Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Rầm rầm rầm!
Tất cả cường giả có được bảo vật đều ra tay, rất nhiều người không để ý bảo vệ tự thân, mặc cho lông vàng tấn công vẫn liều mạng đánh quan tài. Chỉ có đánh bay toàn bộ quan tài đi ra, bọn hắn mới có thể nhất lao vĩnh dật, mới sẽ được triệt để an toàn.
Lúc này Nghịch Long Uyên và Lục Linh cũng đều ra tay, các nàng không muốn người Nghịch Long Tộc bị tổn hại. Nếu ngay cả Nghịch Long Vân đều sắp không chống được, chỉ cần tiếp tục bị lông vàng đâm vào trong nhục thân, tinh huyết sẽ bị hút sạch, dần dần mất đi năng lực đề kháng.
Sau chừng nửa nén hương, toàn bộ quan tài đều bị đánh bay, chúng nhân như trút được gánh nặng, người Lâm gia và Phiền gia lại khóc không ra nước mắt. Hai nhà đều tử thương thảm trọng, Lâm gia chết mười lăm người, Phiền gia chết mười hai người.
Ngoài ra còn có rất nhiều người bị thương, đa phần đều gầy trơ xương, tinh khí thần bị hút đi không ít, nguyên khí tổn hại nặng, đoán chừng không mất mấy tháng căn bản không khả năng khôi phục lại được.
Bên phía Nghịch Long Tộc lại tinh thần đại chấn, bọn họ chỉ có mấy người bị thương, hiện tại phía Nghịch Long Tộc đã chiếm cứ ưu thế tuyệt đối, trừ phi ba thế lực còn lại liên hợp. Chẳng qua Phiền gia và Lâm gia vốn là tử thù, há chịu dễ dàng liên hợp với nhau.
Đương nhiên, điều này phải xây dựng trên tiền đề là tất cả mọi người đều thoát khốn, còn nếu một mực bị nhốt trong vòi rồng, vậy thì nói gì cũng là nói nhảm.
- Dưới vực sâu có cái gì?
Vấn đề này hiện lên trong đầu Lục Ly, cũng hiện lên trong đầu vô số người, dưới vực sâu kia có quang mang bảy màu, đống quan tài bị đánh bay đều chủ động bay ngược trở về, tiếp tục trôi nổi trên vực sâu.
Dưới vực sâu khẳng định có vấn đề, còn là vấn đề lớn, rất có thể là có trọng bảo. Khả năng những quan tài kia chính đang trấn thủ trọng bảo bên dưới, bởi vì bất luận kẻ nào muốn tiến vào vực sâu đều sẽ bị lông vàng trên quan tài tấn công.
- Trong quan tài rốt cục có tà ma hay quái vật gì?
Còn một vấn đề đáng để chúng nhân lo lắng, chỉ với chút lông vàng đã đáng sợ vậy rồi, không biết nếu tà ma quái vật trong quan tài đi ra, e là tất cả mọi người đều không sống được. Những tà ma quái vật kia bị ai trấn áp bên trong? Chẳng lẽ nơi đây thật đúng là vô thượng bảo địa do Thánh Hoàng tế luyện?
Lục Ly nghĩ không thông, cũng không muốn nghĩ tiếp, hắn nhắm mắt tiếp tục tu luyện, chờ đợi Huyết Linh Nhi truyền âm. Hắn tự tin, Huyết Linh Nhi hẳn có thể phá giải vòi rồng.
Vòi rồng vẫn cứ quét tới trước mặt, chạy tới phương xa, bốn phía là một mảnh sương mù, mang đến cho chúng nhân cảm giác vòi rồng này như thế muốn dẫn bọn hắn đến tận cùng thế giới.
- Mau nhìn! Mau nhìn chân trời mặt bắc, đó là cái gì?
Năm ngày sau, lại một tiếng kinh hô vang lên kéo tỉnh Lục Ly, Lục Ly ngước mắt nhìn lên, lần nữa chứng kiến được cảnh tượng khiến người kinh hãi.
Chân trời mặt bắc xuất hiện một sợi khóa xích màu vàng, khóa xích kia như là thiên địa thần liên vắt ngang giữa trời, một cỗ thần uy vô danh tràn ngập ra từ trên xiềng xích, ở dưới xiềng xích, tất cả mọi người đều cảm thấy bản thân nhỏ bé vô cùng. Như thể phàm nhân thấy được thần lôi kinh thiên, mang theo thiên địa chi uy không cách nào kháng cự.
- Có người?
Tiếng kinh hô lần nữa vang lên, tròng mắt Lục Ly thoáng co rụt lại, hắn thấy được một điểm đen vô cùng nhỏ chính đang bay về phía khóa xích. Người kia tóc dài phất phới, trường bào phần phật, phiêu dật vô cùng, mang đến cho người cảm giác như là Trích Tiên giáng lâm.
Ông!
Song rất nhanh, cảnh tượng mặt bắc chân trời đột nhiên dần biến mất, tỏa liên khổng lồ vắt ngang hư không và cả bóng người kia chậm rãi hóa thành hư vô, tan biến vô tung vô ảnh, tựa hồ chưa từng xuất hiện qua.
Hoành thiên cự liên, nhân ảnh!
Cảnh này khiến chúng nhân vừa sợ hãi, lại vừa kinh nghi không thôi, cảnh nhìn thấy vừa rồi đến cùng là huyễn tượng, hay là tồn tại chân thực? Người kia là ai? Tại sao trên trời lại xuất hiện khóa xích?
Không ai hiểu được, nhưng ai nấy đều cảm thấy thế giới này càng lúc càng thần kỳ, cũng càng lúc càng quỷ dị khôn lường.
…
Hoành thiên cự liên không giống như là bảo vật pháp khí.
Đây là cảm quan đầu tiên của tất cả mọi người, ngược lại thứ này càng giống như là một loại thiên đạo vận ngấn nào đó, như là cảnh quan thiên địa kỳ dị, tỷ như cầu vồng.
Đã không phải bảo vật pháp khí, vậy tại sao bầu trời lại xuất hiện hoành thiên cự liên? Bóng người kia có là tồn tại chân thực hay không? Nếu là chân nhân, thực lực người này rốt cục mạnh đến cỡ nào?
Vừa rồi chúng nhân nhìn đạo hoành thiên cự liên mấy lần, ai nấy đều cảm thấy hít thở không thông, nếu để bọn hắn đến gần, sợ rằng sẽ bị trấn áp không động đậy gì được.
- Chẳng lẽ đó là Vô Danh Yêu Đế?
Trong đầu Lục Ly chớp qua một đạo ý niệm, nếu hoành thiên cự liên là tồn tại chân thực, như vậy người có thể tới gần hoành thiên cự liên chỉ có thể là Vô Danh Yêu Đế, dù là Chuẩn Đế Lục Ly đều cảm thấy không có đủ thực lực để áp sát lại gần được.
- Vô Danh Yêu Đế ở tầng này? Vậy liệu có phải đám lão giả bốn đại thế lực cũng ở tầng này?
Đây là điều Lục Ly lo lắng nhất, nếu đám lão giả bốn đại thế lực đều ở tầng này, một khi gặp phải, hắn tuyệt đối sẽ rơi vào cảnh hữu tử vô sinh, ai cũng không cứu được hắn. Mặt mũi Lục Linh còn chưa đủ dùng, cường giả Thủy Vân Điện chắc sẽ chém hắn làm muôn mảnh.
Lục Ly không dám ký thác toàn bộ hi vọng lên thân Huyết Linh Nhi, hắn nhắm mắt bắt đầu tập trung nghiên cứu vòi rồng, nhìn xem có thể tìm ra cách, hoặc nghĩ ra ý tưởng nào đó cho Huyết Linh Nhi nhằm mau chóng phá giải vòi rồng.
Hắn cái gì đều không quản, tập trung bế quan nghiên cứu, những người còn lại thì truyền âm trao đổi với nhau một lúc, sau đó cũng đều im lặng, trầm tư nghĩ cách phá giải vòi rồng.
Thực ra bọn Nghịch Long Uyên Lâm Phong Vân Thủy Nguyệt Nhu đều từng phát đi tín hiệu cầu cứu, thông báo cho tiền bối ở trong bảo địa.