Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly cũng không có gì vội vàng, đám người Lục Linh là một đám người, đều là thế hệ trẻ tuổi có thế lực cao nhất bốn nhà, đều có thần thông thủ đoạn dị bảo riêng mình, ở khu vực ngoài hẳn sẽ không gặp chuyện không may?
Tra xét khoảng nửa canh giờ, Huyết Linh Nhi mới truyền âm nói:
- Chủ nhân, không thành vấn đề, ngươi đi theo ta, trên cơ bản sẽ không động đến thần văn, hẳn có mấy trạm kiểm soát, nhưng ta có thể phá vỡ.
- Đi thôi!
Có Huyết Linh Nhi thật tốt, phương diện thần văn hắn căn bản không cần bận tâm quá nihều. Huyết Linh Nhi đều có thể thu phục, Lục Ly đi theo Huyết Linh Nhi, trái phải lên xuống, có lúc còn phải nhảy bật lên, ngẫu nhiên còn phải bám vào vách tường mà đi...
Đường mòn thông u này rất dài, rất nhiều nơi còn có trạm kiểm soát, chặn đường đi. Nhưng Huyết Linh Nhi dễ dàng phá vỡ, Lục Ly căn bản không tốn quá nhiều sức đã vượt qua đường mòn thông u này.
Phía trước dần mở rộng, xuất hiện một đại điện đen òm, Lục Ly thúc giục Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng, nội tâm đột nhiên cảm giác sởn cả gai ốc.
Trong đại điện có mười hai quan tài màu đen, xếp gọn gàng thành ba hàng, trên cửa quan tài màu đen còn xuất hiện Hoàng Mao, một khí tức âm tà tràn ngập từ xa đến, khiến cả người Lục Ly lạnh lẽo.
- Trong quan tài đến tột cùng phong ấn tà ma gì?
Lục Ly nheo mắt, trên những quan tài này có hào quang thần văn mờ nhạt, ắt hẳn những tà ma này đều bị phong ấn. Nếu không giờ đây hắn xuất hiện tại đây, tà ma khẳng định có thể cảm ứng hơi thở của nhân loại, đã sớm phóng đến.
Đám cường giả bốn đại thế lực không biết đến từ nơi nào? Nếu là từ nơi này đi vào, với thủ đoạn của bọn họ, vì sao không mở ra quan tài tìm tòi đến cùng?
Lục Ly không nghĩ ra, bảo địa tuyệt thế này, hắn càng ngày càng cảm giác huyền bí, có lẽ nơi này thật là bảo địa của Thánh Hoàng tế luyện cũng nên.
Nhưng nhìn những quan tài này, Lục Ly lại có một loại cảm giác, có lẽ nơi này không phải bảo địa tuyệt thế, mà là một hung địa tuyệt thế.
Lục Ly cũng không dám lộn xộn, mà tra xét thật lâu bên trong. Hơn nữa để Huyết Linh Nhi tra xét hành lang hai bên quan tài, nhìn xem có thần văn hay không, có thể xúc động tà ma Hoàng Mao trong quan tài đi ra công kích hay không.
- Không có việc gì!
Sau một lát, Huyết Linh Nhi truyền âm nói:
- Hành lang trung gian không có thần văn, nhưng lỡ như tà ma Hoàng Mao này cảm ứng được, có thể sẽ công kích, chủ nhân vẫn cẩn thận một chút đi.
- Được!
Lục Ly gật đầu, chậm rãi di động lên trên. Hắn thúc giục Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng tình huống trong quan tài hai bên, trong cơ thể, thần lực điên cuồng khởi động, tùy thời tăng tốc, trực tiếp tiến lên.
Một bước, mười bước, trăm bước.
Lục Ly xuyên thẳng qua trung gian quan tài, đi một nửa, hai bên quan tài không có biến hóa gì. Nội tâm hắn hơi tĩnh lặng. Nhưng khi hắn xuyên qua hàng quan tài thứ nhất, tiến vào trung gian hàng quan tài thứ hai, dị biến hiện lên…
Vù vù vù!
Tất cả quan tài đều sáng lên, vô số Hoàng Mao bắn ra, giống như kim châm, bắn đến Lục Ly, tốc độ phi hành thật nhanh. Rất nhiều Hoàng Mao, căn bản không thể tránh né.
Lục Ly không thể tránh đi, chỉ có thể miễn cưỡng chống đỡ, trước phóng Bác Long Thuật và Thiên Giáp Thuật, chống lại Hoàng Mao này. Đồng thời trong tay hắn xuất hiện thần thiết, tùy thời chuẩn bị công kích.
Bang bang bang!
Giống như vô số cương châm bắn lên người Lục Ly, phát ra thanh âm nặng nề, giống như mưa to đánh vào tảng đá. Phòng ngự của Lục Ly rất cường đại, Hoàng Mao này đâm khong thủng thân thể của Lục Ly.
Tiến lên!
Lục Ly cũng phóng ra công kích, nâng dậy thần thiết, phóng tới trước Hoàng Mao. Uy lực mảnh vỡ Thánh Binh vẫn thật khủng bố, Hoàng Mao phía trước dễ dàng bị nghiền nát. Lục Ly không chút chần chờ, thân thể như tia chớp vọt về phía trước.
Phù phù phù!
Bốn phương tám hướng, Hoàng Mao đầy trời phóng ra liên tục, nếu không phải lực phòng ngự của Lục Ly cường đại, hiện giờ có lẽ đã bị đâm nát.
Tốc độ hắn rất nhanh, không ngừng nâng thần thiết, xuyên qua hai bên quan tài, đến cuối đại điện. Lục Ly đứng ở trước cửa đại điện, nhìn thấy Hoàng Mao rụt về phía sau, trong lòng hắn còn hồi hộp, sờ sờ mũi.
Hắn rất kiêng kị, liếc nhìn quan tài một cái, chỉ một ít lông tóc đã khủng bố như vậy, nếu bản tôn đi ra, sẽ mạnh đến đâu? Có thể nào tùy tiện ra một người, có thể một chiêu giết chết hắn?
- Mặc kệ, đi thôi!
Lục Ly lắc đầu, đi đến cánh cửa kia, bước một bước vào, bên trong là một đại điện thật dài, bên trong có quang mang hôn ám, có thể miễn cưỡng thấy rõ cảnh tượng bên trong.
Hửm?
Ánh mắt Lục Ly quét tới như phóng điện, phát hiện bên cạnh hai vách tường đều có vài pho tượng. Những pho tượng này không quá lớn, đều là quái vật bộ dáng bán thú nhân. Trong tay đều cầm Lang Nha Bổng, răng nanh sắc bén, hình thể gấp đôi Lục Ly, thoạt nhìn phi thường áp lực.
- Không thích hợp…
Lục Ly nhìn quét vài lần, cảm thấy không đúng, bởi vì phía trước hắn phát hiện ít thạch phấn vỡ vụn, còn phá hiện chân tay bị cụt, không phải của người hay thú mà là của những tượng điêu khắc này.
- Quả nhiên!
Ánh mắt hắn nhìn quét tới, nhìn thấy những điêu khắc này đứng trên vách tường, có nơi còn trống. Hẳn tỉnh ngộ, điêu khắc này không phải điêu khắc mà là một con rối. Những con rối này có thể công kích, thạch phấn vỡ vụn và phần tay chân đứt cụt này do người lúc trước vào đây đánh nát.
Lục Ly giải trừ Bác Long Thuật, Thiên Giáp Thuật vẫn luôn phóng thích, hắn chậm rãi đi về trước, ánh mắt tập trung vào hàng điêu khắc hai bên.
Vù!
Khi Lục Ly xuyên qua bức điêu khắc đầu tiên, điêu khắc hai bên sáng lên hào quang, sau đó hai điêu khắc trái phải đều “sống” lại, hai thân mình trầm xuống, mặt đất chấn động. Hai điêu khắc hóa thành hai tàn ảnh vọt tới Lục Ly, hung hăng nện Lang Nha Bổng thật lớn lên người Lục Ly.
Tiến lên!
Lục Ly nâng nắm đấm đâm mạnh tới, nếu đám người Lục Linh có thể thông qua, hắn tin tưởng những con rối này cũng không quá mạnh, ít nhất sẽ không thương tổn hắn.
Ầm!
Nắm đấm của hắn va chạm với Lang Nha Bổng, thân mình hắn hơi vụt qua, con rối kia bị đánh bay.