Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 3394 - Chương 3381: Bảo Địa Tuyệt Thế? Hung Địa Tuyệt Thế?

Bất Diệt Long Đế Chương 3381: Bảo địa tuyệt thế? Hung địa tuyệt thế?

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

- Được rồi!

Tinh thần Lục Ly chấn động, hắn thúc giục Đại Đạo Chi Ngân, cũng không có ai truy đuổi vào. Chuyện này nói rõ không ai phát hiện hắn, hắn thần không biết quỷ không hay lẻn vào bảo địa tuyệt thế.

Thánh Hoàng là một bí ẩn đối với người Tam Trọng Thiên, bởi vì đã thật lâu không có Thánh Hoàng xuất hiện, chỉ biết Thánh Hoàng đã quy tiên hơn trăm vạn năm, sau đó không còn người đột phá Thánh Hoàng Cảnh.

Hơn trăm vạn năm, đó là một thời đại xa xôi thế nào, cuối cùng, không ai gặp qua Thánh Hoàng nào, chỉ là ghi chép trong tư liệu lịch sử mấy đại gia tộc. Người nọ là tồn tại chân thật, hơn nữa hậu đại của hắn giờ đây còn sừng sững ở Tam Trọng Thiên, gia tộc còn có một vị Đại Đế.

Thế giới này rơi ra không ít mảnh vỡ Thánh Binh, có thể minh chứng Thánh Hoàng năm đó quả thật tồn tại, số lượng còn không ít, nếu không làm sao có nhiểu mãnh vở Thánh Hoàng như vậy? Rất nhiều gia tộc còn có Thánh Binh trọn vẹn.

Thánh Hoàng mạnh thế nào?

Thời kì Viễn Cổ vì sao có nhiều Thánh Hoàng như vậy? Hiện tại vì sao một Thánh Hoàng cũng không xuất hiện? Còn có vì sao có nhiều mảnh vỡ Thánh Binh như vậy? Chẳng lẽ rất nhiều Thanh Hoàng đều bị đánh chết rồi?

Tứ Trọng Thiên vì sao sụp đổ? Thế giới thời đại Viễn Cổ rốt cục đã xảy ra sự kiện kinh thiên gì?

Đối với những người hiện tại đều là bí ẩn kinh thiên, không ai biết, cho dù là đại tộc Viễn Cổ cũng không rõ ràng. Giống như Nghịch Long tộc tồn tại từ thời đại Viễn Cổ, nhưng nếu ngươi hỏi bọn họ thời đại Viễn Cổ rốt cục đã xảy ra chuyện gì, bọn họ cũng không rõ ràng…

Không có lửa làm sao có khói!

Bảo địa tuyệt thế này hiện tại được truyền ra là bảo địa Thánh Hoàng tế luyện, vậy khẳng định cũng có căn cứ nhất định, cũng có khả năng phi thường lớn.

Ít nhất sau khi Lục Ly tiến vào, cũng cho là như vậy. Sau khi hắn tiến vào, phát hiện thế giới này thật mờ ảo. Một khí tức thê lương tràn ngập, thế giới này chỉ cho Lục Ly một cảm giác, huyền.

Không cần tra xét, chỉ đứng ở nơi này. Lục Ly cảm giác bốn phía tràn ngập khí tức huyền diệu khó giải thích. Thần niệm hắn tản ra, phát hiện thần niệm bị áp chế, căn bản không thể phóng thích, chỉ có thể dựa vào ánh mắt quan sát.

Bốn phía đều là sương mù mỏng manh, trong bí cảnh này, trên đỉnh đầu đều có tử quang nhàn nhạt chiếu rọi, chiếu rọi tất cả sương khói thành màu tím, khiến người ta cảm giác như mộng như ảo.

Lục Ly không nhúc nhích, giờ đây thân thể còn ẩn thân, hắn thúc giục Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng tình huống bốn phía, phát hiện bốn phía không có phong cảnh gì xem, ngoài sương mù tím chỉ là sương mù tím.

- Đám người kia đâu?

Lục Ly rõ ràng cảm ứng được dao động từ bốn phía, phát hiện bốn phía không có dao động gì, một người đều không phát hiện. Hắn hơi buồn bực, hắn chỉ tiến vào trễ hơn bọn họ một nén hương, chẳng lẽ bọn người kia vừa tiến vào lập tức bỏ đi rồi sao?

- Đi!

Lục Ly tùy tiện chọn một phương hướng, ẩn mình đi về trước, luôn thúc giục Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng tình huống bốn phía. Hắn trở nên nhạy cảm hơn mấy chục lần dưới Đại Đạo Chi Ngân, gần đó nếu có người hành tẩu, khẳng định có không gian dao động, hắn có thể cảm ứng ngay.

Trong bí cảnh này không thể dùng thần niệm tìm hiểu, đây xem như lợi thế với Lục Ly, không phải mọi người đều có lực cảm giác nhạy cảm như vậy.

- Huyết Linh Nhi, tra xét thử, có ảo trận hay không?

Lục Ly bay một lát, để Huyết Linh Nhi vươn xúc tua, nếu có ảo trận, vậy hắn chuyển động ở đây cũng vô ích.

Huyết Linh Nhi tra xét, rất nhanh cho Lục Ly câu trả lời thuyết phục:

- Chủ nhân, ta không cảm ứng được tồn tại của thần văn, hẳn không có thiên địa thần trận.

- Được!

Lục Ly hơi gật đầu, không có ảo trận, vậy thì thoải mái hơn, khẳng định có thể đi ra khỏi khu vực sương mù tím này. Hắn liên tục cảm ứng, đồng thời cảm ứng cả một đường đi.

Hành tẩu hơn hai canh giờ, tốc độ Lục Ly cũng không quá chậm, lại còn chưa ra khỏi khu vực sương mù tím. Trên đường không gặp ai, điều này khiến hắn thật buồn bực. Rất nhiều người tiến vào như vậy, chẳng lẽ đều biến mất khỏi nhân gian rồi.

Cường giả này khẳng định đã tiến vào chỗ sâu nhất bí cảnh, vấn đề là nơi nào là chỗ sâu nhất bí cảnh? Lục Ly hoàn toàn không hiểu, người trẻ tuổi nghe nói thăm dò khu vực bên ngoài, nhưng hắn vì sao không thấy ai?

Tiếp tục đi về trước, lại đi nửa canh giờ, sương mù tím dần nhạt đi, tinh thần Lục Ly đại chấn, hắn cảm ứng thử, xác định phía trước không có người, hắn đi nhanh về trước.

Phía trước xuất hiện một khe sâu kéo dài, trên khe sâu có ba cây cầu, lần lượt có ba thông đạo. Lục Ly nhướng mày, thoạt nhìn ba cây cầu này nhìn giống như như đúc, ba thông đạo nối thông u, thông đến nơi nào cũng không biết.

Hửm?

Lục Ly nhận thấy trên cầu trung gian kia, có một thần thạch, đây do người đi vào bỏ lại. Thế hệ tiền bối sẽ không làm như vậy, vậy chỉ có thể làm đám người trẻ tuổi kia lưu lại!

- Đi thôi!

Lục Ly tiến vào không phải vì tầm bảo, cũng không phải đến tìm kiếm cơ duyên, đơn giản chỉ vì đến gặp Lục Linh. Hắn không chút do dự, lập tức xuyên qua cây cầu trung gian, truy tung.

Rầm rầm rầm!

Lúc Lục Ly bước lên cây cầu kia, trên đỉnh đầu đột nhiên nổi lên sóng gió, sau đó từng luồng sấm sét đánh xuống, Lục Ly bị dọa sợ.

Xoẹt xoẹt!

Lôi điện quấn toàn thân Lục Ly, Lục Ly cảm ứng, không chút sợ hãi nữa. Tuy lôi điện này rất mạnh, nhưng chỉ tăng cường thân thể hắn mà thôi, hoàn toàn không có áp lực gì, dễ dàng chống lại.

Rầm rầm rầm!

Lôi điện đánh xuống liên miên không ngừng, Lục Ly không chút để ý, dễ dàng đi qua cầu lớn toàn lôi điện.

Tiến vào đường mòn u ám, Lục Ly không vội vã đi về trước, để Huyết Linh Nhi tra xét trước. Trên cầu nếu có thể xuất hiện, vậy đường mòn thông u này cũng rất có thể có thần văn.

Huyết Linh Nhi tra xét một lát, thật khẳng đỉnh truyền âm nói:

- Chủ nhân, trên đường này quả thật có thần văn rất mạnh. Nếu chủ nhân không vội, ta tra xét rõ ràng một hồi, xem có thể dễ dàng tránh né không.

- Được!

Bình Luận (0)
Comment