Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 3384 - Chương 3371: Tộc Trưởng Định Đoạt

Bất Diệt Long Đế Chương 3371: Tộc trưởng định đoạt

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Lục Linh rõ ràng ở hậu sơn, Vũ trưởng lão và Sơn trưởng lão lại nói dối, bọn họ vì sao phải làm vậy? Vì sao không để mình gặp mặt Lục Linh?

Lục Linh không thể nào không biết hàm nghĩa của hai chữ “Lục Ly”, Lục Linh lại hỏi Lục Ly là ai? Chuyện này chỉ có hai giải thích, hoặc là Lục Linh không thể gặp mình, hoặc là... Lục Linh đã bị phong ấn trí nhớ!

Mặc kệ thế nào, bằng vào năng lực của Lục Ly, hiện tại không thể nào gặp Lục Linh. Hắn cũng không thể làm chuyện xằng bậy, như vậy sẽ hại Nghịch Long Vân.

Lục Ly bắt buộc bản thân tỉnh táo lại, biết Lục Linh ở đây, biết nàng vẫn còn sống tốt, ít nhất chuyện này đã không tệ. Lục Ly thở dài một hơi, hắn trầm ngâm một lát, nói:

- Vân huynh, có thể mang đến thị nữ kia không, ta muốn hỏi nàng vài câu, ngươi yên tâm, ta tuyệt không làm loạn!

Nghịch Long Vân mở to mắt, nghĩ nghĩ rồi đi ra ngoài, để người gọi thị nữ kia đến. Lục Ly và Nghịch Long Vân lẳng lặng chờ đợi, Lục Ly cũng bắt đầu nghĩ biện pháp, làm sao gặp mặt Lục Linh.

Thiên tân vạn khổ, cửu tử nhất sinh, hắn mới có thể đến Nghịch Long Cốc. Lục Linh ở gần ngay đó, hắn không thể trở về tay không, hắn không cam lòng.

Hơn nữa hắn phải trở về Nhị Trọng Thiên, còn phải vượt qua Ngân Viêm Hải Vực, Thần Phong Đại Lục, ai biết sẽ xảy ra chuyện gì? Lỡ như hắn chết nửa đường? Đến lúc đó hắn sẽ chết không nhắm mắt.

Cho nên không gặp mặt Lục Linh một lần, hắn tuyệt đối không trở về, cho dù là phải nghỉ ngơi một thời gian ở Phi Hỏa Đại Lục, hắn cũng sẽ tìm cơ hội gặp Lục Linh một lần.

Thẳng đến hừng đông, thị nữ kia mới trộm chạy ra, Lục Ly lấy ra bức họa, hỏi, thị nữ kia xác định là người trên bức họa, Lục Ly lại hỏi tình huống của Lục Linh.

- Vị tiểu thư kia vẫn luôn tu luyện ở hậu sơn.

Thị nữ kia nói:

- Lúc trước ta chưa từng gặp nàng, chỉ là hỏi một tỷ muội nói về nàng. Người nọ đã tu luyện rất nhiều năm trong một bí cảnh hậu sơn. Không ai đến quấy rầy nàng, chỉ có tỷ muội kia của ta ngẫu nhiên đi hầu hạ nàng. Tiểu thư kia cũng không nói chuyện phiếm, ngoài nghỉ ngơi, chỉ tu luyện...

Tình huống thị nữ kia hỏi thăm được cũng không nhiều lắm, chỉ có thể xác định, Lục Linh hiện giờ rất an toàn, hơn nữa cũng không có cực khổ gì, nàng cũng không đi loạn, vẫn luôn ở trong bí cảnh.

Lục Ly bớt ưu sầu, sau khi thị nữ lui ra, Lục Ly ngồi xếp bằng, trầm ngâm nửa canh giờ, hắn mới mở to mắt nói:

- Vân huynh, có thể mở vực môn đưa ta đi đến một nơi không?

- Mở ra vực môn?

Nghịch Long Vân dừng một chút, nghĩ nghĩ rồi nói:

- Hẳn không nhiều vấn đề lắm? Chỉ cần nơi ngươi đi không phải quá xa. Nếu ngươi muốn mở vực môn đi Ly Hỏa Thành, sẽ khó khăn hơn một chút, có lẽ phải chờ Sơn trưởng lão đồng ý.

- Sẽ không!

Lục Ly phất tay áo, nói:

- Ta đi Đại Phật Sơn, nơi này ngươi có biết không?

- Biết chứ!

Nghịch Long Vân gật đầu nói:

- Đó là đại bản doanh của Hoắc gia, ngươi đi Hoắc gia làm gì? Ngươi quen biết người của Hoắc gia sao?

- Đúng!

Lục Ly gật đầu, nhưng không giải thích nhiều, chỉ chắp tay nói:

- Làm phiền Vân huynh rồi.

- Chuyện này không phiền toái!

Nghịch Long Vân phất tay áo nói:

- Đại Phật Sơn cách chúng ta không quá xa, ta tìm một thống lĩnh an bài là được rồi. Dù sao ngươi là khách nhân của chúng ta, yêu cầu này cũng không quá phận.

Nghịch Long Vân đi ra ngoài an bài, Lục Ly một mình lẳng lặng chờ đợi, trong mắt hắn là vẻ không cam lòng, nhưng cũng không dám xằng bậy.

Thái độ của Vũ trưởng lão và Sơn trưởng lão cho hắn biết một đạo lý, Nghịch Long Tộc sẽ không bởi vì Đại Ma Vương mà coi trọng Lục Ly, nếu Lục Ly dám xằng bậy, cường giả Nghịch Long Tộc sẽ không chút lưu tình giết chết hắn.

Cho nên hắn chỉ còn lại một đường có thể đi, tìm Thiên Gia Tử cầu trợ giúp.

Thiên Gia Tử là Thái Thượng Trưởng Lão ở Hoắc gia, cô độc ở Băng Ma Quật hơn một vạn năm, nhân họa được phúc, trình độ linh hồn trở nên phi thường cường đại. Phỏng chừng sau khi chiến lực của hắn khôi phục đến trạng thái đỉnh phong, có thể miễn cưỡng sánh bằng Chuẩn Đế?

Sinh ở ra Hoắc gia, một trong hai mươi bảy đại thế lực, có được chiến lực tuyệt đỉnh. Năng lượng Thiên Gia Tử có thể dùng phi thường lớn. Thiên Gia Tử đối xử với hắn rất tốt, hắn tìm kiếm trợ giúp của Thiên Gia Tử, đối phương khẳng định sẽ không chối từ.

Hắn không biết nhiều người ở Phi Hỏa Đại Lục, chỉ có Thiên Gia Tử có thể giúp hắn.

Nghịch Long Vân đi một giờ sẽ trở lại, hắn nói đã báo cáo với Lục Ly, phía trên cũng đồng ý, nhưng cần chuẩn bị nửa ngày.

Lục Ly cũng không đi loạn, cũng không có hành động gì, vẫn ngoan ngoãn chờ đợi. Hắn biết hiện tại nếu hắn làm bậy gì, Nghịch Long Vân khẳng định sẽ bị liên lụy.

Nghịch Long Vân cũng rất nghĩa khí, giúp mình nhiều như vậy, Lục Ly không thể nào hại hắn. Hơn nữa, cho dù Lục Ly xằng bậy, hắn có năng lực làm gì?

Nửa ngày trôi qua, Nghịch Long Vân mang theo Lục Ly tiến vào trong một đại viện, bên trong có mấy lão giả Ngũ Kiếp, mấy người kia mở ra vực môn, Nghịch Long Vân chắp tay nói với Lục Ly:

- Lục huynh, thuận buồm xuôi gió, ngày sau có duyên gặp lại.

Lục Ly chắp tay, nghĩ nghĩ rồi truyền âm nói:

- Vân huynh, lần này ta thiếu ngươi một nhân tình lớn, ngày sau nếu có chuyện cần làm, Lục Ly tuyệt không từ chối.

- Ai... Lục huynh!

Nghịch Long Vân khe khẽ thở dài, cũng không nói gì nữa, chỉ phất tay.

Thân mình Lục Ly chợt lóe lên, vọt vào trong vực môn, sau đó vực môn chậm rãi biến mất, Lục Ly truyền tống rời đi, biến mất khỏi Nghịch Long Cốc.

Sau khi Lục Ly rời khỏi, không gian hơi nổi dậy sóng gió, tiếp theo đó, trong đại viện xuất hiện hai bóng người, phân biệt là Vũ trưởng lão và Sơn trưởng lão.

Mọi người liên tục vẫy chào, Vũ trưởng lão phất tay để mấy cường giả Ngũ Kiếp kia đi xuống. Hai người bọn họ nhìn Nghịch Long Vân, Vũ trưởng lão nói:

- Lục Ly, mấy ngày nay không có dị thường gì chứ?

Nội tâm Nghịch Long Vân căng thẳng, hắn nghĩ rằng hai trưởng lão này biết hắn động tay chân, nhưng xem bộ dáng hai người, hình như còn chưa phát hiện.

Bình Luận (0)
Comment