Chẳng qua Lục Ly đã ra lệnh, Thiên Đà Tử không cách nào kháng cự, nếu không Hồn Trùng phát tác sẽ trực tiếp gặm ăn Hồn Đàm của hắn. Hắn chỉ có thể cắn răng khống chế Mệnh Luân, ném về phía Hứa Tứ Hà và Hứa Diệu Dương.
- Lại làm thật?
Sắc mặt của Hứa Tứ Hà đại biến, trong bụng hắn lóe lên tia sáng, Mệnh Luân xuất hiện. Mệnh Luân của hắn chỉ có một tầng, giống Thiên Đà Tử, chỉ là Mệnh Luân cảnh tầng một. Hắn không có nắm chắc áp chế được Lục Ly và Thiên Đà Tử, chỉ có thể hét lớn:
- Đại công tử, đi!
- Rất tốt, Lục Ly, ngươi có gan!
Hứa Diệu Dương cười lạnh, nhưng không dám dừng lại. Hắn bay vụt lên một chiếc chiến thuyền khác, khống chế chiến thuyền lao nhanh.
- Còn muốn chạy trốn?
Trong mắt Lục Ly đằng đằng sát khí, hắn nện bay mấy người ở bên cạnh, hai cánh tay giương lên, ngụm lớn hấp khí, sau đó mở miệng phát ra một tiếng long ngâm hổ gầm.
- A...
Vô số võ giả ôm đầu từ trên boong thuyền rớt xuống, Hứa Tứ Hà bị chút ảnh hưởng, bắp thịt trên mặt trở nên vặn vẹo, mắt lộ ra vẻ thống khổ.
- Phanh!
Hai chân Lục Ly đạp chiến thuyền bay vọt lên, thân thể ở giữa không trung huyễn hóa ra mười mấy hư ảnh, cấp tốc đuổi theo chiến thuyền của Hứa Diệu Dương.
- Lục Ly, ngươi dám?
Hứa Tứ Hà giận tím mặt, lớn tiếng hét to, nội tâm cực kỳ sợ hãi, Mệnh Luân của hắn va chạm với Mệnh của Luân Thiên Đà Tử một kích, sau đó lập tức khống chế Mệnh Luân ném tới Lục Ly. Mặc dù Yên phu nhân có lệnh không được giết Lục Ly, nhưng lúc này hắn lại không cố kỵ được nhiều như vậy.
- Ngu xuẩn!
Từng hư ảnh của Lục Ly biến mất, bản tôn đi mà quay lại, đứng ở trên một chiếc chiến thuyền cách Hứa Tứ Hà rất gần. Thân thể hắn bay vọt lên, ném Tiểu Bạch ra ngoài, đồng thời phát ra một tiếng long ngâm hổ gầm.
Thần kỹ Long Ngâm của Lục Ly uy lực gia tăng, Mệnh Luân cảnh tầng một cũng bị ảnh hưởng, đến loại cấp bậc này, một giây cũng đủ để định sinh tử.
Hứa Tứ Hà sửng sốt một giây, móng vuốt của Tiểu Bạch đã đâm vào trong Mệnh Luân, nhanh chóng gặm cắn. Đợi Hứa Tứ Hà kịp phản ứng, Tiểu Bạch đã chui vào trong rồi.
- Ai...
Thiên Đà Tử khẽ thở dài, Mệnh Luân bị phá, Hứa Tứ Hà đã định trước chỉ còn đường chết, hôm nay ai cũng không áp chế được Lục Ly, toàn bộ mọi người đều phải chết.
- Phốc...
Hai mắt Hứa Tứ Hà tối sầm, phun ra một ngụm máu tươi, thân thể từ trên boong thuyền rơi vào trong hồ. Lục Ly bay vụt đến, Kình Thiên Kích không chút do dự nện chết Hứa Tứ Hà.
- Xong rồi!
Nơi xa, sắc mặt thám báo Bạch gia đại biến, sự tình đã không thể vãn hồi. Hứa gia chỉ có ba Mệnh Luân cảnh, chết một cái, Hứa gia liền biến thành thế lực tam phẩm. Hứa Tứ Hà nhất định có bản mạng ngọc phù ở Hứa gia, rất nhanh Hứa Trần sẽ biết được.
Chém giết Hứa Tứ Hà, trên mặt Lục Ly không có thần sắc dao động quá lớn. Nếu như hôm nay Hứa Tứ Hà và Hứa Diệu Dương không có ở trong đám hồ phỉ, Lục Ly sẽ không nổi giận như vậy.
Nếu Hứa gia muốn chơi, nếu Yên phu nhân muốn chơi, hắn sẽ chơi lớn. Cùng lắm thì hắn mang theo người Liễu gia tiến vào tiểu thế giới, qua hai tháng lại trở ra.
Sau khi đám người Dạ Tra đột phá, hắn chỉ có thể đi Trung Châu, lại càng không cần e ngại Bạch gia, người Bạch gia dám đi Trung Châu đuổi giết hắn sao?
Hắn xuất thủ không chút cố kỵ, không ngừng không nghỉ, chiến kích quét ngang, chém giết từng đám hồ phỉ.
Kỳ thực hồ phỉ ở nơi đây cũng không nhiều, cơ bản đều đi Huyết Sát Đảo, chỉ còn lại mấy trăm người, Lục Ly và Thiên Đà Tử động thủ một chút đã giết hơn phân nửa.
- Hưu!
Lục Ly cầm chiến kích, thân thể bay vọt lên, phóng về phía Hứa Diệu Dương.
Mới vừa rồi Hứa Diệu Dương bị chấn đến thất khiếu đổ máu, mặt như lệ quỷ, hắn vừa bò dậy, vừa quét nhìn xung quanh, lại thấy chiến thuyền ở phụ cận đều là thi thể, thi thể của Hứa Tứ Hà cũng trôi lơ lửng ở trong hồ...
- A?
Hắn thấy Lục Ly cầm chiến kích bị máu tươi nhuộm đỏ bay vụt đến, sợ tới mức thân thể run rẩy, áo bào xanh của Lục Ly sớm đã biến thành huyết y, trên người đằng đằng sát khí, thoạt nhìn giống như sát thần từ trong Địa Ngục đi ra.
- Lục Ly, ngươi không thể giết ta, không thể giết ta!
Hứa Diệu Dương như bị điên rống lên:
- Nếu như ngươi giết ta, phụ thân ta nhất định sẽ lập tức chạy tới, đến lúc đó Huyết Sát Đảo chó gà không tha. Hơn nữa lần này là Yên phu nhân bày mưu đặt kế, ngươi dám giết ta, Yên phu nhân sẽ không lưu tình với ngươi, ngươi không giết ta, cái gì cũng dễ nói...
- Xuy...
Trả lời Hứa Diệu Dương chính là một thanh chiến kích mang theo tiếng xé gió, kể từ lần đầu giết người ở Địch Long bộ lạc, tâm chí của Lục Ly đã cứng rắn giống như tảng đá. Đối đãi kẻ địch, hắn luôn lãnh huyết vô tình, nói gì cũng vô dụng, giết rồi nói sau.
- Phanh!
Đầu của Hứa Diệu Dương nổ tung, chết không thể chết lại. Lục Ly nhìn cũng không nhìn Hứa Diệu Dương một cái, xông qua chém giết mấy người còn lại.
- Trở về!
Sau khi chém giết tất cả mọi người, Lục Ly mặt không biểu cảm vung tay, thời gian đã qua nửa canh giờ, Lục Ly lo lắng suy yếu kỳ của thần kỹ Nhiên Huyết đến. Muốn đi về trước dàn xếp sự tình, bảo đảm tất cả an toàn rồi hãy nói.
- Có tiềm chất kiêu hùng.
Thiên Đà Tử nhìn khuôn mặt trầm lãnh của Lục Ly, âm thầm cảm khái. Nếu như Lục Ly không chết, sau này tuyệt đối sẽ trở thành kiêu hùng bá chủ một phương.
Ở Bắc Mạc, muốn trở thành kiêu hùng, đầu tiên phải hung tàn. Ngươi không hung tàn với kẻ địch thì sẽ không ai sợ ngươi, muốn trở thành một bá chủ, dựa vào nhân từ và phẩm hạnh là vô dụng, nhất định phải chấn nhiếp tứ phương, phải để tất cả mọi người sợ ngươi.
- Sắp xảy ra chuyện lớn!
Đợi Lục Ly và Thiên Đà Tử ngồi Mệnh Luân bay về Huyết Sát Đảo, thám báo Bạch gia chui ra mặt nước, trên mặt hắn đầy vẻ ngưng trọng.
Phỏng chừng rất nhanh Hứa Trần sẽ biết tin tức Hứa Diệu Dương và Hứa Tứ Hà bị giết? Mà tin tức của bọn hắn muốn truyền cho Yên phu nhân, ít nhất còn cần gần nửa canh giờ. Đợi Yên phu nhân kịp phản ứng, phỏng chừng Hứa Trần đã tới Huyết Sát Đảo rồi...