Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Không thể không nói nữ tử Đào Hoa Cung rất xinh đẹp, dáng múa cũng động người, nếu như không có công kích linh hồn, đây sẽ là một trường sân khấu vô cùng mỹ diệu.
Đương nhiên, tuy có vô số hồn ba công kích đến, nhưng đối với Lục Ly mà nói thì vẫn chẳng mang lại áp lực gì. Từng đợt sóng hồn tràn vào, bị Long hồn nhẹ nhàng chặn lại, những võ giả Tứ Kiếp này mặc dù được chiến trận phụ trợ, nhưng lực công kích vẫn quá yếu.
Lục Ly không động thủ, mà có vẻ khá là hứng thú liếc nhìn bốn phía, miễn phí thưởng thức vũ đạo mỹ lệ. Chúng nhân xung quanh lại càng múa càng kinh ngạc, linh hồn các nàng đều rất mạnh, thế nhưng Lục Ly vẫn chẳng bị ảnh hưởng gì, đây còn là võ giả Tứ Kiếp nữa ư?
- Biến trận, Mai Hoa Trận!
Nữ tử trung niên thấy tình hình không đúng, lần nữa khẽ kêu, đại bộ phận nữ tử đều thu lại nhạc khí, chỉ còn hai nữ tử diễn tấu, các nữ tử khác thì biến đổi trận hình, nhẹ nhàng nhảy múa vây quanh Lục Ly.
Vũ đạo lần này khác với lần trước, lần này vũ đạo tràn đầy mị hoặc, mỗi cái nhăn mày mỗi nụ cười đều câu hồn đoạt phách. Hơn nữa áo bào trên thân những nữ tử này rõ ràng cũng là bảo vật, giờ đây thấp thoáng như ẩn như hiện, rất có mị lực.
- Đây là mị thuật rất cao cấp.
Lục Ly nhìn một lúc, khẽ gật đầu, tuy mị thuật này không có mấy tác dụng đối với hắn, nhưng cũng khiến hắn cảm thấy toàn thân khô nóng, nhiều năm không hoan lạc với nữ tử, giờ thấy cảnh này khó tránh khỏi có chút xao động.
Chẳng qua, mị thuật cấp bậc này còn chưa đủ khiến hắn luân hãm. Hắn nhìn một lúc, quyết định không tiếp tục chơi nữa. Nhuyễn kiếm trong tay lay động, từng đạo gợn sóng vô hình khuếch tán ra, khóa chặt nữ tử trung niên Ngũ Kiếp kia.
- Ách? A...
Nữ tử kia hơi ngớ, rất nhanh liền ôm đầu quay cuồng. Lục Ly giơ tay còn lại lên, một chưởng ấn cự đại xuất hiện, trực tiếp vỗ nữ tử kia xuống dưới hồ.
- Hoàn tỷ!
- Hoàn tỷ, ngươi sao thế? Nhanh đi bẩm báo trưởng lão!
- Nhanh phát tín hiệu cầu cứu, mời cường giả trong tộc tới, mời cung chủ đi qua đánh chết lão cẩu này!
- Đi mời cung chủ, chém đầu lão cẩu!
Đám nữ tử nhao nhao kêu gào, Lục Ly nghe được mà đau đầu không thôi, vốn không muốn hạ nặng tay, giờ lại nhịn không được. Hắn không phóng thích công kích linh hồn, thân hình như du long lách tới, hai tay liên tục phách động, từng tên nữ tử bị đánh bay xuống, ở trong mắt hắn, đám võ giả Tứ Kiếp này không khác gì dê con đợi thịt.
Rất nhiều nữ tử phóng thích công kích, đánh lên thân Lục Ly, nhưng căn bản không cách nào mang đến thương tổn đáng kể, công kích của bọn họ quá yếu.
Phanh phanh phanh!
Lục Ly đảo quanh một vòng, nện mười mấy nữ tử xuống hồ, đa phần trong đó đều bị hắn đánh thành trọng thương. Tiếng kêu gào thảm thiết vang lên liên hồi.
Lục Ly không giết một ai, hắn không có thâm cừu đại hận gì với Đào Hoa Cung, không nhất thiết phải đắc tội đến chết. Sau lưng Đào Hoa Cung khả năng sẽ có đại thế lực siêu cấp, đến lúc đó chọc giận đại thế lực siêu cấp kia thì lại rắc rối to.
Đánh bay toàn bộ đám nữ tử xong, Lục Ly tung mình như tên nhọn bay vút về nơi xa, không dừng lại thêm dù chỉ một giây. Hắn không dám Phi Độ Hư Không, bởi vì đây là thần thông độc hữu của hắn và Thiên Tàn lão nhân, một khi sử dụng, thân phận sẽ lập tức bị lộ.
Oanh!
Hắn vừa mới bay đi, một đóa hoa khói cực lớn tỏa ra giữa trời, tiếp sau từ bốn phương tám hướng vang lên rất nhiều tiếng hét. Nơi đây quả nhiên là cấm địa Đào Hoa Cung, đoán chừng cũng nằm trong khu vực hạch tâm Đào Hoa Cung. Bên này vừa phát tín hiệu cầu viện, bốn phía lập tức vọt tới rất nhiều võ giả.
Thần niệm Lục Ly quét tới, khẽ nhướng mày, xung quanh chí ít có hơn nghìn người bay lên, ùn ùn tụ về nơi này. Tuy cường giả không nhiều, phổ biến đều là võ giả Tứ Kiếp, nhưng nhân số thực sự quá nhiều, luôn sẽ mang đến chút phiền toái.
Lục Ly thoáng trầm ngâm, dứt khoát lấy ra chiếc Hào Giác (kèn lệnh) kia, Hào Giác này lấy được từ trong Thất Âm Cung, sau khi được Huyết Linh Nhi luyện hóa, hắn còn chưa từng dùng qua. Hào Giác này có được năng lực quần công, giờ vừa khéo có thể thử uy lực xem sao.
Hắn đứng sừng sững giữa trời, lấy ra Hào Giác, dựa theo chỉ thị của Huyết Linh Nhi quán chú thần lực vào, đồng thời còn quán chú một ít Thần Văn đặc thù. Nương theo một đạo Thần Văn bị xúc động, rất nhanh Hào Giác đã phóng thích khí tức cường đại, hơn nữa khí tức này còn vô cùng cổ xưa và bao la.
- Tốt!
Hào Giác bị kích phát, xung quanh cũng đã bay tới hơn trăm người, Lục Ly há mồm phồng má thổi Hào Giác, một tiếng trầm thấp túc sát vang lên, từng đạo sóng âm như gợn nước khuếch tán ra...
- A a a...
Phanh phanh phanh phanh!
Từng hồi tiếng kêu thảm thiết vang lên, võ giả bay tới phụ cận như là diều hâu bị lôi điện bổ trúng, ai nấy ôm đầu lao thẳng xuống đất, phát ra tiếng kêu thê lương, trường diện vô cùng hãi người...
Phanh phanh phanh!
Giống như con muỗi bị trúng tộc, từng tên võ giả bay tới lần lượt rơi xuống. Về cơ bản Đào Hoa Cung toàn là nữ tử, nguyên một đám cứ thế lăn lộn dưới đất, ai nấy đều là mỹ nữ, xuân quang ngoại tiết, mấy trăm người lăn qua lăn lại, trường diện trông rất đẹp mắt.
- Tặc tử phương nào? Dám làm loạn ở Đào Hoa Cung ta?
Một tiếng hét phẫn nộ vang lên, trong tòa cung điện nơi xa bay ra ba người, đi đầu lên tiếng là một cung trang quý phụ, khí độ ung dung, dung mạo tuyệt đỉnh, chiến lực cũng không sai, đạt đến Ngũ Kiếp hậu kỳ.
Nàng dẫn theo hai người bay tới, hai người kia cũng là cường giả Ngũ Kiếp, đều là Ngũ Kiếp trung kỳ. Lục Ly thấy quý phụ Ngũ Kiếp hậu kỳ thì sắc mặt thoáng có chút ngưng trọng, Ngũ Kiếp trung kỳ hắn không sợ. Người này hẳn là cung chủ, là tối cường giả ở đây.
Chỉ sát na, Lục Ly lập tức nghĩ đến có nên Phi Độ Hư Không đào tẩu, nhưng như vậy càng dễ bại lộ. Chỉ là, nếu không Phi Độ Hư Không, khả năng sẽ đánh nhau tới chết với cung chủ kia. Đào Hoa Cung hẳn là đi theo con đường công kích linh hồn, vạn nhất công kích linh hồn của cung chủ này rất lợi hại, hắn không chừng sẽ đi đứt.