Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly như trút được gánh nặng, xem ra Vô Danh Yêu Đế sẽ không giết hắn. Hắn cũng rất biết điều, từ từ khống chế thân mình ngồi xếp bằng xuống, thần niệm quét nhìn một phen, thoáng có chút kinh ngạc, dò hỏi nói:
- Đại nhân, giờ chúng ta đang ở bên ngoài bảo địa?
- Đúng!
Vô Danh Yêu Đế khẽ gật đầu nói:
- Ta mang ngươi ra ngoài đấy, làm sao? Ngươi còn muốn tiếp tục tìm kiếm trong đó? Chí bảo trân quý nhất trong vô thượng bảo địa đều bị ngươi lấy được, ngươi còn không vừa lòng?
- Ách...
Nét mặt Lục Ly hiện đầy vẻ chấn kinh, xen lẫn với đó là khó hiểu và mê hoặc. Hắn trầm tư một lúc, vội vội tiếp tục hỏi dò, mà quay sang nội thị thân thể. Nội thị một lượt, ngoài phát hiện rất nhiều đoạn xương cốt trong người bị đứt gãy ra thì chẳng thấy có gì khác thường cả.
- Không đúng!
Hắn hồi tưởng lại một phen tình cảnh trước khi hôn mê, trong lòng khẽ run lên. Hình như cự liên màu vàng kia vọt vào trong người hắn? Nếu hắn đã không chết, vậy liệu có phải cự liên màu vàng đang ở trong người?
Hắn lần nữa thăm dò, rất nhanh liền phát hiện khác thường, ba ngàn đạo đại đạo chi ngấn khắc họa trong thân thể, có một đạo trong đó đã chuyển thành màu ám kim.
- Cái này...
Tròng mắt hắn đột nhiên trợn trừng, như thể ban ngày gặp ma, ngước mắt nhìn về phía Vô Danh Yêu Đế hỏi:
- Đại nhân, thế này là thế nào?
- Vật kia tên là Trật Tự Thần Liên!
Vô Danh Yêu Đế giải thích nói:
- Cụ thể Trật Tự Thần Liên là cái gì, giờ ta có giải thích ngươi cũng không hiểu. Ngươi có thể hiểu thế này, đó là một trong những chí bảo cường đại nhất thần bí nhất trong thiên địa, thứ này cụ thể dùng như thế nào, luyện hóa ra làm sao... mấy vấn đề đó đừng hỏi ta, ta cũng không biết, bởi vì ta chưa từng được đến qua, mà chỉ từng nhìn xem một ít tư liệu lịch sử nên mới biết được.
- Trật Tự Thần Liên!
Trong lòng Lục Ly lần nữa rung lên, khoan nói cái khác, chỉ bằng bốn chữ này liền có thể thấy được thứ kia trân quý dị thường. Hơn nữa Vô Danh Yêu Đế cũng đã nói, thứ này là một trong những bí bảo mạnh nhất thần bí nhất trong thiên địa, hắn đều không biết thứ này dùng thế nào, luyện hóa ra làm sao.
Chí bảo mà đến cường giả cấp Đế đều không biết dùng, thứ này e là phải mạnh hơn Thánh Binh tận mấy cấp bậc?
- Không đúng!
Lục Ly đột nhiên nhớ tới đạo lý thất phu vô tội mang ngọc có tội, trọng bảo như thế mà bị người ngoài biết được, sợ rằng toàn bộ Tam trọng thiên, thậm chí toàn bộ thế giới đều không có chỗ cho hắn dung thân.
Ngoài ra...
Vô Danh Yêu Đế này truy đuổi Trật Tự Thần Liên lâu như vậy, song vẫn không thể thu phục, giờ lại bị mình giành được, liệu Vô Danh Yêu Đế có cường hành ra tay cướp đoạt?
- Ừm...
Chỉ sát na Lục Ly liền đã đưa ra quyết định, lập tức nói:
- Đại nhân, Trật Tự Thần Liên này ở chỗ ta thực sự quá lãng phí, thực lực ta quá thấp,
đoán chừng cũng không cách nào luyện hóa. Hay là đại nhân ngươi lấy thứ này ra khỏi người ta? Nếu không thân mang trọng bảo, ta sợ đi ngủ đều không an giấc, sớm muộn cũng bị người chém thành muôn mảnh mất.
- Ha ha ha!
Vô Danh Yêu Đế bị lời này của Lục Ly chọc cười, hắn liếc mắt nhìn nhìn Lục Ly một lúc, nhấp một ngụm rượu rồi nói:
- Tiểu tử ngươi cũng biết sợ? Ngươi lớn gan lắm mà, lúc len lén tiến vào trong bảo địa, sao ngươi không sợ người bốn đại thế lực truy sát? Với chút thực lực ấy của ngươi, tuỳ tiện gặp phải một tên cường giả cấp Lĩnh Chủ nào đó thôi, chỉ với một chiêu cũng có thể diệt ngươi.
- Hắc hắc!
Lục Ly lúng túng cười cười, Vô Danh Yêu Đế này khiến hắn rất có hảo cảm, không thấy đè nén như khi đối mặt đại nhân vật siêu cấp, ngược còn cảm thấy rất thân thiết, hắn cười cười nói tiếp:
- Ta đi vào thật ra là để tìm người, chứ không có tâm tư tìm bảo. Ngài cũng biết ta giấu mình trong cự thạch, chính là vì sợ bị người phát hiện, ta chỉ muốn len lén thoát đi. Giờ may được đại nhân mang ra, bằng không ta khẳng định sẽ bị cường giả bốn đại thế lực đánh giết. Đại nhân, ta thật tâm, cầu ngài lấy thứ này ra khỏi người, nếu không ta nhất định sẽ bị người bốn đại thế lực xé xác mất.
- Yên tâm đi, bọn hắn không biết!
Vô Danh Yêu Đế khoát tay nói:
- Người bốn đại thế lực đều tưởng thứ này bị ta lấy đi, hơn nữa bọn hắn thậm chí còn không biết đến sự tồn tại của ngươi, lúc ấy bọn hắn hẳn cũng không cách nào cảm ứng được tình hình bên trong cự thạch. Thế nên tạm thời ngươi vẫn an toàn, đương nhiên trừ phi ngươi chạy đi khoe khoang được đến Trật Tự Thần Liên, vậy liền hết cách...
- Cái này...
Sắc mặt Lục Ly trở nên cổ quái dị thường, Vô Danh Yêu Đế dường như không có ý muốn lấy Trật Tự Thần Liên, chẳng lẽ hắn không nửa điểm động tâm?
Vô Danh Yêu Đế tựa hồ đoán được tâm tư Lục Ly, hắn nói:
- Ta truy đuổi Trật Tự Thần Liên này lâu như vậy, cũng dùng rất nhiều cách, song cuối cùng vẫn không thể nào thu phục. Nếu nó đã lựa chọn ngươi, vậy tức là không có duyên với ta, đã không có duyên thì cần gì đi cưỡng cầu? Thiên Đạo Luân Hồi, hết thảy tự có định số, vạn sự coi nhẹ, mới có thể tiêu dao.
Gió mát phất phơ, áo bào Vô Danh Yêu Đế phần phật tung bay, mái tóc dài màu xanh lục cũng phiêu diêu theo gió, trên dung nhan tuấn mỹ hiện đầy vẻ dửng dưng hờ hững, khí độ và phong thái như thế khiến Lục Ly hết sức tin phục.
Lục Ly nuốt xuống hai viên đan dược chữa thương, ngồi dậy chắp tay nói:
- Đại nhân, có thể cho biết tôn danh được không? Lục Ly bất tài, sau này nếu có thể lấy được chút thành tựu, lại đến báo đáp đại ân.
- Ha ha!
Vô Danh Yêu Đế cười nhạt một tiếng, khoát tay nói:
- Tên của ta, chính ta đều quên, không nói mấy thứ này. Sở dĩ ta mang ngươi ra, thật ra là vì hiếu kì... mấy ngàn đại đạo chi ngấn trong người ngươi là thế nào?
- Đại đạo chi ngấn?
Lục Ly thoáng trầm ngâm một lúc, sau cùng không giấu diếm mà kể lại chi tiết một lượt chuyện mình khắc ghi đại đạo chi ngấn. Vô Danh Yêu Đế chăm chú lắng nghe.