Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 3396 - Chương 3383: Hoàng Mao

Bất Diệt Long Đế Chương 3383: Hoàng Mao

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Hắn cảm giác lòng bàn tay hơi đau, còn không đến mức bị thương, nội tâm có tự tin.

- Đi thôi!

Hắn phóng đi cuồng bạo, pho tượng hai bên lập tức đứng lên, một bán thú nhân vạm vỡ vọt đến hắn. Lục Ly lại phóng ra Bác Long Thuật, bằng vàoThiên Giáp Thuật và thân thể cường đại chống lại công kích bốn phương tám hương, nắm đấm liên tục vung ra, đánh lui một đám con rối, đồng thời rất nhanh xuyên qua hàng lang.

Bang bang bang!

Một đám con rối bay đến, lực công kích thân thể của Lục Ly còn tương đối kém, chỉ có thể đấm bay đám rối này, nhưng không cách đánh nát. Đồng dạng rất nhiều Lang Nha Bổng nện lên người Lục Ly, cũng không đập hắn bị thương, chỉ có cảm giác đau rát. Chút lực công kích ấy hắn có thể dễ dàng chống đỡ, cho nên xuyên qua cũng thật thuận lợi.

Đại điện này rất dài, Lục Ly đi qua, phát hiện đi được nửa nén hương còn chưa đi đến cuối đường, bán thú nhân gặp được cũng đã hơn một ngàn.

Đám pho tượng này nhiều thế nào cũng không sao, dù sao cũng không thể thương tổn hắn. Lục Ly tiếp tục phóng đi, đại điện chậm rãi nhỏ lại, biến thành hành lang dài. Nhưng pho tượng cũng ít đi rất nhiều, tụ tập chụm năm chụm ba.

Tốc độ của Lục Ly cũng tăng lên một ít, hắn dường như không nhìn những pho tượng này, phong trì điện kích phóng ra, hành lang bắt đầu chuyển hướng, vòng đến vòng lui.

Chạy nhanh một đường, Lục Ly cũng không biết gặp bao nhiêu pho tượng bán thú nhân, cũng không biết đi được bao xa rồi, rốt cục đến cuối hành lang, phía trước xuất hiện một cánh cửa.

Vù!

Phía sau đuổi theo một đám pho tượng bán thú nhân, Lục Ly không dám dừng lại, trực tiếp vọt vào, thân mình lóe lên, tiến vào trong đại môn. Một luồng bạch quang lóng lánh, Lục Ly phát hiện tiến vào một sơn động, trong sơn động, hai bên có đồng đăng hôn ám, sơn đạo quanh co khúc khuỷu, không biết kéo dài đến phương nào.

Lục Ly chau mày, nơi này không phải bí cảnh Thánh Hoàng tế luyện sao? Vì sao là bộ dáng quỷ ám thế này? Nơi Thánh Hoàng ở lại, vì sao âm trầm như thế? Nơi Thánh Hoàng ở, không phải nên như tiên cảnh thôi?

Lục Ly để Huyết Linh Nhi dẫn đường, hơn nữa tra xét có thần văn hay không, sau khi tra xét một lát, Huyết Linh Nhi không phát hiện gì, hắn đi theo Huyết Linh Nhi đi về phía trước.

Tốc độ của hắn không dám quá nhanh, vẫn lưu ý tình huống bốn phía. Nơi này ngay cả Hoàng Mao và pho tượng đều có thể phát động công kích, một ngọn cỏ một nhánh cây đều có thể giải quyết một người. Nếu lơ là mất cảnh giác, sợ là chết thế nào cũng không biết.

Tiến về trước một nén nhang, Lục Ly lại không gặp quái vật nào tập kích. Nơi này âm u, cái gì cũng không có, ngoài đá chỉ có đá.

- Có hơi không thích hợp...

Lục Ly đi tới đi lui, đột nhiên phát hiện có gì không thích hợp, bởi vì phía trước đột nhiên tràn ra sương trắng nhàn nhạt. Nếu xuất hiện cảnh tượng kỳ dị, vậy khẳng định đã có chuyện xảy ra.

Quả nhiên!

Lục Ly chỉ đi mấy hơi thở, hắn cảm ứng trong sương trắng hiện lên một u ảnh, như một đám u linh. Những u ảnh này ẩn núp thật sâu, hơn nữa khi phiêu động, gần như không có dao động gì. Thần niệm nơi này đồng dạng không thể vận dụng, nếu không phải Lục Ly có Đại Đạo Chi Ngân, khẳng định không thể dễ dàng cảm giác như thế.

Nếu là U Hồn, vậy nhất định là công kích linh hồn, linh hồn Lục Ly lại được tăng cường rất nhiều trong Băng Ma Quật, cộng thêm có Long hồn thủ hộ, thế nên trong lòng không hề có nửa điểm sợ hãi.

Hắn chậm rãi đi đến trước mặt, bên kia U Hồn cũng động, hóa thành từng đạo gió rít vọt tới Lục Ly, chớp mắt đã đến trước mặt. Hai U Ảnh chui vào trong người, sau đó tràn vào trong đầu Lục Ly.

Lục Ly cảm ứng một phen, trong lòng thoáng yên tâm, sau khi hai U Ảnh kia tiến vào linh hồn, Long hồn lập tức hành động, kim quang lấp lánh, tiến hành thôn phệ hai U Ảnh. Hai U Ảnh chịu không được, rất nhanh liền bị nuốt chửng.

Lục Ly đợi giây lát, xác định hết thảy an toàn, lúc này mới triệt để yên tâm. Tiếp tục đi tới trước, lần này một hơi dẫn động năm U Ảnh lao đến, Lục Ly ngừng lại, quan sát xem liệu Long hồn có trụ vững được không.

Long hồn không phụ sự tin tưởng của hắn, năm U Ảnh xông vào trong linh hồn, lập tức bị thôn phệ nhẹ nhàng. Lục Ly thoáng đề thăng tốc độ, vô số U Ảnh gào thét lao đến, tất cả đều bị Long hồn nuốt chửng, Lục Ly cứ thế một đường hữu kinh vô hiểm tiến lên.

Thông đạo quanh co khúc khuỷu, không biết dài bao xa, Lục Ly tiến về phía trước suốt ba nén hương, rốt cục đi tới cuối lối đi. Một chuyện khiến hắn kinh hãi xảy ra, cuối lối đi là ngõ cụt!

Điểm cuối không có lối ra, trên đường cũng không có ngã ba, đây tính là chuyện gì? Lục Ly không tin, để Huyết Linh Nhi đi thăm dò một phen, kết quả đúng thật không có lối ra, phía cuối thông đạo cũng không thấy xuất hiện mấy thứ đại loại như là huyễn cảnh.

- Oanh!

Lục Ly nện một quyền, vách đá truyền ra tiếng vang trầm muộn, nắm đấm Lục Ly không cách nào phá mở, vách đá này cứng rắn đến đáng sợ. Phải biết, lực lượng Lục Ly vô cùng cường đại, vách đá bình thường khẳng định không gánh được, như vậy chứng tỏ trong vách đá tất có Thần Văn phòng ngự cường đại.

Thăm dò của Huyết Linh Nhi cũng chứng minh điểm này, nơi đây không có huyễn cảnh, song trên vách đá xung quanh lại đều có Thần Văn phòng ngự cường đại, xem ra nơi này ra không được.

- Đi trở về!

Lục Ly trầm tư một lát rồi quyết định đi về, nơi đây không khả năng không có lối ra, người tiến vào trước đó đã đi đâu? Nếu không gặp được người, vậy nhất định là đã thoát ra theo lối nào đó. Cứ vậy mà phán đoán, lối ra rất có thể nằm ngay ở lối vào.

Lục Ly lao nhanh trở về, đến cửa vào hắn vọt thẳng tới. Một đạo bạch quang chớp hiện, Lục Ly phát hiện mình hiện ra trong một mảnh sa mạc, quả nhiên, suy đoán của hắn là chính xác, cửa vào chính là lối ra.

- Có dấu chân!

Lục Ly đảo mắt quan sát xung quanh, tinh thần lập tức đại chấn, bất luận là đám lão gia hỏa hay bọn thanh niên, chí ít từng có người tiến vào nơi đây. Lục Ly thăm dò phụ cận một lúc, lập tức lần theo dấu chân bôn tẩu mà đi.

Bình Luận (0)
Comment