Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Đánh cược một lần thử xem!
Lục Ly suy nghĩ hồi lâu, quyết định cược một phen, bởi vì hắn có Hào Giác, đồng thời cũng hiểu được Thần Âm pháp tắc. Hắn muốn thử dùng Hào Giác phóng ra Thần Âm pháp tắc, nếu thật có thể phóng ra, uy lực nhất định tăng lên gấp bội.
Ô ô ô!
Hắn không bay đi mà tiếp tục đứng nguyên tại chỗ thổi Hào Giác, lúc thổi Hào Giác hắn phát hơi dựa theo tiết tấu và ba động lúc phóng thích Thần Âm pháp tắc, thử xem liệu có thể phóng ra thông qua Hào Giác không.
Thần Âm pháp tắc được phóng thích thông qua phương thức nào không quan trọng, chỉ cần có thể phóng theo ba động và giai điệu tiết tấu của Thần Âm pháp tắc, vậy liền không vấn đề.
Keng keng keng keng.
Nơi xa truyền đến từng hồi tiếng Linh Đang êm tai, Lục Ly quay đầu nhìn qua, phát hiện trên tay chân quý phụ mỹ lệ kia xuất hiện cước hoàn thủ hoàn màu đỏ, mặt trên còn treo Linh Đang.
Nàng bắt đầu bay múa giữa trời, giống như là một con thiên nga kiêu ngạo, thân khoác váy xoè màu trắng, khí độ ung dung hoa quý, vũ mị phong tình, dáng hình yểu điệu, vũ đạo mê người, toàn thân không nơi nào là không toát ra mị hoặc.
Lục Ly liếc qua một cái liền cảm thấy không dời mắt đi được, mị thuật của nữ tử này quá tuyệt diệu, khiến Lục Ly nhìn mà tim đập thình thịch liên hồi. Linh hồn cũng bất giác rung động, huyết dịch toàn thân gia tốc lưu động.
Ông!
Long hồn trong linh hồn Lục Ly đột nhiên lấp lánh quang mang, lúc này hắn mới hồi thần, phát hiện có năng lượng kỳ dị yên ắng xâm nhập linh hồn, nếu vừa rồi có người đánh lén, đoán chừng hắn đã bị thương.
Ô ô ô!
Lục Ly lập tức nhắm mắt lại, toàn tâm toàn lực thổi Hào Giác. Uy lực tiếng kèn cực lớn, rất nhiều người xung quanh lần nữa ngã xuống. Ngay cả hai người bên cạnh cung chủ đều khó mà chịu được, vội vàng đưa tay che kín lỗ tai.
- Bảo vật này kì lạ thật!
Ánh mắt cung chủ khẽ sáng lên, tần suất bay múa càng lúc càng nhanh, thủ hoàn cước hoàn và Ling Đang trên tay chân vang lên không ngừng. Mắt thoáng lấp lánh quang mang, bắn thẳng về phía Lục Ly.
Lục Ly tiến vào trạng thái mộng ảo chi cảnh, quan bế lục thức, chỉ dùng đại đạo chi ngấn đi cảm ứng. Tuy thế, trong đầu hắn vẫn tự động hiển hiện hình ảnh cung chủ nhảy múa, kỳ dị vô cùng.
Lục Ly thổi một lúc, phát hiện không cách nào phóng thích Thần Âm pháp tắc, trong lòng ngấm ngầm gấp gáp. Bởi vì hắn cảm ứng được trong linh hồn không ngừng có năng lượng kỳ dị tràn vào, một ít năng lượng bị Long hồn thôn phệ, nhưng vẫn có rất nhiều năng lượng tiềm phục vào trong linh hồn. Hiện tại những năng lượng kia không hề có bất kỳ tính công kích nào, nhưng Lục Ly biết một khi chúng tích súc quá nhiều, bạo phát đi ra, kết cục sẽ vô cùng tai hại.
Ô ô ô!
Lục Ly liên tục thổi lên Hào Giác, cung chủ Đào Hoa Cung thì vẫn tiếp tục bay múa giữa không trung, bên cạnh hai người đều không ai tới gần, hiện trường biến thành hai người đang đơn đả độc đấu, số còn lại tới gần đều sẽ bị liên luỵ.
- Không thể tiếp tục nữa!
Lục Ly cảm giác được năng lượng trong linh hồn càng lúc càng nhiều, song hắn vẫn không cách nào dùng Hào Giác thúc giục Thần Âm pháp tắc. Hắn cắn răng, nghĩ nếu trong mười nhịp thở nữa vẫn không thể thúc giục, vậy hắn đành phải cường hành Phi Độ Hư Không rời đi.
Dù cho có bị thương nặng cũng đành chịu.
Ô ô ô!
Tiếng kèn tiếp tục vang lên, chỉ là tiết tấu hơi đổi, lúc nhanh lúc chậm, thỉnh thoảng còn ré lên, nghe rất khó chịu, cũng rất chói tai.
- A!
Đột nhiên, xa xa một ít võ giả ôm đầu hét thảm, thân hình hai tên trưởng lão Ngũ Kiếp cũng run rẩy, trên mặt lộ vẻ thống khổ, lúc này ngay cả cung chủ cũng run run.
- Tốt!
Trong lòng Lục Ly không khỏi kích động, vừa rồi trong vô ý hắn bất ngờ thổi kèn theo âm luật Thần Âm pháp tắc, phát động được Thần Âm pháp tắc. Chẳng qua hắn vừa kích động, rung động lại loạn, Thần Âm pháp tắc ngừng lại.
- Cái này.
Ánh mắt cung chủ chớp qua một tia kinh hãi, vừa rồi nàng cảm giác như có ức vạn kim châm đâm vào linh hồn, nếu không phải kim châm kia lóe lên một cái rồi lập tức tan biến, lúc này rất có thể nàng đã trúng chiêu. Với cường độ công kích linh hồn vừa rồi, nàng tuyệt đối không ngăn nổi.
- Nhất định phải khoái tốc giết chết người này!
Hàn ý trong mắt cung chủ Đào Hoa Cung càng đậm, nếu không nhanh chóng giết chết, khả năng sẽ xuất hiện dị biến, nói không chừng nàng sẽ có thể bị Lục Ly giết ngược.
Ô ô ô!
Ngay lúc nàng đang chuẩn bị để hai tên trưởng lão còn lại cùng lúc hạ sát thủ, tiếng kèn của Lục Ly lần nữa trở nên có tiết tấu, tuân theo âm luật kỳ dị nào đó. Từng đạo sóng xung kích khủng bố khuếch tán ra, nàng lập tức cảm thấy trong linh hồn như đang có ức vạn kim châm tấn công.
- A...!
Sửng sốt khoảnh khắc, cung chủ Đào Hoa Cung lập tức cảm nhận được từ trong linh hồn truyền đến từng hồi đau đớn, dù là có Yêu Hồn cường đại cũng không chống nổi. Thân hình nàng không ngừng rung động, cực lực muốn đi hóa giải công kích linh hồn, nhưng một giây sau nàng cảm thấy cổ mình như bị một cánh tay cứng như thép nguội nắm lấy, nàng mở mắt ra, nhìn thấy một đôi tròng mắt băng lãnh không mang theo một tia tình tự ba động nào.
Trong lòng nàng truyền đến cảm giác sợ hãi, người này làm gì phải là võ giả Tứ Kiếp? Nhất định là một lão ma cường đại nào đó, bằng không sao võ giả Tứ Kiếp lại có được công kích linh hồn cường đại đến vậy?
- Đại nhân!
Cung chủ Đào Hoa Cung lập tức lộ vẻ đáng thương, nhìn Lục Ly nói:
- Được rồi, ngươi thắng, thiếp thân và toàn bộ chúng nhân Đào Hoa Cung đều mặc cho đại nhân xử trí, thế nào cũng được!
Một quý phụ ung dung cao quý, một Nữ Vương cao cao tại thượng ở trong mắt rất nhiều người, lúc này lại lộ vẻ đáng thương nhìn ngươi, bộ dạng mặc ngươi muốn làm thế nào thì làm, cảnh này nếu đổi lại là người bình thường đoán chừng sớm đã xuân tâm đại động.
Thấy sắc mặt Lục Ly vẫn không đổi, trên thân vẫn đằng đằng sát khí.
Cung chủ Đào Hoa Cung vội vàng quét mắt qua, mặt dưới lập tức có mười mấy nữ tử mỹ lệ bay tới, yến gầy hoàn mập, đủ loại phong thái đồng loạt lao đến quỳ gối giữa trời.