu lộ gì, Lục Ly nghĩ nghĩ, nói:
- Người này có ít quan hệ với ta, từng cứu mạng ta. Ta nghe nói người này ở Nghịch Long Cốc, cho nên muốn gặp mặt nàng một lần, nói trực tiếp lời cảm tạ.
- Đã cứu ngươi một mạng?
Vũ trưởng lão và Sơn trưởng lão liếc mắt nhìn nhau, hai người đều lộ vẻ ngờ vực, Vũ trưởng lão hỏi:
- Ngươi này ở nơi nào cứu ngươi?
Vấn đề hỏi Lục Ly, trong đầu Lục Ly chuyển động rất nhanh, nói:
- Ở Tử Dương Đại Lục.
Vũ trưởng lão và Sơn trưởng lão liếc nhìn nhau, sắc mặt hai người hơi trầm xuống, Vũ trưởng lão không chút do dự, nói:
- Người này ta từng gặp một lần, nhưng không phải người của Nghịch Long Tộc chúng ta.