Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 3417 - Chương 3405: Bị Phát Hiện

Bất Diệt Long Đế Chương 3405: Bị phát hiện

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Hưu!

Có lẽ cường giả đi ngang qua kia không dùng thần niệm thăm dò, hoặc có lẽ không để ý đến cự thạch bay qua, không ngờ được trong cự thạch lại giấu người. Người kia không để ý, cứ thế lướt qua, sau đó bay về phương xa.

- Đám lão gia hỏa kia... quả nhiên ở tầng này!

Đợi người vừa nãy hoàn toàn biến mất, Lục Ly mới xoa xoa mồ hôi lạnh trên mặt, khí tức người vừa rồi vô cùng hùng hậu, mặc dù hắn không chăm chú cảm ứng, song vẫn cảm giác được rất có thể là một cường giả cấp Lĩnh Chủ.

Vì sao cường giả cấp Lĩnh Chủ kia lại độc thân phi hành? Vấn đề này Lục Ly không có đáp án, cự thạch bay rất nhanh, Lục Ly cũng không tâm tư đi nghĩ nhiều.

Lại qua một canh giờ, Lục Ly lần nữa gặp phải hai người, cũng may, chắc là bởi cự thạch nơi này thực sự quá nhiều, tốc độ cũng nhanh. Chỉ lóe lên một cái rồi tan biến, hai bên cứ thế giao xoa rồi đi mất.

Lục Ly lần nữa thở phào nhẹ nhàng, xem ra nơi này dù là cường giả cấp Lĩnh Chủ đều không thể phóng thích thần niệm. Thần Văn ở đây quá mạnh, ngay cả cấp Lĩnh Chủ cũng bị áp chế.

- Xem ra đây đúng thật là vô thượng bảo địa do Thánh Hoàng luyện chế!

Lục Ly khẽ gật đầu, Thần Văn ở chỗ này ngay cả cường giả cấp Lĩnh Chủ đều bị áp chế, trừ khả năng là vô thượng bảo địa do Thánh Hoàng luyện chế ra, còn lại rất khó giải thích được thông.

Thời gian tiếp tục dần trôi, lại qua hai canh giờ, Huyết Linh Nhi truyền âm nói:

- Tốt rồi, chủ nhân, trận văn phòng ngự trong đã được tu sửa xong. Lát nữa ta lại bố trí một huyễn trận cường đại, cộng thêm một Thần Văn đạo trường phong ấn khí tức ngươi, chừng đó hẳn là đủ để che giấu.

- Ừm, vậy chắc đủ rồi!

Lục Ly khẽ gật đầu, nếu đến thế còn bị phát hiện, vậy chỉ còn biết trách mạng hắn quá nhọ. Trong lòng dần yên tâm, có thể ra ngoài hay không thì chưa biết, nhưng ít ra hắn tạm thời chắc sẽ được bảo đảm an toàn.

Lục Ly phát hiện, phiến không gian ở đây rất lớn, cự thạch bay múa trong hư không cũng cực nhiều. Khiến hắn ngạc nhiên chính là, cự thạch với cự thạch lại không va chạm với nhau, đôi khi có hai cự thạch tưởng như sắp đụng nhau, nhưng chỉ thoáng chốc cả hai liền đều sẽ chủ động lách đi.

Đoạn đường tiếp sau lại bất ngờ không gặp ai nữa, Huyết Linh Nhi tiêu tốn ba canh giờ bố trí một huyễn trận cường đại, cùng với một Thần Văn đạo trường phong ấn khí tức Lục Ly. Bây giờ nhìn từ bên ngoài, cự thạch này không khác viên đá bình thường là mấy, dù có người ở gần đoán chừng cũng không cảm ứng được khí tức Lục Ly.

Đương nhiên, nếu cường giả có thể dùng thần niệm, hoặc là có thần thông đặc thù thì vẫn cảm ứng ra được. Song nhất định phải ở gần cự thạch, cự thạch này lại luôn trong trạng thái phi hành, như vậy tỉ lệ gặp phải tình huống đó là vô cùng nhỏ. Về lý thuyết chỉ cần vận khí Lục Ly không quá kém, hẳn là sẽ không bị phát hiện ra.

Lục Ly cảm ứng hồi lâu, dần cũng mất đi hứng thú, dứt khoát ngồi xếp bằng tu luyện ngay trong cự thạch, để Huyết Linh Nhi hỗ trợ cảm ứng chung quanh. Nếu xung quanh có khác thường, Huyết Linh Nhi lập tức có thể cảm ứng, chí ít không gian ba động kịch liệt hay là có tiếng rít thì vẫn nhẹ nhàng cảm ứng ra.

Lần bế quan này kéo dài suốt bảy ngày, trong lúc bế quan, Lục Ly cảm thấy thời gian như ngừng lại. Ngày nọ, Huyết Linh Nhi truyền âm cho Lục Ly, thông báo có người đến gần, nhân số còn không ít.

Lục Ly lập tức thúc giục đại đạo chi ngấn cảm ứng một phen, quả nhiên phát hiện gần đó có rất nhiều người. Hắn cảm ứng lần nữa, phát hiện người đến khí tức còn rất trẻ, xem ra là bọn Lục Linh Nghịch Long Uyên Lâm Phong Vân cũng đã tiến vào tầng này.

- Ách! Không đúng!

Lục Ly nhớ rõ ràng cự thạch vẫn đang phi hành về hướng tây bắc, giờ lại vòng ngược trở về? Thế mà hắn chẳng có chút cảm giác nào cả. Xem ra cự thạch này đang một mực yên ắng thay đổi phương hướng, trong bất tri bất giác lại đã lượn vòng trở về.

Lục Ly ngược lại không quá lo lắng, đám người này còn chưa đủ khả năng phát hiện được hắn. Cự thạch cứ thế bay qua giữa đám đông, một bên võ giả Lâm gia còn vung trường kiếm ra bổ một đao.

Ầm!

Cự thạch phát ra tiếng vang trầm muộn, người kia bị lực phản chấn cường đại đẩy lui, cự thạch tiếp tục bay múa rời đi, Lục Ly nghe được tiếng kinh hô của người Lâm gia kia, xen lẫn với đó là tiếng cảm thán của không ít người.

Cự thạch bay vút qua, Lục Ly an tâm, không cần để ý đến đám người trẻ tuổi này, chỉ cần không gặp phải cường giả thế hệ trước, vậy liền chắc không vấn đề.

Tiếp tục an nhàn đợi trong cự thạch, Huyết Linh Nhi hỗ trợ thăm dò, lại qua ba bốn ngày, Huyết Linh Nhi một mực không cảm ứng được có lối ra hay thông đạo tồn tại.

Huyết Linh Nhi không truyền âm, Lục Ly cũng không quản, tiếp tục bế quan tu luyện. Dù phải nghỉ ngơi trong nay một hai năm, Lục Ly đều không sao cả, đệ nhất là số một, hắn không khả năng tự mình đi phi hành tìm kiếm lối ra, như thế chẳng khác gì đi ra tự sát.

Thời gian khoái tốc trôi đi, chín ngày sau, tiếng truyền âm của Huyết Linh Nhi vang lên:

- Chủ nhân, bên ngoài có rất nhiều người, ba động rất lớn.

Lục Ly mở mắt, sau đó cẩn thận thúc giục đại đạo chi ngân cảm ứng.

- Ừm, có người, là lão gia hỏa, còn rất nhiều!

Lục Ly cảm ứng một phen, lập tức không dám động, cũng không dám tiếp tục thăm dò. Thực ra, dù hắn không thúc giục đại đạo chi ngấn cũng có thể cảm ứng được, bởi vì khí tức đám cường giả ở gần kia đều rất khủng bố, then chốt hơn cả chính là hắn cảm ứng được một tia thần uy từ dị bảo.

Cỗ thần uy kia vô cùng hạo hãn, khiến linh hồn Lục Ly bất giác run rẩy, như thể lần đầu đụng phải mảnh vỡ Thánh Binh vậy, hơn nữa cảm giác lần này còn mạnh hơn cả trăm lần.

- Hoành thiên cự liên!

Lục Ly không cần đoán cũng điện, hoành thiên cự liên chắc đang ở ngay gần đây, đám cường giả kia chính đang truy tung hoành thiên cự liên, khả năng Vô Danh Yêu Đế cũng có mặt. Nhưng Lục Ly không dám đi thăm dò, cường giả cấp Đế khủng bố cỡ nào? Chỉ cần hắn vừa cảm ứng sẽ lập tức bị phát hiện ngay.

Bình Luận (0)
Comment