Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Ách...
Lục Ly cảm giác ngữ khí của Vũ trưởng lão đột nhiên thay đổi, hơn nữa quả quyết nói Lục Linh không phải người Nghịch Long Tộc, điều này khiến nội tâm Lục Ly trầm xuống.
Hắn có một loại cảm giác, Vũ trưởng lão này... đang nói dối!
Vẻ mặt về sau của Vũ trưởng lão và Sơn trưởng lão, còn biểu tình và lời nói, đều khiến Lục Ly cảm giac là Vũ trưởng lão đang nói dối, Lục Linh tuyệt đối đang ở Nghịch Long Cốc.
Nếu Lục Linh ở Nghịch Long Cốc, vì sao Vũ trưởng lão phải nói dối?
Lục Ly bắt đầu nghĩ lại vấn đề này, thái độ Vũ trưởng lão đột nhiên chuyển biến, là bởi hắn nói ở Tử Dương đại lục từng gặp Lục Linh? Vũ trưởng lão sao phán đoán được hắn đang nói dối?
Nói cách khác, Vũ trưởng lão phi thường hiểu biết Lục Linh, cho rằng Lục Linh chưa từng đến Tử Dương Đại Lục, lại càng không thể cứu người ở Tử Dương Đại Lục?
Từ chỗ này có thể đoán ra, Lục Linh phi thường quan trọng ở Nghịch Long Cốc? Đám người Vũ trưởng lão phi thường coi trọng Lục Linh? Mặt khác... Lục Linh không thể tiếp xúc người ngoài? Cho nên đám người Vũ trưởng lão phải bảo vệ nàng?
Nghịch Long Vân nói từng gặp mặt Lục Linh, còn ở hậu sơn? Vậy Lục Linh có phải vẫn luôn ở hậu sơn, được Nghịch Long Tộc bảo hộ? Cũng hoặc là... Lục Linh bị nhốt ở hậu sơn?
Vô số ý niệm hiện lên trong đầu Lục Ly, cho dù thế nào, Lục Ly cũng biết sự tình này hơi khó giải quyết. Thái độ Vũ trưởng lão đã thay đổi rồi, cục diện này sợ rất khó nghịch chuyển.
Mặc kệ khó nghịch chuyển thế nào, Lục Ly cũng sẽ không bỏ cuộc!
Hắn thở dài thật sâu, nói:
- Vũ trưởng lão, Sơn trưởng lão, ta cũng không có ý đặc biệt gì, ta chỉ muốn gặp vị tiểu thư này một lần. Ta chỉ có chút thực lực ấy, ở Nghịch Long Cốc cũng không thể tạo ra sóng gió gì. Mời hai vị trưởng lão xem như nể mặt Đại Ma Vương, cho ta cơ hội này.
Thái độ của Lục Ly thật chân thành, cũng nói hết mọi chuyện. Vũ trưởng lão và Sơn trưởng lão liếc nhìn nhau, sắc mặt hai người cũng không tốt hơn.
Vũ trưởng lão dừng hai hơi thở, nói:
- Lục tiểu hữu, không phải chúng ta không giúp ngươi, vị tiểu thư này thật sự không ở trong tộc ta.
- Vậy nàng ở đâu?
Lục Ly nóng nảy, dò hỏi:
- Vũ trưởng lão, ngươi có biết giờ nàng ở đâu không?
- Không biết...
Vẻ mặt Vũ trưởng lão không chút thay đổi, nói:
- Nàng chỉ đi theo một khách nhân đến đây, đã rất nhiều năm rồi, lão phu làm sao nhớ rõ? Được rồi tiểu hữu, nếu không có việc gì, để Nghịch Long Vân mang ngươi đi dạo Nghịch Long Cốc chúng ta, chơi đùa vài ngày đi.
Nói xong, Vũ trưởng lão và Sơn trưởng lão đứng dậy, đi đến hành lang bên cạnh, căn bản không có ý định tiếp tục trao đổi với Lục Ly, thái độ cũng rất lãnh đạm. Hoàn toàn không có nhiệt tình và thân thiết, thoạt nhìn như người xa lạ.
Sàn sạt...
Nghịch Long Vân đi đến, nhìn thấy Lục Ly còn có chút thất hồn lạc phách đứng đó, vội vàng lôi kéo Lục Ly ra ngoài, vừa đi vừa truyền âm nói:
- Lục huynh, sao ngươi lại chọc trưởng lão tức giận rồi?
Vũ trưởng lão truyền âm cho Nghịch Long Vân, ngữ khí rất lạnh lùng. Tuy là ra lệnh Nghịch Long Vân mang Lục Ly đi thăm Nghịch Long Cốc, còn cho phép Lục Ly ở ba ngày tại Nghịch Long Cốc. Nhưng Vũ trưởng lão dặn dò thêm một câu, để Nghịch Long Vân trông coi Lục Ly cẩn thận, trọng địa gia tộc tuyệt không để Lục Ly đi vào.
Trọng địa gia tộc vốn không để người ngoài đi vào, Vũ trưởng lão còn đặc biệt dặn dò, rõ ràng rất đề phòng Lục Ly. Mà Lục Ly thân là truyền nhân Tử Đế, còn đại biểu Duẫn gia đến giao dịch, được cho là khách nhân của Nghịch Long Tộc. Nếu không phải Lục Ly trêu chọc Vũ trưởng lão, với tính cách của Vũ trưởng lão, sẽ không đối đãi với khách nhân như thế.
- Không có trêu chọc gì, ra ngoài rồi nói đi!
Lục Ly cố nhịn sốt ruột trong lòng, hắn không thể để Nghịch Long Vân nhìn ra vấn đề. Nếu đám người Vũ trưởng lão không thể nhờ vả, vậy chỉ có thể dựa vào Nghịch Long Vân.
Nghịch Long Vân hơi buồn bực dẫn Lục Ly ra ngoài, đi một vòng, đi được vài dặm đến một vùng cung điện. Nghịch Long Vân dặn dò thống lĩnh nơi này vài câu, an bài Lục Ly vào ở trong một tòa thành.
Tiến vào trong tòa thành, sau khi thị nữ dâng trà, Nghịch Long Vân lập tức dò hỏi:
- Lục huynh, đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì rồi? Giao dịch không thành công sao?
- Thành công!
Chuyện này Lục Ly cũng không giấu diếm, sau khi hắn nói xong, mở ra thần văn, vẻ mặt trịnh trọng nói:
- Sau khi giao dịch thành công, ta hỏi trưởng lão kia về tiểu thư cứu ta, Vũ trưởng lão không trả lời ta, lập tức rời khỏi.
- Tiểu thư kia? Ngươi nói tiểu thư tên Nghịch Long Linh kia?
Nghịch Long Vân nhướng mày, có hơi khó hiểu, chỉ bởi vì hỏi tin tức của Nghịch Long Linh, Vũ trưởng lão lại trở mặt? Lục Ly cũng không phải đến cướp người, chỉ là hỏi một chút, vì sao lại như vậy?
Nghịch Long Vân có hơi nghĩ không thông, Lục Ly hàn huyện chuyện gặp mặt Vũ trưởng lão với Nghịch Long Vân, nhưng hắn cũng không nói nhiều về thái độ chuyển biến của Vũ trưởng lão, chỉ nói Vũ trưởng lão không phản ứng hắn đã rời đi.
- Vậy hẳn người này không phải người trong tộc ta rồi đi?
Nghịch Long Vân nghĩ không thông, hắn cũng không muốn suy nghĩ nhiều, hắn vung tay áo nói:
- Nếu trưởng lão nói không có ở đây, vậy đừng hỏi nữa. Lục huynh, ngươi cứ ở đây ba ngày, buổi tối ta an bài người đến đón gió tẩy trần cho ngươi, ngươi chơi vui vẻ một trận rồi trở về.
- Không!
Vẻ mặt Lục Ly hiện giờ thật kiên định, nói:
- Ta có thể cảm ứng được, vị tiểu thư kia ở ngay trong tộc đàn các ngươi, còn ở ngay phương hướng kia. Tiểu thư này lúc trước lưu lại cho ta một ngọc phù, ta thông qua ngọc phù cảm ứng được.
Ách...
Nghịch Long Vân ngẩn ra, hắn nhìn theo phương hướng ngón tay Lục Ly chỉ, vẻ mặt mê mang thì thào:
- Phía bắc, ý của ngươi là nàng ở hậu sơn?
- Không biết, ta chỉ cảm ứng được phương hướng này!
Nội tâm Lục Ly âm thầm xấu hổ, hắn đang nói dối, Nghịch Long Vân là loại người tứ chi phát triển, suy nghĩ đơn giản. Nếu Nghịch Long Vân có tâm kế, hắn sẽ không có biện pháp.