Hứa Trần có thói quen uống trà buổi trưa, bất quá thời điểm uống sẽ có tiểu thiếp phụng bồi. Hứa Trần cưới rất nhiều tiểu thiếp, cộng dồn lại có tới mười lăm mười sáu người, lúc này hắn đang ở trong phòng một tiểu thiếp uống trà, trong phòng có tới ba tiểu thiếp.
Ba tiểu thiếp này như hoa như ngọc, đều là mỹ nữ giống như Hứa Phương Phi. Tuổi trẻ mỹ mạo, tư thái mỹ lệ, ba người còn ăn mặc rất mỏng manh, một người bóp vai, một người bóp chân, còn có một người thì ngồi ở trong ngực Hứa Trần, giúp hắn uống trà, nhưng không phải dùng ly uống, mà là dùng miệng...
Ầm ầm ầm...
Bên ngoài vang lên tiếng bước chân dồn dập, khuôn mặt Hứa Trần có chút không vui, rút tay ra khỏi áo ngực của mỹ nhân. Hắn phất phất tay, tiểu thiếp ở sau lưng đi tới cửa, chuẩn bị khiển trách thủ hạ lỗ mãng ở bên ngoài.
- Phanh!
Cửa phòng bỗng chốc bị đẩy ra, một bóng người vội vàng xông tới. Trong nháy mắt đó trên người Hứa Trần dâng lên sát khí, huyền lực lấp lánh, bộ dáng một lời hợp không sẽ giết người.
Khi hắn thấy người đến là một cô gái, còn là nữ nhi của hắn Hứa Phương Phi, sát khí mới hơi yếu xuống, hắn không vui khiển trách:
- Phương Phi, sao con không hiểu quy củ như vậy? Không biết gõ cửa sao?
Hứa Phương Phi tóc mai lộn xộn, trong mắt đầy nước, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch. Nàng không nhìn mấy di nương ăn mặc hở hang, thanh âm nức nở nói:
- Cha, đại ca chết rồi, Nhị trưởng lão cũng chết, bổn mạng ngọc phù của bọn hắn nát rồi.
Oanh!
Hứa Trần đứng bật dậy, ánh mắt nhìn về phía bản mạng ngọc phù vỡ vụn trong tay Hứa Phương Phi, thân thể run lên, sát khí cuồn cuộn. Một tiểu thiếp bị sát khí trên người hắn dọa tới lui về phía sau mấy bước, đặt mông ngồi ở trên đất.
- Hưu!
Hứa Trần sửng sốt mấy giây, sau đó thân thể bắn ra, ngửa mặt gầm lên giận dữ:
- Toàn bộ võ giả từ Thần Hải đỉnh phong trở lên, tập hợp ở ngoài đại viện, lập tức!
Hứa Trần quát lớn, nửa cái Lạc Thần Thành đều nghe được tiếng hô của hắn. Toàn bộ đại viện Hứa gia nhất thời loạn lên, đã bao nhiêu năm Hứa Trần không có gầm lên như vậy rồi? Khẳng định là có đại sự xảy ra.
- Hưu!
Vô số người chạy tới đại môn Hứa gia, chỉnh tề đứng chờ đợi ở ngoài cửa, trong mắt đều là kinh nghi.
Hứa gia là gia tộc tứ phẩm, mặc dù ở Thiên Đảo Hồ xếp hạng sau cùng, nhưng võ giả cũng rất nhiều. Hồn Đàm cảnh ít nhất hai trăm người, Thần Hải cảnh càng đạt đến vạn người.
Đại trưởng lão Hứa gia vội vã chạy đến, thấy toàn thân Hứa Trần sát khí ngùn ngụt, vội vàng hỏi:
- Tộc trưởng, xảy ra chuyện gì sao?
Hứa Trần bi thương nhắm mắt nói:
- Diệu Dương và Tứ Hà chết rồi, ngay mới vừa rồi!
- A?
Hứa Thiên Vấn chấn động, trong đôi mắt sát khí bắn ra bốn phía. Hứa Tứ Hà và Hứa Diệu Dương đi Huyết Sát Đảo đốc chiến, hiện tại hai người đều chết? Vậy khẳng định là bên Huyết Sát Đảo xuất hiện dị biến.
- Lục Ly!
Hứa Thiên Vấn nghiến răng nghiến lợi gầm lên, bất luận Hứa Tứ Hà và Hứa Diệu Dương chết như thế nào, đều không thoát được quan hệ với Lục Ly, ở Thiên Đảo Hồ, trừ Lục Ly, ai dám giết Hứa Diệu Dương?
Võ giả Hứa gia tụ tập rất nhanh, chỉ một nén nhang thời gian, vô số Thần Hải cảnh đỉnh phong tụ tập ở ngoài cửa, tới hơn một ngàn người.
Hứa Trần mang theo Hứa Thiên Vấn bước đi ra, quét nhìn một vòng, cũng không để ý người đến có đông đủ không, Hứa Trần vung tay lên nói:
- Toàn bộ xuất chiến, lấy tốc độ nhanh nhất đi Huyết Sát Đảo, san bằng Huyết Sát Đảo cho ta.
- Tuân lệnh!
Toàn bộ võ giả gầm lên, tự động phóng về phía cửa thành, tốc độ đạt đến cực hạn. Rất nhiều người không biết xảy ra chuyện gì, nhưng đều có thể nhìn ra Hứa Trần đã nổi giận tới cực hạn, người nào dám trêu chọc hắn mất hứng, sợ là sẽ bị giết ngay lập tức.
- Hưu!
Hứa Trần và Hứa Thiên Vấn đều phóng ra Mệnh Luân, trực tiếp bay lên không trung, hóa thành một đạo lưu tinh bay về phía cửa thành.
Lần này xuất chiến ít nhất là Thần Hải cảnh đỉnh phong, cho nên tốc độ rất nhanh, chỉ nửa nén hương thời gian đã ra khỏi cửa thành, biến mất ở phương xa.
- Xôn xao...
Trong thành sôi trào, đây là hơn mười năm, lần đầu Hứa gia đại quy mô xuất động như vậy. Nhìn bộ dáng của Hứa Trần, phỏng chừng lần này Huyết Sát Đảo sẽ gà chó không tha.
- Sắp xảy ra chuyện...
Rất nhiều người thấp thỏm lo âu, Lục Ly là người Bạch gia nhìn trúng. Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương mười dặm đưa tiễn, vì Lục Ly vạn dặm lao tới Vũ Đế Thành, trước đó không lâu nghe nói còn ở Huyết Sát Đảo mấy ngày?
Nếu như Lục Ly bị giết, Bạch Hạ Sương và Bạch Thu Tuyết có thể nổi giận mang theo cường giả Bạch gia tắm máu Lạc Thần Thành hay không?
...
Bạch Đế Sơn, trong Lộ Thiên Các.
Yên phu nhân đang an tĩnh uống trà, tỷ muội song sinh đứng ở một bên. Sắc mặt của hai tỷ muội đều không dễ nhìn, hơn nữa Bạch Thu Tuyết mặt đẹp như sương, Bạch Hạ Sương thì chu cái miệng nhỏ nhắn.
Hôm nay Yên phu nhân mặc sườn xám màu tím, vóc dáng hoàn mỹ biểu lộ không bỏ sót. Thân hình của nàng hơn xa hai tỷ muội, hai tỷ muội là nụ hoa sắp nở, Yên phu nhân lại là một đóa hoa hồng hoàn toàn nở rộ.
Bạch Thu Tuyết thấy Yên phu nhân đang ngồi yên lặng, cũng không có ý tứ mở miệng, cắn răng nói:
- Tiểu cô, Bạch gia chúng ta ở Bắc Mạc là đại gia tộc nhất lưu, không phải nên lòng dạ bao la, hải nạp bách xuyên sao? Đừng nói Lục Ly chẳng qua là tạm thời không gia nhập Bạch gia, cho dù cự tuyệt con cho rằng cũng bình thường. Hơn nữa Lục Ly còn cứu tỷ muội chúng con, hiện tại ngài lại muốn đối phó hắn? Nếu như chuyện này truyền khắp Bắc Mạc, người khác sẽ nhìn Bạch gia chúng ta như thế nào?
Bạch Hạ Sương cũng mở miệng khuyên nhủ:
- Tiểu cô, kỳ thực Lục Ly rất không tệ, ngài tha cho hắn lần này đi.
Yên phu nhân vẫn không nói chuyện, đợi Bạch Thu Tuyết muốn mở miệng lần nữa, nàng mới khoát tay nói:
- Ta nói rồi, ta đã đưa tin xuống, không được lấy tính mạng của Lục Ly. Lần này chẳng qua là cho hắn một chút giáo huấn mà thôi, hai người các ngươi gấp gáp như vậy làm gì? Chẳng lẽ coi trọng hắn? Nếu đúng như vậy, vậy thì Lục Ly đáng chết rồi.