Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 3412 - Chương 3399: Hoành Thiên Cự Liên

Bất Diệt Long Đế Chương 3399: Hoành thiên cự liên

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Hắn dứt khoát không nghĩ nhiều nữa, với tình hình hiện tại, dù hắn có phá giải vòi rồng, liệu thật có thể mang đi Lục Linh? Mang đi Lục Linh liền nhất định có thể tìm tới lối ra, sau đó nhẹ nhàng thoát ra ngoài? Phải biết lần này có tổng cộng hai mươi tên cường giả bốn đại thế lực vào đây, cường giả cấp bậc Lĩnh Chủ đều có không ít.

Thời gian trôi nhanh, chớp mắt đã mười ngày đi qua!

Huyết Linh Nhi vẫn chưa truyền âm, ngay hôm nay lại đột nhiên xảy ra dị biến.

Có tiếng kinh hô hấp dẫn chúng nhân, một người Nghịch Long Tộc trầm hống:

- Mau nhìn, đó là cái gì?

Lục Ly mở mắt nhìn lại, lập tức thân tâm khẽ chấn, trong mắt hiện đầy vẻ chấn kinh.

Trước mặt xuất hiện một vực sâu khổng lồ, dưới vực sâu tán phát quang mang bảy màu lộng lẫy, như là một bảo rương mở sẵn nắp. Trọng điểm còn không phải điểm này, mà là trên vực sâu có vô số quan tài to lớn lưu động, khi thì bay xuống, khi thì vút lên trời, nối dài liên miên bất tuyệt.

Vực sâu kéo dài, không thấy đâu là điểm cuối, trên thâm uyên toàn là quan tài, lưu động trên dưới, được quang mang bảy màu chiếu rọi, nhìn có vẻ quỷ dị khiếp người.

Quan tài ở đây không khác mấy quan tài bình thường, điểm khác biệt duy nhất chính là càng lớn, lớn hơn bình thường mấy lần, đồng thời những quan tài này cũng có lông vàng.

Đấy thực ra vẫn chưa phải trọng điểm, trọng điểm nằm ở vòi rồng chính đang lướt tới vực sâu, chẳng mấy chốc sẽ tới nơi.

Chúng nhân lộ rõ vẻ kinh hãi, nếu mấy chục cự quan này bị cuốn vào, đến lúc đó những lông vàng kia bắn ra, đoán chừng tất cả mọi người đều lĩnh đủ.

- Nhanh nghĩ cách!

- Nghĩ cách tấn công, để vòi rồng chuyển hướng, nếu không chúng ta sẽ phiền phức to!

- Làm sao tấn công được? Thần lực hỗn loạn, làm sao công kích những quan tài kia?

- Đừng quản, mặc kệ công kích gì cũng được, cứ phóng thích, xem thử có thể đổi hướng vòi rồng không?

Đám đông hò hét ầm ĩ, ai nấy đồng loạt phóng thích công kích. Tuy uy lực rất yếu, nhưng đều liều mạng thả ra một ít công kích từ xa, ý đồ đổi hướng vòi rồng.

Nhưng mà!

Vô luận chúng nhân tấn công kiểu gì, vòi rồng vẫn kiên định không dời hướng đến vực sâu, công kích của bọn hắn rơi lên quan tài, lại không tạo được tác dụng gì đáng kể, cả đám chỉ biết trơ mắt nhìn vòi rồng từ từ lướt về phía vực sâu.

Một vực sâu bảy màu khổng lồ, mặt trên lại có vô số quan tài lưu động, mép quan tài mọc đầy lông vàng, cảnh tượng quỷ dị như thế, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, e là đám người Nghịch Long Uyên Lâm Phong Vân khó mà tin tưởng cho được.

Sự thật xảy ra ngay trước mắt, đồng thời bọn hắn lại đang bị vòi rồng cuốn lấy bay về phía những quan tài kia, chỉ thoáng chốc nữa thôi, những quan tài kia rất có thể cũng bị cuốn vào, cảnh như thế ai mà không kinh hãi? Bao gồm cả chính Lục Ly.

Nhưng nên đối mặt rồi cũng phải đối mặt, vòi rồng thốc tới, mười mấy chiếc quan tài đều bị cuốn vào, cùng theo chúng nhân bay múa xoay tròn. Lúc quan tài tới gần người, Thần Văn trên quan tài sáng lên, tiếp đó lông vàng bắn ra đầy trời, vút tới võ giả quanh bốn phương tám hướng.

Tất cả mọi người đều bị tấn công, không một ngoại lệ, phản ứng đầu tiên của chúng nhân là lập tức phóng thích thần thông phòng ngự, hoặc là lấy ra bảo vật.

Phanh phanh phanh phanh...

Lục Ly phóng thích Thiên Giáp Thuật, đám lông vàng kia như là thép nguội đâm lên người hắn, phát ra tiếng vang trầm muộn, mặc dù có hơi đau, nhưng còn chưa đến mức đâm hắn bị thương.

Hắn cảm ứng một phen, không để ý, chú ý tập trung hết về phía Lục Linh, hắn sợ Lục Linh xảy ra chuyện.

Đảo mắt nhìn lướt qua, hắn lập tức yên tâm, Lục Linh lấy ra một chiếc lư hương màu đỏ nho nhỏ, lư hương kia toát ra hỏa diễm cũng màu đỏ, khoái tốc xoay tròn vây quanh nàng, phàm là lông vàng đến gần đều bị lư hương đốt cháy.

Đám người Nghịch Long Uyên Lâm Phong Vân cũng có bảo vật, số ít còn lại thì tương đối thảm, cũng may người Nghịch Long Tộc đỡ hơn chút, ai nấy đều đã thức tỉnh Nghịch Long huyết ấn, sức phòng ngự được gia tăng, miễn cưỡng có thể trụ vững trước lông vàng.

Các gia tộc còn lại, không ít người bị lông vàng đâm xuyên qua nhục thân, đám lông vàng này còn có thể hút máu, vô số tiếng kêu rên thống khổ vọng lại, tiếp sau da thịt khoái tốc lõm vào.

Hây!

Bọn Lâm Phong Vân phóng thích chí bảo, tận lực trợ giúp những người xung quanh, song vẫn có không ít người chết thảm. Chỉ qua mười mấy giây liền đã có bảy tám người bị hút thành thịt khô, chết thảm đương trường.

Lông vàng tưởng như liên miên bất tận, dù đã bị chúng nhân hủy đi không ít, nhưng lông vàng trong quan tài vẫn cứ hiện ra không ngừng.

Người Nghịch Long Tộc đỡ nhất, người Thủy Vân Điện cũng có thể ngăn trở, rốt cuộc Thủy Vân Điện chỉ còn lại mấy tên cường giả, người người đều có chí bảo. Người Lâm gia và Phiền gia thì khổ hơn nhiều, không ngừng có kẻ trúng chiêu, cường giả Lâm gia và Phiền gia chỉ biết trơ mắt nhìn, không giúp gì được quá nhiều.

Từng người từng người khoái tốc chết đi, cường giả Lâm gia và Phiền gia thống khổ dị thường, cảm giác trơ mắt nhìn xem huynh đệ tỷ muội mình chết đi ngay trước mặt, quả thực dày vò không khác gì đang ở trong Địa Ngục.

Thực ra bọn Nghịch Long Uyên có thể giúp một tay, nhưng không ai xuất thủ cả. Bởi vì người Phiền gia và Lâm gia đều là địch nhân tiềm ẩn của bọn hắn, đi trợ giúp địch nhân, vậy chính là gieo họa chính mình. Lực lượng Phiền gia và Lâm gia suy yếu, như vậy cơ hội cho bọn hắn sống tiếp mới sẽ càng lớn.

Phanh phanh phanh!

Lâm Phong Vân điều khiển một pháp ấn cực lớn, ầm ầm nện lên một cỗ quan tài, quan tài kia bị nện bay một đoạn, song rất nhanh lại bị hấp lực từ vòi rồng kéo ngược trở về.

- Mọi người dùng pháp bảo tấn công quan tài, đánh chúng ra ngoài!

Lâm Phong Vân tinh thần đại chấn, trầm giọng hống lên, tiếp tục điều khiển pháp ấn cự đại không ngừng nện lên quan tài, quả nhiên quan tài thật bị hắn nện bay đi ra.

Vòi rồng gào thét lướt qua trên vực sâu chứ không dừng lại, cứ thế tiếp tục bay về nơi xa. Cỗ quan tài bị Lâm Phong Vân nện rớt xuống đất, sau đó bất ngờ chủ động bay lên, hướng về lại nơi vực sâu.

Bình Luận (0)
Comment